← Ch.0372 | Ch.0374 → |
Chương 375:
Tuy tối qua chiếc Audi của Diệp Phi đã làm họ phải trố mắt nhìn nhưng sau khi phân tích kỹ lưỡng thì họ chắc chắn Diệp Phi đã mượn chiếc xe đó về.
Một kẻ ở rể nhà vợ lái chiếc xe trị giá hai mươi triệu, có đánh chết họ cũng không tin nữa là.
Cô ta đang tính đến chuyện tối nay gọi cho Đường Kỳ Kỳ, bảo cô ấy chuyển một triệu lại đây. Diệp Phi không muốn nhận lòng tốt của Hồng Quân thì cô ta cần gì phải ép.
“Còn một phút nữa là chín giờ rồi mà sao ông chủ mới vẫn chưa xuất hiện thế nhỉ?” Tưởng Đình Đình nhìn đồng hồ đeo tay của mình rồi ngước mắt lên than thở, cô ta đã chuẩn bị tóc tai ăn mặc đâu ra đó để chào đón anh cơ mà. Với đôi chân dài trắng nõn xinh đẹp cùng với bộ Chanel trên người mình, Tưởng Đình Đình tin chắc chỉ cần ông chủ mới xuất hiện thì sẽ ngoái lại nhìn cô ta vài lần.
Hồng Quân cũng mong cô ta có thể cho ông chủ mới ấn tượng tốt.
Thế thì sau này hai người mới bắt tay nhau hoành hành ngang dọc trong công ty này được.
Hồng Quân cũng khẽ nhíu mày nhìn về phía trước: “Tổng iám đốc Thẩm Yên cũng chưa tới, chắc là kẹt xe trên đường tôi: “Két!” Đúng lúc đó thì một chiếc xe hơi nhanh chóng lao lụt tới đây và dừng lại trước mặt đám người Hồng Quân.
Trên xe chính là Diệp Phi đến công ty để xem xét…
“Diệp Phï?"
Thấy Diệp Phi xuất hiện ở đây, Tưởng Đình Đình lập tức nhíu mày lại, khinh bỉ không nói nên lời: “Tên khốn kiếp này, sao anh ta lại chạy tới tận đây rồi?"
Hồng Quân đứng phía trước cũng trông thấy Diệp Phi, gã †a giận tái mặt.
Tất cả mọi người đều công nhận gã ta chính là người đã dẹp yên chuyện tối qua, chỉ có mỗi mình Diệp Phi lên tiếng nghi ngờ khiến gã thẹn quá hóa giận: “Diệp Phi, mày tới đây làm gì?"
Tưởng Đình Đình nhấc đôi giày cao gót lên đi về phía trước, nụ cười lạnh lẽo như sương băng cả Diệp Phi lại, hỏi: “Đây là nơi anh được phép tới chắc?"
Hồng Quân cũng nhảy ra chặn cửa lại: “Ranh con, mày cút ngay đi cho tao chưa? Đừng ở đây làm gai mắt tao nữa. Hôm nay bố mày có chuyện quan trọng phải làm, không rảnh đứng đây dây dưa với mày đâu nên cút càng xa càng tốt cho tao đi"
Gã ta hất mặt nói với anh: “Đừng chờ đến lúc tao phải nổi điên lên, hậu quả sẽ nghiêm trọng lắm"
Gã ta không biết tại sao Diệp Phi lại xuất hiện ở đây, cũng chẳng biết anh tới để làm gì nhưng nói chung là bây giờ gã ta không muốn nhìn thấy anh.
“Hồng Quân, Tưởng Đình Đình, hai người đúng là một đôi"
Diệp Phi nhìn họ như nhìn mấy tên hề: “Ai cũng có cặp mắt chó"
Tưởng Đình Đình cười nhạt: “Ít nhất chúng tôi không đi mượn xe Audi của người khác để ra vẻ ta đây"
Hồng Quân cũng liếc sang, hừ lạnh: “Đúng đó, thứ đi xe công cộng thì có diễn cách mấy vẫn nghèo rớt mồng tơi thôi."
“Đạp xe đạy hay lái Audi là quyền tự do của tôi” Diệp Phi dừng xe lại rồi thoải mái lên tiếng: “Tránh cái đường ra xem nào?"
“Ha ha? Quyền tự do? Buồn cười thật đó, mày thì có cái quyền tự do lái Audi gì mà nói?” Hồng Quân cười ha hả: “Tối hôm qua bị cậu Thanh Đỗ dọa sợ như một con chó, nếu không có tao nhờ người giúp đỡ thì mày đã chết từ lâu rồi"
Diệp Phi thích thú nhìn Hồng Quân: “Chém gió bốc phét quen miệng rồi nên lừa luôn cả bản thân mình hả? Hồi xưa tôi không tin chuyện này đâu nhưng bây giờ tôi tin đấy"
“Bốc phét hả? Mày đúng là thứ ăn cháo đá bát!” Hồng Quân tức điên người: “Nếu hôm qua tao không gọi cho cậu ấm nhà họ Hoàng giúp đỡ để người ta gọi cho Đỗ Thanh Đế nói hộ vài cầu thì mày tưởng mày còn mạng để ra chắc?"
Tối qua đụng độ với Đỗ Thanh Đế, Hồng Quân luống cuống tay chân gọi mười mấy cuộc điện thoại cầu cứu và liên tục hứa hẹn sẽ đền đáp người ta đủ kiểu nhưng mười mấy lần đầu bị họ ngắt ngang, chỉ có người cuối cùng là cậu ấm nhà họ Hoàng chịu đồng ý gọi điện chào hỏi Đỗ Thanh Đế vài câu.
Khi đó Hồng Quân đã cảm thấy người ta đồng ý cho qua thế thôi, có khi còn do say rượu nên mê sảng, nhưng không ngờ cuối cùng bọn họ lại không sao thật, cả Diệp Phi cũng được thả ra.
Tuy là sau đó cậu ấm nhà họ Hoàng không nghe điện thoại của gã ta nữa và cũng không đòi một triệu như đã hứa nhưng Hồng Quân vẫn đỉnh ninh rằng lời nói của người ta đã có tác dụng.
Nếu không tại sao bọn họ và Diệp Phi lại bình yên như chẳng có gì xảy ra?
Hồng Quân đã bác bỏ khả năng người làm được việc đó là Đường Kỳ Kỳ vì trong cả đám người đó chỉ có mỗi mình gã ta đủ mặt mũi và thể diện. Hồng Quân đã chắc mẩm rằng Diệp Phi được mình cứu ra như thế.
Thấy Diệp Phi không biết điều rồi còn châm chọc mình, tất nhiên Hồng Quân lại nổi giận. Gã ta tối sâm mặt xuống: “Cút đi nhanh lên, nếu Đỗ Thanh Đế không giết mày thì có khi tao lại giết mày đấy"
“Đi nhanh lên, anh Quân mà nổi giận thì không ai ngăn được đâu” Tưởng Đình Đình cũng mất bình tĩnh: “Nể tình Kỳ Kỳ, hôm nay tôi sẽ không so đo tính toán với anh. Anh đi nhanh lên, anh mà làm hỏng chuyện của chúng tôi thì cứ chờ chết đi"
Cứ để qua hôm nay, chờ cô ta và Hồng Quân được ông chủ mới ưng rồi quay lại tìm Diệp Phi tính sổ cũng không muộn.
← Ch. 0372 | Ch. 0374 → |