Dị năng của Hoàng Á Lê
← Ch.050 | Ch.052 → |
Mà Hoàng Á Lê đứng một bên thấy dáng vẻ của Sở Nghiên như vậy thì mắt lóe lên tia khinh thường, mặc dù cô cũng nhìn thấy thần sắc của Sở Thanh, nhưng cũng không có cảm thấy sợ hãi gì, người trở về từ mạt thế, nếu như đối mặt với một chút chuyện nhỏ bé như vậy lại hoảng hốt lo sợ, ai sẽ tin chứ?
Quả nhiên bạch liên hoa (*) là sinh vật làm cho người ta vô cùng chán ghét!
(*) bạch liên hoa: hoa sen trắng ~> Chỉ những cô nàng ngây thơ, thuần thiết, yếu đuối, luôn phải có người bảo vệ xung quanh.... ~~> Đại loại là như vậy, bạn nào hiểu biết rõ hơn thì pm chỉ giúp Nuy nha:D
Bất quá những suy nghĩ này của Hoàng Á Lê chỉ diễn ra trong nháy mắt thôi, ngay sau đó ánh mắt của cô lại rơi vào người Sở Thanh, trong mắt đầy lửa nóng, hôm nay Sở Thanh đã có phong thái như cô ấy năm đó, cô còn nhớ rất rõ lần đầu tiên gặp Sở Thanh, cô ấy cũng hăng hái chiến đấu đẫm máu như thế này, trong nháy mắt đó, thậm chí Hoàng Á Lê còn cảm giác được mình nhìn thấy lưỡi hái của Tử Thần (*Thần Chết).
Cũng bởi vì kiếp trước ấn tượng đã khắc sâu, nên sau khi sống lại, Hoàng Á Lê đến bên cạnh Sở Thanh, khai báo hết thảy những gì mình có, cam nguyện cúi đầu xưng thần (*tựa như thuần phục ấy).
Thời gian dần trôi qua, số lượng tang thi vây quanh ba người Sở Thanh ngày càng ít, dưới đất có rất nhiều thi thể không động đậy, mà trên người ba người Sở Thanh thì toàn máu đen, thậm chí còn có hỗn hợp trắng đen của óc, mà sát khí trên người lại càng làm cho mọi người cảm thấy vô cùng kính sợ (*kính trọng cùng sợ hãi), đến nỗi nảy sinh ra xúc động muốn lui về phía sau.
Cuối cùng ngay khi tang thi còn dư lại le que mấy con, thì tiếng rít kia lại vang lên một lần nữa, trong nháy mắt, vốn động tác tang thi công kích có chút hỗn độn lại trở nên nhanh nhẹn hơn, mà công kích có chút mất trật tự cũng đổi thành chỉnh tề ngay ngắn, giống như có một kẻ lãnh đạo chỉ huy sau lưng chúng nó.
"Đây là.... Tang thi loại chỉ huy!" Ngay lập tức, Hoàng Á Lê đã phát hiện ra sai lầm của mình, thì ra xuất hiện ở đây không phải tang thi loại trí tuệ, mà là tang thi loại chỉ huy!
Mặc dù hai loại này phát âm (!) rất tương tự, nhưng năng lực lại hoàn toàn khác nhau, tang thi loại trí tuệ tiến hóa chính là trí lực, trí khôn của bọn chúng tiến hóa vô tận có thể nói là rất gần với con người, thậm chí khi đạt tới T3 có thể vượt qua con người bình thường, vô cùng giảo hoạt, đối phó rất khó, nhưng tang thi loại chỉ huy lại không giống như vậy, phương thức nó tiến hóa có thể coi là một phương thức tiến hóa dị đoan, tang thi loại chỉ huy tương đương với tướng quân con người, bọn chúng có quyền chỉ huy tuyệt đối với tang thi, tất cả tang thi cũng sẽ nghe theo nó ra chỉ thị (*ra lệnh)!
(!) "phát âm" ở đây là nói về tiếng rít rào khi ra lệnh, chứ không phải là cách phát âm tên chữ của hai loại giống nhau - Nuy
Mới vừa rồi tiếng rít kia chính là tang thi kia ra lệnh những con tang thi ở đây, hơn nữa.... vẫn còn có ý gọi thêm tang thi ở phụ cận đây đến!
"A Thanh! Mau! Nhất định phải giết bằng được con tang thi vừa mới lên tiếng rít kia!" Nếu không thì thật không xong!
Sau khi Sở Thanh nghe thế, ánh mắt nhìn xung quanh, hy vọng có thể tìm được con tang thi đó, nhưng Sở Thanh lại phát hiện mình căn bản không tìm được vị trí của con tang thi đó, cô không nhịn được nhíu mày, tình huống này rất hiếm thấy, mà bây giờ....
Hoàng Á Lê thấy Sở Thanh cau mày, giống như không tìm được con tang thi kia, thì mới nhớ tới, có thể nói so với tang thi bình thường thì tang thi loại chỉ huy cũng không thật sự lợi hại hơn bao nhiêu, lúc bình thường, chúng nó sẽ núp ở những chỗ không dễ phát hiện, chỉ cần thỉnh thoảng hạ chỉ thị là được.
Hoàng Á Lê cố gắng nhớ lại, nghĩ làm cách nào mới có thể tìm được vị trí của tang thi loại chỉ huy, nhưng cô lại phát hiện hoàn toàn không có cách nào cả, bởi vì có thể tìm được vị trí của tang thi loại chỉ huy chỉ có người dị năng hệ Tinh thần mới có thể làm được, trong nháy mắt tang thi loại chỉ huy phát ra tiếng rít, thì người dị năng hệ Tinh thần mới có thể ngưng thần (*tập trung tư tưởng) bắt được sợi dây tinh thần phát ra từ người nó, thì mới có thể tìm được tang thi loại trí tuệ (?)!
Nghĩ như vậy, đột nhiên Hoàng Á Lê cảm giác có thứ gì đó trào ra từ mi tâm (*) của cô, ngay lập tức, cô cảm giác rất rõ ràng tất cả mọi thứ xung quanh mình, loại cảm giác đó không có cách nào diễn tả bằng ngôn ngữ được, nếu như không có ngôn ngữ nào hình dung được, nhưng vậy chỉ có thể nói cũng không phải dùng mắt nhìn, mà là một loại cảm giác, giống như nhắm mắt lại cũng có thể cảm giác được hết thảy biến hóa xung quanh.
(*) mi tâm (hay còn gọi là 'ấn đường): điểm giữa hai đầu lông mày
Trong nháy mắt, Hoàng Á Lê sợ ngây người, mặc dù kiếp trước cô không có dị năng, nhưng lại biết loại cảm giác này là cái gì, đây là dị năng, là dị năng hệ Tinh thần!
Hít sâu một hơi, hồi phục lại tâm tình kích động, mặc dù Hoàng Á Lê vẫn còn rất hưng phấn mình có thể có dị năng, nhưng mà cô lại biết rất rõ ràng mình có thể có được dị năng, đại khái là bởi vì bị Sở Thanh ảnh hưởng đi, nếu không, tại sao kiếp trước cô lại không có dị năng nào, mà sau khi sống lại lại có?
Ở trong lòng Hoàng Á Lê, Sở Thanh vẫn luôn là một người thần bí, cho nên bị cô ấy ảnh hưởng mà kích phát dị năng, cũng không phải là chuyện không thể, mà việc cấp bách bây giờ chính là phải tìm được con tang thi loại chỉ huy kia, như vậy mới có thể giải trừ được nguy cơ.
Lại một tiếng rít nữa vang lên, trong nháy mắt, Hoàng Á Lê đã bắt được dấu vết tồn tại của đối phương, hô to với Sở Thanh: "A Thanh, nó ở ngay phía sau chiếc xe hơi bên cạnh cậu đấy, mau! Nó muốn chạy!"
Dù sao bây giờ Hoàng Á Lê cũng chỉ là người dị năng cấp 1, chỉ có thể bắt được dấu vết của đối phương, cũng không có cách nào bắt được đối phương, nhưng đối với Sở Thanh, như vậy cũng đã đủ rồi, chỉ cần có thể tìm được vị trí của địch thủ, là Sở Thanh có thể giải quyết đối phương trong thời gian nhanh nhất!
Quả nhiên, sau khi Sở Thanh nghe Hoàng Á Lê hô lên, ngay lập tức cô chạy về phía đó, sau đó bắt được một con tang thi gầy yếu, con tang thi này khác với những con tang thi khác, mức độ thối rữa rất thấp, con ngươi đen nhánh trong hốc mắt, hoàn toàn không có tròng mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Thanh, đoán chừng nếu như có người nhát gan một chúng, có thể ngay lập tức cũng hì dọa đến hôn mê.
"Bắt được mày, hiện tại mày cảm thấy mày có thể chạy thoát sao?" Nắm cánh tay của con tang thi kia, khóe miệng Sở Thanh nhếch lên một nụ cười nhợt nhạt, sau khi giọng nói của cô vang lên, chỉ nghe rắc một tiếng, cánh tay con tang thi đó bị bẻ gảy một cách đơn giản.
"Rất nhanh sẽ tiến hóa lên T1, mà cường độ thân thể lại kém như vậy, thật làm cho người ta thất vọng mà." Vừa nói, Sở Thanh giơ chân lên, nhẹ nhàng đá một cái vào đùi con tang thi kia, sau đó rắc một tiếng, dưới ánh mắt của mọi người, chân con tang thi đó trực tiếp bị đá gảy.
Mà Sở Nghiên vẫn trốn trong góc, sau khi nghe âm thanh nyu, lập tức đem bản thân rúc làm một khối, cố gắng giảm thiểu cảm giác tồn tại của chính mình.
Đáng sợ! Thật là đáng sợ, Sở Thanh càng ngày càng đáng sợ!
Vốn lúc Sở Thanh đối phó với T1 còn cần phải dùng đến dị năng, nhưng bây giờ, một con rất gần với T1 đứng ở trước mặt cô lại giống như một con động vật nhỏ yếu ớt, tùy ý để cô hành hạ.
"Ngao —— ngao ——" Con tang thi kia lớn tiếng rít lên, muốn gọi đồng bạn tới giúp mình, nhưng lại không biết tại sao, nó tuyệt vọng phát hiện, mặc dù thủ hạ của mình cũng đã lượn lờ xung quanh, nhưng không có con nào dám lại gần, giống như có cái gì đó rất khủng khiếp ở đây.
Con tang thi loại chỉ huy này có thể vĩnh viễn cũng không tưởng tượng được, bởi vì có trí tuệ, cho nên cảm giác nguy hiểm với bên ngoài giảm xuống rất nhiều, mà những con tang thi không có đầu óc kia thì lại có bản năng của tang thi, có thể cảm giác được nguy hiểm từ Sở Thanh, giống như gặp phải thiên địch (*kẻ thù trời sinh), chỉ cần đến gần, bọn chúng cũng sẽ bị diệt hoàn toàn!
← Ch. 050 | Ch. 052 → |