← Ch.1820 | Ch.1822 → |
Chương 1832:
Anh không ngờ rằng, một người khiêm tốn đến tận xương tủy giống như Đường Tam Quốc, lại từng có một thời kỳ thuê người giết người.
Quan trọng hơn hết, là còn dùng để đối phó với bà chủ nhà họ Diệp.
Sau đó, anh lại nghĩ đến người đàn ông bằng đồng ở ngoài cửa, nếu người đàn ông bằng đồng đó thật sự được thiết kế bởi Đường Tam Quốc, thì anh ta thật sự có thể gánh vác được cái chữ thiên tài” này.
Diệp Phi trong lòng tuy có sóng gió, nhưng bề ngoài lại bình tĩnh như nước, đưa tay ra kéo bỏ nhãn, nắm vào tay bóp nát.
Trước khi mọi chuyện chưa được làm sáng tỏ, anh không muốn tin tức này.
bị lộ ra ngoài, vì sợ răng đám người Diệp Trấn Đông sẽ nảy sinh mâu thuẫn với Đường Nhược Tuyết.
‘Sau đó, Diệp Phi đi theo Long Thiên Ngạo đi dạo xung quanh, phát hiện ra rằng hầm chứa đầy 150 tấn vàng Khoảng thời gian dài nhất có thể bắt nguồn từ những năm 1980, kỷ lục huy hoàng nhất có liên quan đến chủ tịch đất nước Lào, người mà hàng nghìn người ngưỡng mộ.
Diệp Phi không thể không cảm khái bởi sự lớn mạnh của nhà họ Ô Y Hạng, cũng như lịch sử lâu đời của họ.
Sau khi chụp ảnh toàn bộ các nhãn mác để lưu trữ, anh nhanh chóng gọi điện cho đám người Thái Như Yên, cần lấy tốc độ nhanh nhất để xử lý lô vàng này, càng nhanh càng tốt.
Đêm hôm đó, Thái Như Yên, Giang Hoành Độ và Hàn Nguyệt, ba người hợp tác, dùng cả một đêm để vận chuyển hết thảy số vàng ra khỏi thành phố Còn về tung tích của nó, Diệp Phi mặc kệ, anh tin Hàn Nam Hoa và những người khác sẽ có thể xử lý tốt.
Diệp Phi cũng đã để cho Long Thiên Ngạo gửi tin nhản đến trụ sở Ô Y Hạng thay cho mình Diệp Phi đã nói rõ ràng với Ô Y Hạng, vì để hồi báo lại việc Ô Y Hạng bọn họ ám sát anh, một trăm năm mươi tấn vàng này, anh rất vừa lòng…
Đồng thời, Diệp Phi cũng sắp xếp một nhiệm vụ quan trọng cho mấy người Quản lý Tịnh.
Hai ngày sau, trên boong thứ sáu của du thuyền Alyssa, từ đây có thể nhìn thấy vị trí của Cảng Victoria.
Diệp Phi ngồi trên một ghế đặt dưới ô che nắng, rót trà cho một người trông vô cùng hốc hác, Long Thiên Ngạo.
“Cậu chủ Thiên Ngạo, cám ơn sự hợp tác của anh"
“Số tiền vàng này, tôi đã vận chuyển đi. Để cảm ơn, tôi sẽ chuẩn bị một lô Thất tỉnh tục mệnh đan cho anh"
Diệp Phi đẩy một hộp thuốc viên tới trước mặt Long Thiên Ngạo.
“Một trăm viên thuốc, đủ để anh sống từ ba đến năm tháng"
Long Thiên Ngạo không hề vui vẻ chút nào, bóp chén trà nóng nhấp một ngụm “Đừng nói nữa, mấy viên thuốc này chỉ chữa được các triệu chứng chứ không chữa được tận gốc căn bệnh"
“Cho dù có thế hòa tan độc tố trên người của tôi, thì giờ phút này cũng có ý nghĩa gì?"
“Tôi đã ba lần liên tiếp thua dưới tay ăn, còn làm mất tiền vàng, anh cho răng tôi sống tiếp còn có giá trị sao?"
Hai ngày nghỉ ngơi không những không khôi phục được tinh thần chiến đấu của Long Thiên Ngạo mà ngược lại còn khiến anh càng bị động và tuyệt vọng hơn, Bởi vì trong suốt bốn mươi tám giờ này, anh ta lặp đi lặp lại cuộc đánh nhau không chỉ một lần, chỉ để thấy rằng mình thua nhiều hơn thắng.
Không có thắng lợi, sao có thể có động lực.
“Sống không có giá trị gì, vậy tại sao anh vẫn còn sống vậy?"
Diệp Phi lại rót một tách trà khác cho Long Thiên Ngạo: "Trong hai ngày này, anh có rất nhiều cơ hội để bứt phá bản thân"
“Tôi không tự sát. Tôi muốn xem thử anh sẽ có kết cục ra sao."
Long Thiên Ngạo chân thành đáp: "Anh đã chiếm được Alyssa, cũng đã vận chuyển kho tiền. Tôi muốn xem anh làm thế nào để có thể chịu đựng được cơn giận của Ô Y Hạng?"
← Ch. 1820 | Ch. 1822 → |