← Ch.1716 | Ch.1718 → |
Chương 1727:
Theo sau câu nói đó là ở phòng khách có khoảng mười mấy người vệ sĩ mặc áo đen mang theo sát khí chạy đến chỗ của Diệp Phi "Hai cái đều không chọn!"
Hàn Tử Thất gắn giọng, thản nhiên đón nhận ánh mắt của bà ta: "Tôi sẽ cùng với Diệp Phi biến khỏi đây!"
"Hôm nay tôi đến đây không phải để cùng mấy người thỏa hiệp hay đàm phán, chỉ muốn thông báo một tiếng"
"Tôi đã có Diệp Phi là bạn trai rồi, vì vậy bà cũng nên chết tâm đi, đừng có tiếp tục làm mai mối cho tôi với Long Thiên Ngạo!"
"Mấy người cũng đừng đem mẹ tôi ra để ép buộc tôi, đem tôi ra áp bức chẳng qua là hèn nhát mà thôi"
Hàn Tử Thất mang theo giọng nói vô cùng lạnh lẽo: "Đừng nói là bà, dù có là bố hay ông nội cũng đừng hòng ép buộc được tôi"
"Tử Thất, không cần lãng phí thời gian với bọn họ, chúng ta đi thôi"
Diệp Phi cảm thấy tinh thần của Tử Thất sắp sụp đổ, liền kéo cô hướng đến cửa mà đi.
"Đứng lại!"
Mặt của Dương Mạn Lệ đã sa xẩm: "Ai cho mấy người đi?"
"Mặc dù dì không phải mẹ ruột của con, nhưng ở đây dì vẫn là nữ chủ nhân!"
"Dì không để con đi, con có thể ra đến cửa sao?"
Mười mấy người vệ sĩ lập tức chặn đường Diệp Phi và Hàn Tử Thất "Không phải bà kêu chúng tôi biến đi sao?"
Diệp Phi cười nói: "Nếu là người khác kêu tôi biến đi, tôi sớm đã cho hắn một trận rồi"
"Nhưng bà là mẹ kế của Tử Thất, vì vậy mà chúng tôi mới ngoan ngoãn đi"
App truyện hola khá hoàn thiện, nhóm sẽ lên truyện chính bên app nhé cả nhà! Diệp Phi gẫn hai từ" mẹ kế" xuống, nhắc nhở Dương Mạn Lệ phải biết chừng biết mực.
Mấy người phụ nữ khác nghe xong liền tức giận: "Nhóc con, sao lại nói chuyện như vậy?"
Dương Mạn Lệ tiến lên một bước đến gần Diệp Phí: "Tôi bảo cậu cút, nhưng không nói cậu được phép đem theo con gái tôi đi"
Phi mang theo thái độ đúng mực: "Tử Thất là người con gái của tôi, gả gà theo gà, tôi đi đương nhiên phải dẫn cô ấy đi cùng rồi"
Dương Mạn Lệ lạnh lùng cất tiếng: "Người trẻ tuổi, miệng lưỡi cũng sắc nhọn lắm đấy, đúng là có chút bản lĩnh, nhưng muốn ăn thịt thiên nga, cậu vẫn chưa đủ tư cách!"
Sau đó quay mặt về phía Tử Thất: "Cơ hội cuối cùng.." Bà ta mang theo một sự uy nghiêm"Đồng ý hôn sự của con và cậu Lũng"
Hàn Tử Thất nghiến răng: "Trừ Diệp Phi ra, ai tôi cũng không gải"
"Di là mẹ của con, cũng là nữ chủ nhân của ngôi nhà này, việc chung thân đại sự đó của con, dì làm chủ rồi"
Dương Mạn Lệ không hề cho Hàn Tử Thất đáp lại: "Con tốt nhất khiến cho người bên cạnh lập tức biến đi!"
Diệp Phi lên tiếng: "Bà Hàn, thế kỉ 21, sớm đã đến rồi"
"Nhóc con, cậu là cái thá gì, lại có gan hết lần này đến lần khác khiêu khích tôi?"
Dương Mạn Lệ nghiêm lại: "Tôi không phản ứng gì, là muốn cho cậu con đường sống!"
"Nếu không tôi có thể giãm chết cậu như dẫm con kiến mà thôi"
"Tôi nói lại lần nữa, cậu không có tư cách lo chuyện nhà tôi, không muốn chết, biến đi cho tôi"
Dương Mạn Lệ mang theo sự tà sát: "Nếu không tôi sẽ khiến cậu hối hận vì đến thế giới nà Diệp Phi ngẩng đầu: "Tôi có tư cách!"
Dương Mạn Lệ cười lạnh" Cậu dựa vào đâu?"
Ánh mắt của Diệp Phi sáng lấp lánh: "Dựa vào việc chỉ vừa nhìn tôi đã biết trong đầu của bà có con trùng dài 10 cm"
← Ch. 1716 | Ch. 1718 → |