← Ch.07 | Ch.09 → |
Lúc tan tầm, Tiểu long nữ kéo Tống Dao vào quán ăn món cay Tứ Xuyên, hai người cùng sở thích ăn uống ở cùng với nhau, không có đề tài cũng trở thành có đề tài mà bàn luận sôi nổi.
Tiểu long nữ tên họ là Long Tinh Tinh, quê ở Tứ Xuyên, làn da trắng ngần, ngũ quan thanh nhã, vẻ ngoài hoạt bát và hướng ngoại, ngoài ra còn là một cô nàng có phong cách sexy, gợi cảm. Hai người trò chuyện một chút, chuyển đến vấn đề công việc.
Tiểu long nữ giới thiệu sơ lược với Tống Dao về bộ phận hành chính nơi họ đang làm việc. Tuy gọi là bộ phận hành chính nhưng việc cần làm cũng là chuyện lặt vặt, như làm quyết sách của công ty để gửi đi, sửa sang tư liệu, điều động nhân sự, phối hợp phê duyệt hồ sơ với các phòng ban khác, v...v... hay ít nhiều cũng dính dáng một chút.
Trong bộ phận hành chính, những người như Tống Dao, Tiểu long nữ được xem là tầng lớp thấp nhất, tại tập đoàn Thừa Thiên khổng lồ, thư ký của Quý Thừa Xuyên vô số, trên có bí thư, trợ lý, trên trợ lý còn có trợ lý đặc biệt. Vì vậy, cũng khó trách Tống Dao vừa mới vào công ty, là người ở tầng lớp thấp nhất, bị làm chân sai vặt.
Nói đến đây, Tiểu long nữ lại ngượng ngùng: "Chuyện hôm nay tất cả tại tớ không tốt, nữ vương đại nhân tính tình rất hung hăng, tháng trước tớ vừa gây gỗ với cô ta, lần này tớ lại làm hại cậu, thành thật vô cùng xin lỗi cậu."
"Không sao đâu." Tống Dao khoác tay."Nữ vương của cậu tính khí nóng giận, đổi lại tớ cũng cảm thấy sợ hãi."
"Ngàn vạn lần cậu đừng nói vậy, là tớ đã hại cậu, cậu còn lựa lời an ủi tớ, tớ càng cảm thấy tội lỗi. Nói tóm lại, tớ thiếu cậu ân tình, về sau có chuyện gì cậu cứ nói, dù xông pha vào dầu sôi lửa bỏng, quyết không chối từ." Tiểu long nữ vỗ ngực bảo đảm.
"Thôi thôi... nhưng tớ là người mới, nhiều việc còn chưa rành, sau này, nhiều thứ không biết mong cậu giúp đỡ cho." Tống Dao nói.
"Cái đó còn phải nói, tuy tớ làm việc ở đây đã hơn một năm, nhưng chỉ quen việc hơn cậu chút thôi. Cậu đừng thấy nữ vương dữ dằn như vậy, kỳ thực cô ấy nhân phẩm không tồi, điển hình là mẫu phụ nữ thành đạt, làm việc chưa bao giờ thiên vị ai, trước những lời nịnh hót, tâng bốc cô ấy vẫn bình tĩnh, thờ ơ."
Tống Dao gật đầu, đối với nữ vương đã có cái nhìn mới.
"Còn về chị Viện, cũng xem là bô lão của bộ phận hành chính, tuy chị ấy tốt tính, nhưng hay tám chuyện, không kín kẽ. Nếu cậu muốn bàn luận về ai, ngàn vạn lần đừng nói với chị ấy, không sẽ truyền đi khắp công ty."
Tống Dao vội xua tay: "Không đâu, tớ cảm thấy mọi người ai cũng tốt cả."
"Tốt cái mốc, cậu đừng quá ngây thơ, cậu mới đến vài ngày bọn họ đã mặt dày xem cậu thành chân sai vặt miễn phí!" Nói xong, Tiểu long nữ ngượng ngùng, "Tớ cũng không có mặt mũi bêu xấu người khác..."
Khi nghe Tiểu long nữ chuyển đề tài đến chuyện này, Tống Dao khéo léo ngắt lời, nói: "Cậu nói cho tớ biết về Quý tổng đi, ngài ấy là người thế nào?"
Vừa dứt lời, Tiểu long nữ hai mắt mở to, nói: "Không thể nào, cậu có ý với ngài ấy à?"
"Làm sao có thể!" Tống Dao kích động nói, cô cũng được xem là người có "kinh nghiệm phong phú", chỉ mong Quý tổng không nhìn trúng mình đã cảm tạ trời đất.
"Cậu đừng kích động, tớ chỉ đùa thôi." Tiểu long nữ bật cười, "Nhưng Quý tổng dáng dấp đẹp trai như vậy, sự nghiệp cũng thành công, những cô gái bình thường đều thầm thích ngài, tớ hiểu mà."
"Tớ thật sự không có tình ý với Quý tổng đâu." Tống Dao cười khổ, cô không biết phải giảng giải cho Tiểu long nữ thế nào, cô thuộc tuýp người "không bình thường" kia.
"Tớ biết rồi, cậu tỉnh táo không muốn trèo cao, những người trong bộ phận chúng ta hễ ai đối với Quý tổng ao ước, tham vọng, cuối cùng kết quả đều vô cùng thảm thương." Tiểu long nữ thấp giọng, vẻ mặt thần bí nói.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Tống Dao vẻ mặt tò mò.
"Tớ nói cho cậu biết, trước đó, công ty có tuyển vài nữ thư ký, người nào cũng trang điểm lộng lẫy, dáng đi quyến rũ, tài giỏi. Nhưng một khi đã rơi vào lưới tình... họ nghĩ trăm phương nghìn kế để quyến rũ Quý tổng, hiển nhiên không thành công nên đã về nhà khóc lóc với ông bà rồi. Ví như cô thư ký Kim trước cậu ấy..."
Tiểu long nữ nói một tràng, Tống Dao nghe xong trợn mắt hốc mồm, Quý Thừa Xuyên trong truyền thuyết thật sự máu lạnh vô tình à? Sao cô thấy không phải vậy, tuy bọn họ chỉ mới tiếp xúc qua mấy lần, lần gần đây nhất là được Quý tổng nghiêm khắc thuyết giáo cô một phen, nhưng lời lẽ thuyết phục, đâu đến mức khiến nhân viên khóc lóc bỏ chạy khỏi phòng đâu nhỉ?
"Cậu không bị ngài ấy làm khó dễ vì cậu không có ý đồ với Quý tổng." Tiểu long nữ cảm khái nói, "Những cô có suy nghĩ không an phận với Quý tổng, sẽ gặp không may. Như tớ này, quen bạn trai bảy năm rồi, xem Quý tổng với quả bí đỏ không khác gì nhau."
Bí đỏ ư? Trong đầu Tống Dao thoáng nghĩ hình ảnh Quý Thừa Xuyên và trái bí đỏ hòa vào nhau, suýt nữa phun ngụm coca ra ngoài.
"Cậu biết tại sao những cô gái có ý định với Quý tổng rất thảm không?" Không để ý Tống Dao đang thất thố, Tiểu long nữ tiếp tục hỏi.
"Tại sao?" Tống Dao lau miệng, bước lên trước.
"Bởi vì Quý tổng..."
"Cái gì? Quý tổng thích đàn ông?!" Tống Dao nói lớn.
"Suỵt, suỵt! Nói nhỏ thôi!" Tiểu long nữ vội vàng che miệng cô, "Cậu đừng nói lớn tiếng thế, chúng ta đang đứng ở khu vực gần công ty, người khác mà nghe thấy, ngày mai chúng ta đều sẽ bị đuổi việc cho xem."
Tống Dao gật đầu mạnh, nhưng vẫn không kìm được trong lòng vui mừng, yêu thích đàn ông ư? Quý tổng không thích phụ nữ! Quý tổng là một tên gay!!!
Ha ha ha ha, giờ phút này, cô mừng rỡ, vui sướng nhảy cẫng như bước lên mây.
Từ khi ra trường đến giờ, không may nhiều lần được cấp trên "ưu ái", đời này Tống Dao sợ nhất là không tìm được việc làm, vất vả tìm được công việc lại bị cấp trên theo đuổi mà bỏ việc. Trong những ngày qua, khi làm chức thư ký của tổng giám đốc, cô luôn lo lắng bất an, rất sợ Quý Thừa Xuyên đầu óc không tỉnh táo mà thích mình. Hôm nay, sau khi nghe tin này, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
"Cậu cười thế là ý gì?" Tiểu long nữ mãi mãi không thể nào hiểu được tâm trạng nhẹ nhõm của Tống Dao vào giờ khắc này.
"Không có gì, không có gì đâu!" Tống Dao một mặt che miệng cười toe toét, một mặt không kìm được hiếu kỳ, hỏi: "Sao cậu biết được Quý tổng thật là gay chứ?"
"Chuyện này còn phải hỏi, cậu nhìn giá trị con người Quý tổng xem, nào là bằng cấp, vẻ ngoài, thân hình, đầu tóc... mọi thứ đều đạt tiêu chuẩn là người đàn ông vừa đẹp trai vừa giỏi giang. Nếu ngài tổng là bãi cát, mỹ nữ là sóng biển, chắc chắn bãi cát như ngài ấy sẽ bị tầng tầng, lớp lớp con sóng lớn bằng cả biển Thái Bình Dương nhấn chìm xuống đáy. Tuy nhiên, ngài ngay cả một scandal cũng không có, cậu nói xem có phải rất bất thường không?"
"Có thể là Quý tổng thà thiếu chứ không tùy tiện..."
"Mới lạ, cái từ "thà thiếu chứ không tùy tiện" không phải hiểu như thế, cậu nghĩ xem trên đời phụ nữ nhiều như thế, một trăm người mà không tìm ra một người hợp mắt, cái gì mà "thà thiếu chứ không tùy tiện", cả mười nghìn người không tìm ra một người vừa ý, mới gọi là có vấn đề! Tớ vô cùng chắc chắn nói cho cậu biết, Quý tổng - Ngài-ấy-nhất-định-có-vấn-đề!"
Nghe có lý, Tống Dao như được uống một viên thuốc an thần.
"Cạch!"
Cây viết bỗng rơi xuống đất, Quý Thừa Xuyên đang ngồi trong phòng làm việc tăng ca, hôm nay có vẻ không thuận lợi. Anh cúi đầu nhặt bút, lời "cảm ơn" ban ngày của Tống Dao bỗng dưng xuất hiện trong đầu anh.
Khóe miệng không khỏi cong lên nụ cười đắc ý. Dù cô người mới đến này bằng cấp thấp, thiếu kinh nghiệm, vẻ ngoài bình thường, phản ứng chậm chạp, nhưng ít ra vẫn hiểu chuyện, biết được ai hôm nay đã cứu cô, sau đó nói một tiếng cảm ơn.
Nếu Quý Thừa Xuyên biết Tống Dao hôm nay nói lời "cảm ơn" kia thật ra là cảm ơn lời dạy bảo của anh... đoán chừng sẽ nghẹn chết.
Đương nhiên, Quý Thừa Xuyên sẽ không biết trong lòng Tống Dao đang nghĩ cái gì, Tống Dao cũng không biết có kẻ đang nhìn chằm chằm vào vị trí tổng giám đốc, chuẩn bị tìm cách hạ bệ Quý tổng cao quý, cho nên hai người ngây ngô không hay biết gì, ngày hôm nay đều trôi qua trong vui vẻ.
← Ch. 07 | Ch. 09 → |