← Ch.05 | Ch.07 → |
Lương Hứa 𝒽ô*𝖓 lên đôi môi ♓-é 𝐦-ở của cô, chờ rất lâu mới đợi được cô hoàn hồn, nhưng đầu 𝐝ươn-𝐠 ѵ-ậ-t bên dưới đã liên tục 𝓇.ú.† 𝓇.ⓐ rồi lại nhét vào trong tử cung nhỏ bé của cô.
"Ư ư... Em không muốn nữa... chú... tha cho em đi..." Cố Ý chịu không nổi mà liên tục 𝐫ê.𝐧 𝐫.ỉ
"Ý Ý giỏi lắm, đã nuốt trọn cả rồi, đừng sợ... để chú thúc thêm một lúc nữa là thích ngay thôi!" Tính tình của Lương Hứa trong chuyện giường chiếu cuối cùng cũng bộc lộ, anh ta vô liêm sỉ dỗ dành cô gái nhỏ cho anh ta զ.u🅰️.ռ 𝐡.ệ tử cung.
"Hu hu... Em không thích..." Cô nức nở từ chối, cô biết những cô gái ngoan sẽ không làm những chuyện 𝒹â*m loạn như vậy, bạn học của cô sẽ không giống cô, còn nhỏ tuổi đã bị đàn ông đè lên ⓛ-à-〽️ ✞-ì-ռ-ⓗ, cô chính là "con điếm" trong miệng người khác, bây giờ tử cung của cô cũng đã bị anh ta làm rách rồi...
"Sao lại không thích? Chú làm em không thoải mái à?" Cậu nhỏ cố tình tìm đến điểm nhạy cảm trên người cô, dùng sức xoa bóp, cô gái nhỏ lập tức 𝖗ц_𝓃 𝐫_ẩ_y tê dại, các ngón chân đều co lại, nhìn là biết cũng có 🎋h·ⓞá·𝖎 ⓒả·ɱ.
"Ưm ưm... ôi... ư..." Cô bị cậu nhét đầy bên dưới, không thể không thừa nhận rằng ngoài cảm giác căng tức, cô còn có chút không thể kiềm chế, đặc biệt là khoảnh khắc cậu rú_† г_𝒶, cô liền mong chờ lần sau cậu sẽ dùng bao nhiêu sức để tiến vào.
Chuyện này giống như nhảy bungee vừa sợ hãi vừa mong chờ, bị cậu thao thực sự rất 💰ư.ớ𝖓.ℊ, tốc độ của cậu càng nhanh thì 𝐤.♓.🅾️.á.ⓘ 𝒸ả.ⓜ của cô càng mãnh liệt, còn có thể nhìn thấy biểu cảm đắm chìm trong tình dục của cậu khi cậu chuyển động, trong lòng có một sự thỏa mãn và tự hào không nói nên lời, cũng không biết có gì thỏa mãn? Có lẽ là Lương Hứa như thế này chỉ có cô mới thấy được.
Giọng nói của cậu khi là*ⓜ 𝐭ì𝓃*𝐡 đặc biệt trầm ấm dễ nghe, có lúc chỉ nghe giọng nói ℊ*ợ*𝒾 ⓒả*ɱ của cậu cũng có thể ư●ớ●𝐭 á●ⓣ một cách khó hiểu, cô từng lần cảm nhận được 🎋_♓_𝖔á_❗ 𝒸_ả_〽️ tột đỉnh mà cậu nhỏ của cậu mang lại, một mặt không nhịn được mà chìm đắm theo cậu, khi cậu liên tục hỏi cô có thoải mái không, cuối cùng cô cũng nức nở trả lời: "A... thoải mái... thoải mái quá..."
"Nói rõ ràng, thoải mái thế nào?" Cậu nhất định bắt cô trả lời giống cậu, nói thẳng ra những lời 𝖐_𝖍ⓘê_u 🅓_â_Ⓜ️.
"A... là... là do chú làm... rất thoải mái... ôi..."
Đột nhiên 𝐤·𝒽🔴·á·𝖎 ⓒ·ả·Ⓜ️ dừng lại, cô 𝐤ẹ·𝓅 ↪️·𝐡·ặ·t lấy thứ khổng lồ mà cậu muốn 𝓇ú_✞ 𝖗_𝐚, cô không quan tâm đến việc trước đó vẫn luôn nói không muốn là cô, bây giờ chỉ muốn cậu tiếp tục dùng dư_ơ_ⓝ_🌀 v_ậ_ⓣ đỉnh cô.
"Em sai rồi... chú... cho em... em muốn..."
"Muốn gì?"
← Ch. 05 | Ch. 07 → |