Gặp lại Nghiêm Tuấn Trạch
← Ch.044 | Ch.046 → |
Doãn Lăng Hạo thì mọi người đều biết, huống chi nhân vật chính yến hội lần này chính là Doãn Lăng Hạo, không biết trái lại quái! Bất quá bây giờ tất cả mọi người đều hiếu kỳ người bên cạnh Doãn Lăng Hạo là ai!
Cô gái toàn thân tản ra khí tức quý tộc như vậy, không nên là người nhà bình thường mới đúng, thế nhưng vì sao ở trong đầu bọn họ cũng không có biết đến người như vậy a? Trong mắt mỗi người đều tràn đầy nghi hoặc.
Đối với người khác dò hỏi, Doãn Lăng Hạo cũng cười không đáp, dù sao lần này Dương Hiểu Đồng đến chủ yếu là vì ứng phó ba của hắn, đối với những người khác liền không cần nói thân phận của cô, nếu như bởi vì như vậy mà mang đến quấy nhiễu cho Dương Hiểu Đồng, hắn sẽ rất áy náy.
Ở một cái hội trường, Nghiêm Tuấn Trạch nhìn Dương Hiểu Đồng bên cạnh Doãn Lăng Hạo, khóe miệng gợi lên một nụ cười thâm ý. Không nghĩ tới nhanh như vậy bọn họ liền tái kiến.
Lúc trước, điều tra bối cảnh Dương Hiểu Đồng, xuất thân bình thường không có gì lạ, nhưng mà mấy tháng này lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, quả thật làm cho người ta hiếu kỳ. Không ngờ ngay cả Doãn Lăng Hạo đều biết, thoạt nhìn quan hệ còn tốt như vậy, hắn xác định khi hắn điều tra tư liệu về cô, cô còn chưa biết Doãn Lăng Hạo.
Như vậy liền chỉ có một giải thích, cô cùng Doãn Lăng Hạo mới nhận thức không lâu. Doãn Lăng Hạo là một người như thế nào hắn biết rất rõ, chưa bao giờ tin nữ nhân, hắn có thể sẽ cùng nữ nhân chơi đùa, nhưng từ đầu đều không bao giờ thật tình. Mà quen biết Dương Hiểu Đồng chỉ ngắn ngủi mấy ngày, có thể đi đến một bước này, thật là làm cho hắn kinh ngạc.
Xem ra nữ nhân này hắn cảm thấy hứng thú, thật đúng là không phải có bản lĩnh bình thường! Sự tình, càng ngày càng hảo ngoạn a. Khí tức trên người cô, nếu như hắn có thể chứng minh cô cũng là đến từ một môn phái tu chân lánh đời, như vậy, ở trong nhà địa vị sẽ có đề thăng rất lớn đi!
Nghĩ đến người trong nhà kia luôn luôn che ở trước mặt hắn, hắn không khỏi nắm chặt hai tay, ba ba, vì sao đều không nhìn thấy ưu tú của hắn!
Đề cao chân ly thủy tinh, nhẹ lay động chốc lát, nghe tản mát ra hương vị nho, Nghiêm Tuấn Trạch nheo mắt lại, chính mình cần cùng Doãn Lăng Hạo tạo quan hệ tốt a... Tập đoàn tài chính đứng đầu, con trai gia đình giàu nhất Trung Quốc, không phải là đời sau giàu nhất sao? Tạo quan hệ tốt tuyệt đối là trăm điều lợi mà không một điều hại!
Dương Hiểu Đồng theo Doãn Lăng Hạo cùng đi đến trung tâm hội trường, Doãn Lăng Hạo cười đưa cho cô một ly sâm panh "Em chưa từng uống rượu, liền nếm thử này đi! Hương trái cây, nhưng uống nhiều chút cũng sẽ say nga!"
Khóe miệng câu dẫn ra một tia mỉm cười hấp dẫn, nếm một ngụm, "Mùi vị không tệ, trường hợp như vậy anh chắc thường xuyên tham gia phải không?" Thân phận của hắn không đồng nhất như vậy, như vậy trường hợp xã giao hẳn là thường xuất hiện đi, cho nên mới có thể biểu hiện thói quen như thế.
Doãn Lăng Hạo cầm một ly rượu nho, nếm thử một miếng, nói, "Thường xuyên tham gia, cho nên thói quen không ít. Từ nhỏ chính là như vậy, nói thật, yến hội như vậy rất buồn chán đúng hay không? Còn không bằng chính mình tìm một nơi mà vui chơi, sinh nhật như vậy thế nhưng thú vị hơn."
Nghe vậy, Dương Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn Doãn Lăng Hạo, không ngờ hắn sẽ có ý nghĩ như vậy, quét một vòng, đám người ăn mặc ngăn nắp xinh đẹp, trên mặt tươi cười lại có mấy phần chân thực? Không ngừng nói lời ca tụng, này, sợ là hắn đã sớm nghe đến ghét đi.
Đúng vậy, người không cùng giai cấp có phiền não bất đồng, mặc dù cô cuộc sống rất túng quẫn, nhưng sinh nhật của cô đều cùng người nhà cùng nhau trải qua, thật ấm áp cũng rất vui vẻ. Tiệc sinh nhật Doãn Lăng Hạo, thoạt nhìn hoa lệ mà lại xa xỉ, chỉ là ở trong này lại là không cảm giác được ấm áp này.
"Sau khi yến hội kết thúc chúng ta cùng đi chơi đi?" Nhìn Doãn Lăng Hạo như vậy, Dương Hiểu Đồng đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng.
Doãn Lăng Hạo lông mày nhướng lên, "Em nói là sự thật?"
"Đấy là đương nhiên, không đi xong rồi!" Bĩu môi, còn chưa tin lời cô nói?
"Ha ha, tốt!" Doãn Lăng Hạo trên mặt tươi cười thật tình, không phải tươi cười nhợt nhạt luôn luôn câu ở khóe môi trước kia, mà là phát ra từ nội tâm, tươi cười chân thành nhất, Dương Hiểu Đồng nhìn ngẩn ra, cô chưa từng thấy Doãn Lăng Hạo cười như vậy.
Bình thường hắn nhìn qua mê người mà lại có phong độ, mà hắn hiện tại nhìn qua lại chân chính vui vẻ, tươi cười che giấu không được, giờ khắc này, cô tựa hồ nhìn thấy một mặt chân thật của hắn khi bỏ xuống lớp ngụy trang.
Doãn Lăng Hạo thu hồi tươi cười, nhìn Dương Hiểu Đồng ngơ ngẩn, ở trước mắt của cô hươ tay "Em làm sao vậy? Phát ngốc sao?" Mặc dù là nói như vậy, thế nhưng trong lòng lại rất rõ ràng. Cùng cô cùng một chỗ, chính hắn tựa hồ so với thay đổi rất nhiều, có bao nhiêu lâu không có cười qua như vậy?
Dương Hiểu Đồng phục hồi tinh thần lại, lúng túng nói "Không có gì, tôi đang nhìn bố trí phòng khách này, thực sự rất không tồi..." Mắt nhìn đông nhìn tây chính là không nhìn Doãn Lăng Hạo.
Nghiêm Tuấn Trạch nhìn thấy thời cơ không sai biệt lắm, giơ chén rượu hướng phía hai người đi tới "Doãn Lăng Hạo, đã lâu không gặp, càng lúc càng suất a! Sinh nhật vui vẻ!" Mang theo tươi cười xán lạn trước sau như một, Nghiêm Tuấn Trạch cao hứng nói
Doãn Lăng Hạo xoay người, nhìn Nghiêm Tuấn Trạch "Nga! Ngươi thế nào rảnh rỗi đến a! Thực sự là khách ít đến a!" Doãn Lăng Hạo trên mặt cũng mang theo tươi cười.
Dương Hiểu Đồng nhìn Nghiêm Tuấn Trạch sửng sốt "Là anh?" Nghiêm Tuấn Trạch cô vẫn lưu tâm trong lòng, lần tình cờ gặp gỡ ban đêm kia, nam sinh cười vô cùng xán lạn như dương quang, giúp đỡ cô.
"Lại gặp mặt, không ngờ lại ở chỗ này nhìn thấy em." Đối với Dương Hiểu Đồng phản ứng hắn cũng sớm đã ngờ tới, mục đích hắn tới nơi này một chính là vì cùng Doãn Lăng Hạo kéo gần quan hệ, hai chính là tiếp cận Dương Hiểu Đồng.
Nhìn thấy Nghiêm Tuấn Trạch, Dương Hiểu Đồng có vẻ rất cao hứng "Tôi cũng không có nghĩ đến a! Lần trước thực sự là cám ơn anh." Du Du đã nói tư liệu về Nghiêm Tuấn Trạch, lấy thân phận của hắn xuất hiện ở đây cũng là chuyện bình thường, chỉ là không ngờ Doãn Lăng Hạo cùng thế lực quân đội có quan hệ.
Doãn Lăng Hạo nhìn hai người, kinh ngạc nói, "Các ngươi nhận thức?" Dương Hiểu Đồng trước vẫn luôn là ở Thụy Đại đọc sách, cũng không phải danh môn vọng tộc gì, giữa bọn họ sao có thể nhận thức?
"Ừ, lần trước anh ta đã giúp tôi." Dương Hiểu Đồng cười giải thích
"Nga, thì ra là thế a!" Doãn Lăng Hạo lộ ra tươi cười minh bạch, chỉ là trong lòng lại có một ít phiền muộn, chẳng biết tại sao, nhìn hai người nói chuyện phiếm cao hứng như thế, hắn vậy mà cảm thấy có chút cô đơn? Lắc lắc đầu, hắn sao có thể xuất hiện cảm xúc như vậy? Cùng bình thường quá không hợp!
Ba người trò chuyện một chút, rất nhanh tới dạ tiệc bắt đầu! Ba ba Doãn Lăng Hạo cũng đi tới, mặc dù hơn bốn mươi tuổi, thế nhưng tuyệt không cảm thấy hắn lớn tuổi, tương phản trên người của hắn mỗi thời mỗi khắc đều thể hiện mị lực nam nhân thành thục.
Một thân tây trang màu đen, cổ thắt cà vạt, trên cổ tay mang theo đồng hồ đeo tay, một bộ này giá trị cũng rất xa sỉ a. Trong mắt của hắn lộ ra cơ trí, có đặc điểm nhân sĩ thành công, tự tin của hắn hiển lộ không thể nghi ngờ.
Nhìn Nghiêm Tuấn Trạch cũng ở đây, nói, "Tuấn Trạch cũng tới a! Ba cháu gần đây có khỏe không?"
Nghiêm Tuấn Trạch lễ phép thi lễ một cái "Bác trai, ba cháu mọi chuyện đều tốt, cảm ơn sự quan tâm của bác. Lăng Hạo sinh nhật cháu sao có thể không đến a." Trên mặt như cũ là nụ cười sáng lạn kia, làm cho người ta nhìn tâm tình thật tốt.
"Nghiêm Nguyên có một hảo nhi tử a!" Doãn Ngạo Thiên tán thưởng nói, nhưng mà lúc đưa mắt chuyển tới Dương Hiểu Đồng bên người con mình, trong mắt tràn đầy sắc bén "Tiểu thư đây là?"
← Ch. 044 | Ch. 046 → |