← Ch.1729 | Ch.1731 → |
Chương 1740:
Hàn Hướng Bắc rút khăn giấy lau khóe miệng: "Tôi không hiểu biết về cậu, là bởi vì đồ sứ không đụng tới đồ sứ của cậu, nhưng nếu làm như vậy, cậu sớm muộn gì cũng gặp họa"
"Nếu biết không nên chạm vào tôi thì tốt nói" Diệp Phi chế giễu: "Không hổ danh là người có năng lực, bệnh nhân viêm phổi nguy kịch, phải cúp máy bất cứ lúc nào. Ông thì còn có tâm trạng ung dung đi ăn bít tết"
"Vê tố chất này tôi thực sự không được băng cậi Khuôn mặt xinh xắn của Hàn Tử Thất cũng có chút cứng nhắc, hiển nhiên cô cũng cảm thấy cha mình hơi quá đáng.
Hàn Hướng Bắc lạnh lùng nói: "Tôi không quan tâm đến sự sống chết của những bệnh nhân khác ngoại trừ những nhân vật lớn có sức ảnh hưởng đến tôi"
"Đúng vậy, mạng sống của những người bình thường đều vô giá trị"
Diệp Phi rót cho mình một ly nước: "Còn những nhân vật lớn kia thời gian còn không quá nửa ngày, ông có thể hiểu được không cần lo lắng"
Hàn Hướng Bắc ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Diệp Phi nói: "Diệp Phi, đừng nói nhảm. Ngoài viê ôi sẽ cho cậu một tỷ nữa, tổng là 10 tỷ. Cậu iên thuốc chín hãy hứa với tôi ba điều kiện"
"Đầu tiên, giao hết chín mươi viên thuốc."
"Thứ hai, cậu không được chế tạo và tiêu thụ những mặt hàng này, không được tuyên bố những thiếu sót của Xuân Hiểu ra bên ngoài"
"Thứ ba, rời xa khỏi con gái tôi, không còn quan hệ gì với nó nữa, và nhân tiện xin lỗi Dương Mạn Lệ"
Trong giọng nói của ông không có chút nghỉ ngờ nào: "Nếu cậu đồng ý, chúng ta có thể thỏa thuận ngay lập tức"
"Không có vấn đề gì với hai yêu cầu đầu tiên" Diệp Phi lấy ra một lọ thuốc, chậm rãi chơi đùa với nó: "Tại Thương Ngôn Thương, tôi đã đồng ý nhất định sẽ không phá hỏng nóZ "Cái thứ ba, thực sự xin lỗi, tôi không làm được"
"Ngoại trừ Tử Thất muốn cắt đứt quan hệ với tôi, không ai có thể bắt tôi rời xa cô ấy, kể cả ông, Hàn tống"
Cả nhà tải app truỵen hola đọc nhiều nhé! "Ngoài ra, Dương Mạn Lệ không xứng đáng với lời xin lỗi của tôi"
"Hôm qua, cô ấy tát tôi trước và yêu cầu vệ sĩ của cô ấy bao vây tôi. Tôi chỉ đánh trả để tự vệ"
Anh nói với giọng điệu bình tĩnh: "Nếu như bắt buộc phải chấp thuận yêu cầu này, vậy thì thỏa thuận lần này đều bị hủy bỏ"
Nghe những gì Diệp Phi nói, Hàn Tử Thất cảm động. Dù là do Dương Mạn Lệ ép buộc hay vì lợi ích khổng lồ của cha, Diệp Phí cũng không nhân nhượng, người đàn ông này rất đáng để tin tưởng.
"Tôi biết rõ mọi thứ, và tôi biết cậu không hề sai"
"Nhưng điều đó không quan trọng" Hàn Hướng Bắc lạnh giọng nói: quan trọng là ta sẽ cho cậu một tỷ nữa, với điều kiện cậu phải nhận lỗi?"
"Một tỷ, một cái xin lỗi, thật là giao dịch đã có tính toán có lợi nhất, cậu vẫn sẽ từ chối sao?"
Hàn Hướng Bắc nhìn chằm chẩm vào Diệp Phi và nói: “Vẽ phần Tử Thất, tôi sẽ không nói bất cứ điều gì bây giờ."
"Đây là một thỏa thuận tối Diệp Phi đứng dậy, trực tiếp vỗ vỗ mấy viên thuốc trên bàn: "Vậy tôi sẽ đưa một thỏa thuận tốt cho Hàn tổng"
"Chín mươi viên này, chín tỷ, tôi miễn phí tặng cho ông"
"Chỉ có một điều kiện, ông đón mẹ của Tử Thất trở về nhà họ Hàn…"
Hàn Tử Thất đột nhiên bật khóc.
Chín tỷ đối với nhiều người chỉ là con số thiên văn, tổ tiên đời thứ mười tám có lẽ cũng chưa tích được số tiền này.
Nhưng Diệp Phi không chút do dự lại vứt bỏ số tiền đó vì muốn Tổng giám đốc Hàn đưa mẹ của Tử Thất về, chuyện này làm sao có thể không khiến cho Hàn Tử Thất cảm đông?
← Ch. 1729 | Ch. 1731 → |