Rung động khó hiểu
← Ch.174 | Ch.176 → |
Trương Doãn Kiệt giống như không nghe thấy lời nói của bọn hắn, tiếp tục nói: "Lần này mấy người tới đây chấp hành nhiệm vụ gì?"
Lấy thực lực của bọn họ cũng không phải một cỗ thế lực yếu, mà có thể khiến mười hai người bọn họ đồng thời xuất động, thù lao tuyệt đối không ít, cũng chứng minh tầm quan trọng của nhiệm vụ này.
Vị Ninja dẫn đầu cau mày, hiển nhiên đối với vấn đề Trương Doãn Kiệt vừa hỏi rất bất mãn: "Người trẻ tuổi, vấn đề này không phải chuyện ngươi nên hỏi, chính mình giao bảo vật ra đây, thế nào, nếu không chúng ta chỉ có thể động thủ."
"Xem ra người phái đoàn này địa vị không nhỏ a, các ngươi ở Nhật Bản coi như Ninja thượng đẳng, mười hai người cùng nhau làm nhiệm vụ thật sự làm cho người ta hiếu kỳ." Trong mắt Trương Doãn Kiệt lóe ra ánh sáng mà bọn họ nhìn không hiểu.
Mặc dù anh cũng đã gặp không ít Ninja Nhật Bản nhưng một lần đồng thời xuất động nhiều người như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Ở Nhật Bản, loại Ninja thượng đẳng như bọn họ nhân số cũng không nhiều, mà có thể đạt được cảnh giới như vậy, trong lòng bọn họ đều có chút ngạo khí, đối phương lại có thể khiến bọn họ hợp tác với nhau cũng đã nói lên chỗ không bình thường.
Người này hoàn toàn mặc kệ đối phương nói cái gì, chỉ dựa vào ngôn ngữ của mình đã nhận ra họ là người Nhật Bản khiến họ rất bất đắc dĩ. Bọn họ nhiều người như vậy, hắn ta lại hoàn toàn xem nhẹ lời bọn họ, trấn định phân tích nhiệm vụ của bọn họ, vừa nhìn đã biết không phải người bình thường.
Tên Ninja Nhật Bản dẫn đầu còn chưa nói gì, người còn lại đã không nhịn nổi nữa, bọn họ đều đã hơn năm mươi tuổi lại bị người tuổi trẻ tuổi mới hơn hai mươi trêu chọc, điều này khiến hắn hết sức căm tức.
"Tiểu tử, rốt cuộc ngươi có nghe thấy lời của chúng ta không, lại không đáp ứng chúng ta lập tức có thể động thủ." Mặc dù hiện tại không thích hợp động thủ nhưng vì bảo bối bọn họ cũng không để ý. Mặc dù bọn họ không biết bảo vật này là cái gì, nhưng năng lượng tỏa ra từ nơi này bọn họ biết đó tuyệt đối không phải vật tầm thường.
Nếu bọn họ biết bên trong đang có người hấp thu năng lượng bảo vật kia, bọn họ cũng sẽ không mất thời gian nói chuyện như thế, nhất định sẽ lập tức động thủ. Chỉ có điều khí tức của Dương Hiểu Đồng đã hoàn toàn bị năng lượng của huyết châu bao trùm, cho nên bọn họ mới phát hiện không được.
Sắc mặt Trương Doãn Kiệt lạnh xuống: "Vậy phải nhìn xem các ngươi có bản lĩnh đó hay không?"
Mặc dù bọn họ nhiều người hơn, đối với nội lực của anh sẽ tiêu hao cực lớn nhưng anh cũng không sợ hãi. Trên con đường tu chân kiêng kị nhất chính là do dự, cho nên bất luận kết quả thế nào, anh sẽ không do dự, quan trọng nhất là anh không thể để bọn họ ảnh hưởng tới Hiểu Đồng. Quá trình đột phá cực kỳ quan trọng, một khi bị phá hư rất có khả năng sẽ khiến Hiểu Đồng tẩu hỏa nhập ma.
Anh đã thề tuyệt đối sẽ không lại khiến Hiểu Đồng bị thương, tất nhiên anh sẽ dùng hết lực lượng của mình để bảo hộ cô.
Còn chưa đợi bọn họ kịp phản ứng, Trương Doãn Kiệt đã sớm vận nội lực từ trong cơ thể bộc phát, thân thể hóa thành một đạo hư ảnh, trực tiếp nhằm vào Ninja nói chuyện phía đối diện.
Tên Ninja kia không nghĩ đến tốc độ của Trương Doãn Kiệt lại nhanh như vậy hướng phía mình hạ thủ. Mặc dù hắn phản ứng chậm nhưng dù sao cũng là người kinh nghiệm phong phú, lập tức phản ứng, một quyền một chân, hai người cơ hồ trong nháy mắt đã va chạm nhau, liên tiếp phát ra âm thanh nặng nề, từng đạo khí lãng từ thân thể hai người bắn nhanh ra ngoài.
Lần chiến đấu này so với lần trước đương nhiên kịch liệt hơn rất nhiều. Trương Doãn Kiệt cũng không nhẹ nhõm ứng phó như trước nữa, vừa ra tay đã phát động công kích toàn lực.
"Bang bang "
Tiếng giao kích liên tiếp truyền ra từ bốn phương tám hướng trong sân.
"Ầm!"
Khi một Ninja rút lui, tất cả 11 người kia mới ngừng lại, mà giờ khắc này sắc mặt họ đều đỏ lên, hiển nhiên bị nội thương không nhẹ. Bên kia thân thể Trương Doãn Kiệt chỉ hơi run rẩy, mặt không hồng hơi thở không gấp, vừa nhìn một cái đã thấy rõ chênh lệch giữa hai bên.
Các Ninja nhìn thấy một màn này, sắc mặt đều âm trầm, không ngờ thực lực người thanh niên này lại cường hãn như vậy, những người vừa mới mới ra tay đều là bài danh bậc trung trong đám bọn hắn.
Thấy bọn họ nghi ngờ xem xét nhìn mình, cũng không tiếp tục động thủ, Trương Doãn Kiệt cũng không chủ động công kích. Hiện tại việc anh cần làm chính là kéo dài thời gian để Hiểu Đồng đột phá.
"Thực lực của tiểu tử này thật cường hãn, mọi người cùng xuất thủ một lượt đi, chiếm được bảo vật thì mọi người chia đều." Người dẫn đầu nhóm Nhật Bản mở miệng nói.
Mặc dù là tiếng Nhật nhưng đối với Trương Doãn Kiệt mà nói lại không có chút ảnh hưởng nào, đối với quốc gia Nhật Bản thường xuyên phải giao tiếp, ngôn ngữ của họ anh tất nhiên phải hiểu biết.
Sắc mặt vẫn bình thản như trước, không hề nhìn ra anh đang đối mặt với hoàn cảnh nghiêm trọng.
Trong mười hai người ở đây anh chỉ cần chú ý ba người là đủ rồi, những người khác đối với anh đều không tạo được uy hiếp.
Hiển nhiên, lời của người dẫn đầu đạt được sự tán đồng của những người khác, nhao nhao tụ lại về phía Trương Doãn Kiệt, chuẩn bị đồng loạt động thủ.
"Ta đã nói người Nhật Bản luôn luôn thích làm vài việc lấy nhiều khi ít, chỉ có điều nhóm rác rưởi các ngươi ta không thèm để ý."
Lời Trương Doãn Kiệt càng khiến đám người kia tức giận, không ngờ người tướng mạo trẻ tuổi nho nhã này không chỉ có thực lực mạnh mà nói chuyện cũng rất không lưu tình, lập tức cảm thấy khuôn mặt nóng lên đỏ bừng.
"A!" Mấy người nổi giận gầm lên một tiếng sau đó lập tức đồng thời vọt lên vây quanh Trương Doãn Kiệt.
Nhưng sau một khắc, ở trong tầm mắt của bọn họ, bóng dáng Trương Doãn Kiệt đột nhiên trở nên mơ hồ, vốn bóng người rõ ràng lại giống như đột nhiên biến mất, không khí xung quanh trở nên vặn vẹo.
Một màn này đồng dạng rơi vào trong mắt Dương Hiểu Đồng, khinh công của cô rất lợi hại, có thể xưng là tới vô ảnh đi vô tung, người bình thường căn bản không có biện pháp thấy rõ động tác của cô. Nhưng bây giờ cô mới phát hiện tốc độ của Trương Doãn Kiệt cũng kinh người như thế.
Ninja Nhật Bản cũng không phải dạng tầm thường, trước tiên liền làm ra động tác nắm trường đao trong tay trong nháy mắt thi triển ra một loại đao kỹ sắc bén.
Từng mảnh đao ảnh bay trong không khí, phát ra tiếng vang tê tê, dường như không khí đều bị tạo thành những tua nhỏ. Rất rõ ràng đây là chiêu thức bọn hắn đã diễn luyện trước đây rất nhiều lần, đao ảnh này khiến trước người bọn họ được bảo vệ chặt chẽ, chật như nêm cối. Ở trong mắt người bình thường nhìn thấy, đây quả thực không chê vào đâu được.
"Phốc".
Thân thể Trương Doãn Kiệt ở trong không khí hơi động. Bóng dáng vốn mơ hồ lại lần nữa trở nên rõ ràng ở trước mắt mọi người. Anh đã tìm được lỗ thủng trong đao ảnh, một quyền đánh ra, trực tiếp đánh bay một người rớt ra ngoài, té trên mặt đất thổ huyết không ngừng.
Mà anh thì lại cầm đao trong tay hắn ta, đối phương có vũ khí nếu như anh không có thì có phần yếu hơn một chút.
"Thực lực người trẻ tuổi kia thật đáng sợ! Chúng ta không thể tiếp tục nương tay, nếu không kết cục như thế nào thực sự không thể đoán trước được."
Mọi người nhao nhao gật đầu, dưới tình huống mười hai người bọn họ hợp lực, hắn ta còn có thể đánh một người thổ huyết, đủ để chứng minh thực lực của hắn ta. Nếu vẫn tiếp tục như vậy, kết cục thật sự có khả năng bị đảo ngược.
Trương Doãn Kiệt nghe thấy lời bọn họ, tinh thần lập tức căng thẳng, suy nghĩ của anh chính là đánh bại từng tên, xem ra không thể thực hiện được rồi chỉ có thể tăng nhanh tốc độ.
Nghĩ tới đây, thân hình Trương Doãn Kiệt lại lần nữa di động, đi tới trước mặt một tên Ninja Nhật Bản, một đao đâm ra. Đối phương cũng cấp tốc cảm nhận được nguy hiểm liền lấy đao nghênh đón nhưng vẫn như trước không thành công.
Vốn đao sẽ đâm vào trái tim của hắn hiện tại lại đâm vào xương sườn hắn, người nọ lập tức nhe răng, không ngờ người thanh niên nhân này vừa ra tay đã muốn lấy tính mạng của hắn.
Đối với việc lần này Trương Doãn Kiệt lại không có chút cảm giác nào, dù sao quan hệ giữa Nhật Bản và Trung Quốc vẫn không tốt, Ninja Nhật Bản càng là tối kỵ của Trung Quốc, giết bọn họ cũng có thể coi như làm cống hiến vì quốc gia.
Khi Trương Doãn Kiệt chuẩn bị xuất đao thứ hai lại bị một người khác chặn lại, anh cũng không tiếp tục dây dưa nữa, dù sao đối phương cũng không có lực công kích nữa.
Tốc độ của Trương Doãn Kiệt rất nhanh, đặc biệt thân hình của anh khiến cho mấy người ở đây có loại cảm giác lực bất tòng tâm, mỗi lần xuất thủ anh đều có thể né tránh, công kích bọn họ đều đánh vào không khí, cảm giác dùng lực sai thật sự không dễ chịu.
Mà hiệu suất của Trương Doãn Kiệt lại hết sức cao, trong thời gian thật ngắn ngoài ba người thực lực mạnh nhất chín người còn lại toàn bộ đều mất sức chiến đấu, bảy người chết hai người bị thương. Trong không khí tản ra mùi máu tươi nồng đầm mà trên người anh lại không nhiễm một vết máu.
Yên tĩnh, yên tĩnh quỷ dị.
Ba người còn lại lúc này nhìn về phía Trương Doãn Kiệt trong mắt tràn ngập chấn động và thù hận, hắn lại có thể giết bảy đồng liêu của bọn họ, hai người khác xem ra cũng gần chết...
Trương Doãn Kiệt khi nhìn về phía ba người sắc mặt cũng có chút ngưng trọng. Ngay từ đầu anh đã cảm giác được thực lực ba người này so với những người khác mạnh hơn một cấp, thậm chí còn có thể khiến cho anh cảm nhận được cảm giác nguy cơ.
"Tiểu tử, ngươi tuổi còn trẻ có thể có thực lực như vậy, quả thực làm cho người ta bội phục, nhưng hôm nay ngươi nhất định phải chết."
Sau khi ba người liếc mắt nhìn nhau một cái, sau một khắc lập tức biến mất trước mặt Trương Doãn Kiệt.
Hai tai Trương Doãn Kiệt khẽ động, cước bộ rất nhanh di động, ngay một giây sau khi anh vừa động thì chỗ anh vừa đứng lúc nãy xuất hiện một đao phong sắc bén lạnh băng.
"Nhẫn thuật." Trương Doãn Kiệt nhíu mày, tu chân giới Nhật Bản lấy nhẫn thuật mà nổi tiếng, nhẫn thuật này có đặc điểm thật sự làm cho người khác khó lòng phòng bị. Nếu không phải vừa rồi anh cảm giác được mặt đất truyền tới dao động rất nhỏ thì lúc này chân anh sợ rằng đã bị đâm xuyên qua.
Ba người kia trong lòng đất không ngừng chuyển động, tốc độ di chuyển của Trương Doãn Kiệt càng đạt tới cảnh giới khủng bố. Mỗi khi anh vừa mới đứng lại một chỗ lập tức liền gặp phải một thanh đao nhọn sắc bén, ba người phối hợp nhẫn thuật khiến Trương Doãn Kiệt một chiêu cũng không chịu nổi.
Mồ hôi chảy ra từ trên trán Trương Doãn Kiệt, tinh thần của anh không ngừng chăm chú nhìn động tĩnh dưới chân, dưới tình trạng khẩn trương mà tần suất cao khiến nội lực anh tiêu hao với tốc độ cực kỳ khủng bố.
Trương Doãn Kiệt đã có chút nóng ruột, nếu vẫn tiếp tục như vậy, tin rằng anh sẽ kiên trì không được bao lâu. Mà vào thời khắc này, khi Trương Doãn Kiệt vừa mới né tránh công kích dưới chân, một tay lập tức hung hăng nắm lấy đao của đối phương, cứng rắn lôi đối phương từ trong mặt đất ra.
Không cho đối phương có cơ hội phản ứng, trực tiếp đạp một cước về phía cổ của đối phương, trên không trung, một đao càng mạnh mẽ hơn hướng về bụng dưới của đối phương, sau một khắc, người đó té trên mặt đất, mất đi sinh cơ.
Lúc này tình hình của Dương Hiểu Đồng đã khá hơn nhiều, năng lượng đã được Hiểu Đồng hấp thu không sai biệt lắm, huyết châu kia càng ngày càng nhỏ, qua một lát nữa sẽ hoàn toàn kết thúc, mà lúc này Hiểu Đồng đã đột phá cấp năm!
Ở đây dưới dạng kỳ ngộ này, liên tiếp đột phá hai cấp, ngay cả Dương Hiểu Đồng cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được. Chính bởi vì năng lượng huyết châu giảm xuống, khí tức của Dương Hiểu Đồng trong trung tâm cơn lốc cũng bị lộ ra.
Sau khi hai tên võ sĩ Nhật Bản còn trong lòng đất cảm nhận được, kinh ngạc nói: "Bên trong vẫn còn người, cô ta đang hấp thu năng lượng bảo vật, đáng chết, tiểu tử này cố ý kéo dài thời gian."
Nghĩ tới đây hai người lập tức không hề dây dưa với Trương Doãn Kiệt nữa, bay thẳng vào trong phòng. Trong lòng Trương Doãn Kiệt căng thẳng vội vàng đuổi theo hai người, chiến đấu kịch liệt cùng một chỗ với hai người.
Vì không để ảnh hưởng việc Dương Hiểu Đồng đột phá, Trương Doãn Kiệt xuất ra toàn bộ võ công của mình, hai người kia đối với ngăn cản của Trương Doãn Kiệt cũng để ý lắm, đồng loạt bạo phát công kích mạnh nhất. Trong lúc Trương Doãn Kiệt ứng đối hai người đã thành công xông vào trong phòng, nhìn thấy Dương Hiểu Đồng trong cơn lốc.
Nhìn thấy huyết châu sáng bóng đỏ như máu tản ra năng lượng, lập tức đôi mắt cũng được ánh sáng của nó làm cho sáng hơn rất nhiều. Hai người bọn họ cũng thông minh hơn, một người ngăn cản Trương Doãn Kiệt, một người thì hướng về phía Dương Hiểu Đồng. Trương Doãn Kiệt vừa mới ngăn cản công kích của người nọ liền nhìn thấy một màn này, lập tức cái gì cũng không để ý cố gắng vọt tới chỗ Dương Hiểu Đông, sau lưng liền bị đối phương hung hăng chém một đao, máu tươi nhiễm đỏ lưng anh.
Ánh mắt Dương Hiểu Đồng lập tức đỏ lên, sau một khắc, năng lượng huyết châu đã bị Dương Hiểu Đồng hấp thu xong. Dương Hiểu Đồng cầm huyết châu hồng sắc lên, sau một khắc huyết châu lập tức hóa thành bột phấn, trong trung tâm của hạt châu có thể thấy có một giọt nước hồng sắc, nó chợt hóa thành khí thể rồi bị Dương Hiểu Đồng hút vào.
Lúc này cô cũng không có thời gian tự hỏi khí thể vừa rồi là gì, nhìn thấy Trương Doãn Kiệt bị thương, lập tức vọt về phía hai Ninja, vừa hấp thu nhiều năng lượng như vậy, cô đang cảm thấy lực lượng của mình không có chỗ sử dụng đây.
Năm phút đồng hồ sau, Dương Hiểu Đồng thành công chém giết hai người kia. Lúc này Dương Hiểu Đồng mới đỡ Trương Doãn Kiệt tới trên giường, nhìn thấy vết thương sau lưng sâu tới thấy cả xương, không khỏi đau lòng nói: "Đau không?"
Cô không nghĩ tới hôm nay sẽ mang đến cho Trương Doãn Kiệt phiền toái lớn như vậy.
Trương Doãn Kiệt lại cười lắc đầu, vẻ mặt ôn nhu như trước nói: "Đứa ngốc, một chút thương tích ấy thì tính là cái gì, ngược lại em vừa mới đột phá thật sự khiến người khác kinh ngạc."
Dương Hiểu Đồng cẩn thận giúp Trương Doãn Kiệt băng bó vết thương."Em cũng không biết, nguyên nhân chính là hạt châu kia. Em nghiên cứu rất lâu cũng không biết hạt châu kia có ích lợi gì, không nghĩ tới hôm nay lại đột nhiên phát huy tác dụng, chỉ có điều khí thể cuối cùng bị em hút vào là cái gì? Em cảm thấy rất kỳ quái."
"Kỳ quái thế nào?"
"Em cũng không biết, chỉ cảm thấy trong thân thể có một loại rung động, cảm giác rất kỳ quái." Dương Hiểu Đồng nhíu mày, cuối cùng cô vẫn cảm thấy trong thân thể có một luồng năng lượng không thuộc về mình, không ngừng quấy nhiễu thân thể của mình, khiến thân thể của cô trở nên có chút không bình thường.
Sau khi băng bó xong, Trương Doãn Kiệt nhìn về phía Dương Hiểu Đồng lại phát hiện mặt cô đang đỏ ửng không bình thường, không khỏi đặt tay lên trán cô hỏi: "Hiểu Đồng, sao thân thể em lại nóng như thế?"
Mà giờ lúc này Dương Hiểu Đồng lại phát giác thân thể của cô càng lúc càng khô nóng, thậm chí cô còn không thể khống chế thân thể của mình, ánh mắt cũng trở lên ngày càng mơ màng."Em cũng không biết sao mình lại thế này?" Nhưng lời Dương Hiểu Đồng nói ra, trong giọng nói toát ra vẻ mị hoặc cực kì.
Dương Hiểu Đồng che miệng chính mình, có chút không thể tin bản thân sẽ nói ra lời như vậy.
← Ch. 174 | Ch. 176 → |