Truyện:Chàng Ngốc - Chương 64

Chàng Ngốc
Trọn bộ 76 chương
Chương 64
Làm trong toilet 2
0.00
(0 votes)


Chương (1-76)

Vãntwxss Phonggubxq mồmdxezh avgzyto thởjlznx hổnctfim hển, egnvk avsnptiểu huyệtotnma cònzrmtm ttvwtđang mlgprra nướcbdzbx nyzkdở bêngajwq ngoàitpsdn nplsuchảy yozcftích dsdgmtách tíxqdoo qwjewtách.

Nàng kjquzrun runxjwpj xqxyxrẩy rẩy, ltlsl thânkeyyk thểhmkrl cònqyzrh grecmở ympqidư vị cao trào rùng mình phát run.

Tiêu Cảnh Duệ vuốt khuôn mặt nhỏ của Vãn Phong, đem cây 𝒹ươ·𝐧·ℊ ✌️·ậ·† còn dính †𝖎-𝐧-♓ 𝒹-ị𝒸-𝖍 của mình để ở bên môi nàng, thanh âm khàn khàn nói, "... Chị ơi, 🦵●ï●ế●𝖒 một chút."

Vãn Phong tuy rằng có chút ngượng ngùng, nhưng rốt cuộc nàng cũng đã 👢_❗_ế_𝖒 qua nơi đó của Đại Sơn, bởi vậy mặc dù nàng ngượng ngùng, nhưng vẫn căng da đầu, dùng đầu lưỡi l*1*ế*〽️ dươ●𝖓●🌀 𝐯ậ●† của anh.

Trong nháy mắt Tiêu Cảnh Duệ bị Vãn Phong 𝖑_❗_ế_Ⓜ️ da đầu liền đã tê rần.

◗ươⓝ.ɢ ✔️ậ.ⓣ đang mềm nhũn kia trong nháy mắt lại trở nên nóng rực gắng gượng, anh 𝖙*𝖍*ở ♓*ổ*𝖓 𝐡*ể*п, đem côn thịt hướng vào miệng nàng đưa tới, "Chị ơi, ngậm lấy... Nó."

Vãn Phong nghe lời mà hàm chứa 𝖉*ươп*🌀 ⓥ*ậ*т của anh, chỉ là côn thịt quá lớn, khoang miệng của nàng bị làm cho căng đầy.

Nam nhân lại còn đè nặng đầu nàng hướng vào bên trong, Vãn Phong akyigbị đâ.ⓜvpqye đếnneyls mjivanức nở, opnzo bilyvhai tayusnuj đẩyqbcpz ycmobbụng gsoexanh bpnwura, hàmxcpzr hồbjtwd cbmqwmà nstpjkêu, xuzye"Ô ônipmc ô...ungvy kvwipÔ ô ô..."

Tiêu Cảnh Duệ liền lui ra ngoài một xíu, ngón tay vuốt cằm nàng, thanh âm khàn khàn mà nói, "... 👢𝖎ế-ⓜ."

Vãn Phong đem côn thịt nhổ ra, từ phía trên bắt đầu ⅼℹ️●ế●Ⓜ️ xuống, nàng đối với cái mã mắt kia cảm thấy rất tò mò, bởi vì nơi đó không ngừng phân bố ra một ít dịch nhầy trong suốt, có chút giống hoa huyệt của nàng phía dưới sẽ chảy ra nước.

Nàng cảm thấy nơi đó 𝖑·ıế·Ⓜ️ lâu rồi cũng sẽ phun nước, bởi vậy, ra sức mà 𝐥●ⓘế●𝐦 láp mã mắt của anh.

Tiêu Cảnh Duệ bị 👢𝐢.ế.Ⓜ️ đến thẳng ⓣ·ⓗ·ở 𝒽·ổ·𝓃 ⓗ·ể·𝓃, anh đĩnh vòng eo, một tay đè chặt ở sau đầu Vãn Phong, một tay lại đi vuốt mặt Vãn Phong, đem tóc tai hỗn độn vuốt lại đến sau vai trắng nõn.

Vãn Phong quá gầy, khi khom lưng sau lưng liền phồng lên một mảnh xương bướm yếu ớt lại xinh đẹp, xương bướm nở rộ ở ngay trước mắt anh, mái tóc dài mềm mượt thường thường quét qua lại ở trên xương bướm, giống như một tiểu yêu tinh đang mời gọi, mái tóc dừng ở trên làn da của nàng đối lập trắng đến lóa mắt.

Cảnh đẹp ở ngay trước mắt làm cho người ta thật là hít thở không thông, Tiêu Cảnh Duệ nhịn không được vén lên một sợi tóc dài của Vãn Phong đặt ở bên môi 𝖍-ô-𝐧 ⓗô𝓃_, sau đó đem Vãn Phong kéo lên, ♓ô*n lấy môi nàng, đem nàng ôm ngồi vào ở trong lòng 𝐧ⓖ*ự*↪️, nâng lên một chân, liền cắm đi vào.

Vãn Phong bị cắm đến nhịn không sinwbđược zxsvpôm qhtnkcổ beacwanh runlqwcr nxrzirun ozqjcmà rênxbdbx ufhrlmột tiihmtiếng, thanhyizdz âmpwvyf hwcertinh tếghnrz yggqkmềm hvriymại, tzeiegiống ezcbvmột mộtghtyh mảnh lông chim 𝐦ề●𝖒 Ⓜ️●ạ●❗ thổi mạnh vào tâm anh.

Tiêu Cảnh Duệ nghe được côn thịt liền sưng càng to lên, bóp lấy eo Vãn Phong, cắm đến lại sâu lại mãnh liệt.

Vãn Phong bị cắm mà khóc lóc rên, phá·𝖙 г·🔼 â·Ⓜ️ ⓣ𝐡·𝒶·ռ·ⓗ đều phá thành mỗi mảnh nhỏ, "Đại... Sơn... ưm... A... Chậm... lại... Ha a... Quá sâu...... Ô ô... ưm... Thoải mái... Ô ô... Đại Sơn..."

Tiêu Cảnh Duệ nghe nàng nói thoải mái, thao đến càng ngày càng hung ác, con ngươi đều đỏ đậm một mảnh, anh bóp lấy eo Vãn Phong, đè ở dưới háng dùng sức đỉnh lộng hai mươi mấy cái, sau đó thay đổi tư thế đem người ôm lên đè ở trên tường, bóp chân nàng, lại tàn nhẫn đâ*m sâu vào trong tiểu huyệt.

Vãn Phong bị cắm đến cả người r·ⓤ·𝓃 r·ẩ·🍸, khóc lóc ⓡê·n r·ỉ, "Dừng... A... Đại Sơn... Ô ô ô... Nóng quá... Muốn cháy... Ô ô ô..."

Tiêu Cảnh Duệ cúi đầu 𝖍ô.𝓃 lấy môi nàng, đem tiếng khóc nức nở cùng với tiếng 𝖗-ê-ⓝ ⓡ-ỉ của nàng tất cả đều nuốt vào trong miệng, một bàn tay bóp lấy eo nàng, một cái tay khác không yên ổn mà đi chọc phá đầu vú đứng thẳng của nàng.

Vãn Phong bị nhiều cái k●í↪️●𝐡 𝐭●h●í●𝖈●h cùng một lúc 𝖐●♓🅾️á●ï ⓒ●ả●ⓜ làm cho nàng cao trào, toàn bộ ✞●♓â●𝓃 т♓●ể kịch liệt mà r⛎_𝐧 𝓇ẩ_𝓎, bóp lấy cánh tay nam nhân nức nở liền cao trào.

Làn sóng cao trào giằng co ước chừng mấy chục giây, hai mắt nàng thất thần mà nhìn lên trên không, ý thức trong đầu đều là một mảnh trống rỗng, còn chảy ra nước mắt.

Tiêu Cảnh Duệ hô●ռ ⓗô_𝖓 𝖒ô_𝖎 nàng, đem nàng thả xuống sau đó bắt lấy một chân của Vãn Phong nâng lên, đem nàng cả người gấp lại đè ở trên tường, sau đó lại đè nặng cặp chân kia mãnh liệt thao làm nàng.

Vãn Phong bị ép tới eo và chân đặc biệt đau, rồi lại bị 🌀●𝒾●ế●ⓣ bởi kⓗ.0.á.ⓘ cả.𝖒 cọ rửa đến cả người đều thoải mái, nàng 𝒸●ắ●ռ Ⓜ️●ô●ⓘ nức nở không đến một hồi, lại bị nam nhân thao đến r*u*𝖓 𝓇*ẩ*🍸 cao trào lần nữa.

Chương (1-76)