← Ch.1993 | Ch.1995 → |
Chương 2006:
“Anh Quyền và hội trưởng Kim Trí có thể hiểu được bởi vì các người không có cách nào.
“Bây giờ ông Tiền không xuất hiện mà cử thế hệ sau như bà tới lại còn đưa đồng hồ treo tường, chuyện này hoàn toàn làm xáo trộn bữa tiệc mừng thọ bà không cảm thấy như vậy là quá đáng sao?"
“Dù sao thì đời người cũng chỉ có một tiệc mừng thọ tám mươi tuổi mà thôi!"
“Đương nhiên các người cũng có thể là vì ôm đùi hai nhà Kim Thôi thậm chí là người ủy thác của hai nhà Kim Thôi để bà tới hủy tiệc mừng thọ tám mươi tuổi"
“Nếu là như vậy thì đêm nay các người đưa đồng hồ treo tường để quấy rối thì tôi có thể lý giải nhà họ Tiền tham gia vào."
“Chỉ là tôi muốn nói với bà ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây"
“Bây giờ nhà họ Tiền cảm thấy anh Quyền và hội trưởng Kim mềm yếu có thể bắt nạt nên không lo lắng anh Quyền và cô Kim sẽ trở nên mạnh mẽ trong tương lai làm cho nhà họ Tiền vạn kiếp bất phục sao?"
“Chuyên gì cũng phải chừa đường lui thì ngày sau còn dễ nói chuyện"
“Nếu như nhà họ Tiền không cần đường lui cuối cùng chẳng lẽ là thật sự cảm thấy đám người anh Quyền không thể vươn mình sao?"
Diệp Phi nhìn người đàn bà xinh đẹp nhắc nhở: “Hơn nữa các người bỏ đá xuống giếng như vậy thì sẽ chỉ làm cho khách khứa ở cả sảnh đường xem thường lề lối của nhà họ Tiền."
So với việc dạy dỗ người phụ nữ càn rỡ này thì Diệp Phi càng hy vọng bữa tiệc mừng thọ tiếp tục diễn ra thuận lợi.
‘Về chuyện hai nhà Kim Thôi chèn ép Kim Trí Viên, đến khi Kim Trí Viên thật sự không chống được thì anh sẽ không chút do dự tham gia vào, dù sao thì Kim Trí Viên vì anh mới gặp phải bao vây tấn công.
Những lời này lập tức nhận được không ít cái gật đầu của khách khứa, dù nhà họ Tiền sao có đứng xếp hàng đi nữa thì cũng không nên vội vàng lộ sắc mặt ở bữa tiệc mừng thọ này.
“Thằng nhóc, cậu là cái thá gì chứ?
“Cậu có tư cách gì mà dạy dỗ Trì Tĩnh Thu tôi chứ?"
Bà Tiền bị Diệp Phi nói làm cho khuôn mặt xinh đẹp trở nên khó coi, bà ta trầm giọng quát: “Cậu có tin tôi cũing có thể chỉnh đốn cậu hay không?"
Tư Đồ Không vỗ bàn khế nói: “Cậu chủ Diệp là ông chủ của tôi, bà định chỉnh đốn như thế nào?"
Hoäc Tử Yên cũng ngẩng đầu thản nhiên lên tiếng: “Muốn chỉnh đốn Diệp Phi thì trước tiên bà thử chỉnh đốn nhà họ Hoắc xem?"
Hàn Thường Sơn lại cười giễu: “Phàm là ông cụ Tiền ăn chút củ lạc cũng sẽ không tự đại như thế này"
Nhìn thấy đám người Hoắc Tử Yên cho Diệp Phi chỗ dựa khuôn mặt xinh đẹp của bà Tiền thay đổi lớn, ánh mắt càng hung hăng hơn.
Chỉ là bà ta không dám làm càn với nhà họ Hoắc, trái lại càng nhìn kỹ Diệp Phi.
Tiền Gia Hân đột nhiên xông tới, vò đã mẻ không sợ rơi: “Mẹ, anh ta chính là người đã đánh Kim Chí Hào bị thương, người mà Kim Trí Viên che chở chính là anh ta"
Hôm nay cô ta bị Diệp Phi dẫm lên như bụi bặm nên sau này sẽ trở thành trò cười ở Cảng Thành, bây giờ có cơ hội phản kích đương nhiên sẽ không bỏ qua
“Cậu ta?
"Hung thủ?"
Nghe thấy Diệp Phi chinbs là người đánh Kim Chí Hào bị thương thì bà Tiền trong nháy mắt nheo mắt lại.
Bà ta không thể ngờ Diệp Phi mà đám người Hoắc Tử Yên cho chỗ dựa lại là hung thủ.
Nụ cười lại càng trở nên nghiền ngẫm, chuyện này nếu như thao tác hợp lý thì không chỉ Kim Trí Viên phải ngã mà ngay cả đám người Hoắc Tử Yên cũng sẽ có phiền phức.
Bà ta bụng bồ dao găm cười nói với Diệp Phi: “Cậu là người đánh Kim Chí Hào bị thương sao?"
Diệp Phi tựa người trên ghế nói: hại người nhà họ Tiền"
Bà nên đi đi, nếu không tôi sẽ là người làm.
← Ch. 1993 | Ch. 1995 → |