Cảnh sát triệu tập
← Ch.132 | Ch.134 → |
Cuối cùng Tống gia biết lần này bọn họ đã quyết định sai lầm, mà sai lầm này khiến bọn họ hối hận vô cùng.
Ngày hôm sau, Dương Hiểu Đồng tới Ám Kim Mai Côi làm việc, cả đêm hôm qua thương lượng, nhưng không có chút mệt mỏi nào. Toàn thân váy ngắn màu tím bó sát người, nhìn vóc người cực kỳ hấp dẫn, làn da mềm mại, trắng trẻo.
Xe dừng ở trước cửa Ám Kim Mai Côi, lúc này Ám Kim Mai Côi đã bắt đầu mở cửa, ở cửa, khách hàng cũng không ít. Xe dừng lại, mở cửa xe, một đôi chân thon thon dài lộ ra cặp đùi trắng nõn, một đôi giày cao gót xuất hiện ...
Một dung nhan xinh đẹp xuất hiện trước mặt mọi người, đôi mắt đẹp được che chắn bằng đôi mắt kính râm, lộ ra mũi cao thẳng tinh xảo, môi đỏ mọng mê người làm cho tất cả phụ nữ hâm mộ, nam nhân âm thầm nuốt nước bọt. Cô gái này thật tuyệt mỹ! Trong đầu mọi người cũng chỉ có một ý nghĩ này.
Dương Hiểu Đồng tùy ý liếc mắt một cái, đối với loại này cô đã tập mãi thành thói quen, đem xe giao cho bảo vệ, Dương Hiểu Đồng tháo mắt kính xuống, hướng phía mọi người mỉm cười, tiếng giày cao gót biến mất trong ánh mắt nóng bỏng của mọi người.
Để lại một nhóm người nháo nhát, "Vừa rồi, cô gái kia là chủ tịch của Ám Kim Mai Côi sao? Báo chí có đăng hình của cô ấy."
"Đúng vậy, tôi còn tưởng rằng ảnh chụp trên báo chỉnh sửa nhiều quá, cho nên mới xinh đẹp như vậy, nhưng hôm nay vừa nhìn, so với ảnh trên báo còn xinh đẹp hơn a!"
"Cô gái này nhìn thật xinh đẹp, nếu như cô ấy có thể làm bạn gái của tôi, không cần nhiều, một ngày cũng được, tôi chết cũng cam lòng."
"Nhìn bộ dạng của ngươi, dự đoán kiếp này không thể nào. Cô ấy vừa đẹp vừa có tiền, nam nhân nào không thích?"
Dương Hiểu Đồng ngồi trong phòng làm việc một lúc, nhìn thấy trợ lý luống ca luống cuống chạy vào, thậm chí ngay cả cửa cũng không gõ.
Nhìn thấy bộ dáng này, Dương Hiểu Đồng chân mày không khỏi nhíu lại, có thể làm cho cô ấy không lễ phép như vậy, tất nhiên không phải chuyện nhỏ."Chủ tịch, cảnh sát đang ở đây, bọn họ nói sản phẩm của chúng ta quốc gia chưa có kiểm nghiệm, không phù hợp theo quy định, yêu cầu đem toàn bộ sản phẩm mang về kiểm tra."
Nghe nói vậy, Dương Hiểu Đồng sắc mặt biến đổi, không ngờ đối phương có quan hệ với cảnh sát, "Dẫn tôi đi xem."
Khi hai người tới, trong đại sảnh đã có một đám người vây quanh. Bảy tám tên cảnh sát đang ở đại sảnh, vẻ mặt kiêu ngạo, bầu không khí có vẻ rất căng thẳng.
"Xin hỏi các anh tới đây có chuyện gì?" Môi đỏ mọng khẽ mở, thanh âm dễ nghe truyền vào tai mọi người.
Mặc dù biết bọn họ tới kiểm tra, thế nhưng cô vẫn lễ phép hỏi. Cô mở công ty ở đây, chủ yếu tiêu thụ sản phẩm của chính mình, cùng bọn họ náo loạn không có gì tốt.
Vương Đào vốn chuẩn bị tức giận, dù sao tới đây là thủ trưởng ra lệnh, song khi hắn quay đầu, lời nói lập tức nhẹ giọng xuống. Bởi vì, trước mặt là một nữ nhân quá đẹp...
"Vị tiểu thư này là?"
"Tôi là chủ tịch của Ám Kim Mai Côi". Trên mặt mỉm cười lễ phép. Cô cũng không biết hắn cố ý hay thật không biết nên hỏi như vậy. Cũng không phải nói cô tự đắc, thế nhưng hiện tại ở Thụy thành, người không biết cô đích xác rất ít.
Cô cũng không phải minh tinh, thế nhưng ở trên đường, người nhận ra cô tuyệt đối không ít, thậm chí có người chạy tới xin chữ ký...
"Cô là chủ tịch của Ám Kim Mai Côi?". Vương Đào thật tình không biết Dương Hiểu Đồng là chủ tịch, lúc trước hắn làm việc ở chỗ khác, mới vừa điều qua đây, rất nhiều chuyện không rõ lắm.
Dương Hiểu Đồng khẳng định gật gật đầu.
"Là như vậy, Ám Kim Mai Côi bán ra sản phẩm không có qua kiểm nghiệm, cảnh sát vì lơi ích của nhân dân, muốn đem tất cả thương phẩm lấy về kiểm nghiệm một chút, bảo đảm thương phẩm của các cô được bảo quản, hi vọng các cô hợp tác."
Mặc dù cô gái này rất đẹp, hắn đích xác không muốn tổn thương cô, thế nhưng đây là nhiệm vụ cấp trên phái xuống, liên quan tới tiền đồ của mình, mỹ nữ không quan trọng, Vương đào đầu óc rất tỉnh táo.
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người mắng thầm, quá độc ác, quá vô sỉ. Đem về kiểm tra còn có thể lấy về sao? Mỗi một sản phẩm của Ám Kim Mai Côi đều là mấy chục vạn, cũng không phải hàng vỉa hè, nói mất thì mất sao?
Nếu bị tịch thu thì bao nhiêu tiền? Bọn họ suy nghĩ một chút liền cảm thấy đây là một giá kinh người. Thương phẩm Ám Kim Mai Côi hiệu quả tốt bao nhiêu, mọi người đều chứng kiến, căn bản không có bất kỳ vấn đề gì. Huống chi, Ám Kim Mai Côi kinh doanh nhiều ngày như vậy, sao hiện tại mới tới kiểm tra?
Vương Đào lời nói chững chạc đàng hoàng, bộ dáng thật là một lòng vì nhân dân phục vụ, toàn bộ chính là mặt người dạ thú, treo đầu dê bán thịt chó mà thôi.
"Ám Kim Mai Côi có nhiều sản phẩm như vậy, các anh đem toàn bộ đi, vậy tôi còn kinh doanh thế nào?"
"Không có sản phẩm, tạm thời ngừng kinh doanh thôi! Chờ chúng tôi kiểm tra xong cô kinh doanh lại." Vương Đào bình thản trả lời.
Nghe nói như thế, mọi người lại lần nữa phẫn nộ, đây là lời người nói sao? Thực sự là người tới là địch a. Ám Kim Mai Côi ngừng kinh doanh, một ngày tổn thất bao nhiêu a?
"Vậy các anh kiểm tra bao lâu?" Dương Hiểu Đồng không gấp, từ từ nói, dù sao bất luận thế nào cô cũng không thể để cho bọn họ đem về.
"Không rõ lắm, nói chung các cô chờ là được." Lần này qua đây, cấp trên nói thẳng là đem toàn bộ sản phẩm của Ám Kim Mai Côi mang về, thậm chí cũng không nói hoàn trả, về phần kiểm tra căn bản là một cái cớ.
Lúc Vương Đào nói những lời này, ngay cả người cùng hắn đi cũng có ý tứ, lời như thế cũng chỉ có hắn mới có thể nói ra, bất tri bất giác đứng cách xa Vương Đào không ít, nếu như có thể, bọn họ thật muốn nói cho người khác biết, người này bọn họ không quen.
Nghe nói như thế Dương Hiểu Đồng không giận mà cười, "Vậy ý của anh là, các anh kiểm tra một tháng, nửa năm, một năm tôi vẫn phải chờ?"
Vương Đào gật đầu, mặc dù mình là một cảnh sát chức vụ nhỏ, thế nhưng tốt xấu gì cũng là cảnh sát, cô ấy không làm gì được mình.
Ngay cả những khách đứng bên cạnh đều nhịn không được, không biết xấu hổ, thế nhưng không biết xấu hổ đến trình độ này, bọn họ thật đúng là lần đầu tiên thấy.
"Tại sao cảnh sát lại cử người không biết xấu hổ tới đây? Lời như thế con người có thể nói ra sao?"
"Tôi dự đoán a, bọn họ chính là coi trọng sản phẩm Ám Kim Mai Côi, lấy về đại khái kiếm một khoản, cảnh sát bại hoại a, chủ tịch, cô tuyệt đối không thể đáp ứng, nếu như đóng cửa thật vậy chúng tôi làm sao bây giờ?"
Một người lo lắng nói. Công ty Ám Kim Mai Côi mặc dù kinh doanh cũng không lâu, thế nhưng trong lòng mọi người, vô tình, nó đã trở thành công ty quan trọng ở đây.
Đúng vậy, ngàn vạn lần đừng đáp ứng a!
"Các ngươi trở về đi, chúng tôi nộp thuế nuôi các ngươi là được!" Dương Hiểu Đồng còn chưa nói, những khách cũ đã nhao nhao chửi rủa cảnh sát.
Nhìn tình hình này, mặt Vương Đào dần dần khó nhìn, thật không nghĩ tới khách hàng quá quan tâm Ám Kim Mai Côi, vốn cho là mình đến chẳng qua đối phó chủ tịch Ám Kim Mai Côi mà thôi, thế nhưng bây giờ hiển nhiên không phải đơn giản như vậy.
Hắn cứ như thế đứng đó bị mọi người mắng chửi, mặt mũi ngày càng khó coi, "Các ngươi có bản lĩnh tiếp tục chửi? Chửi rủa nhân viên công vụ, sẽ cho các ngươi trả giá." Vốn cho rằng hắn uy hiếp sẽ làm nhiều người câm miệng, lại không ngờ lời của hắn lại khiến cho nhiều người tức giận.
"Ngươi nói lời này là có ý gì? Ngươi rất giỏi phải không?" Dương Hiểu Đồng nhìn tình hình này, cũng không nói gì, mà đứng tại chỗ nhìn Vương Đào giải quyết trận khôi hài này như thế nào.
Vương Đào nói nửa ngày nhưng không ngăn cản được chửi rủa của mọi người, cũng không nói tiếp, vô luận như thế nào, nhiệm vụ hôm nay hắn nhất định phải hoàn thành, đây là vấn đề liên quan đến thăng chức a!
"Dương chủ tịch phải không. Phiền cô đem sản phẩm giao cho tôi". Nếu tiếp tục hắn cũng sẽ không chịu nổi, Ám Kim Mai Côi lợi hại như vậy sao, nhiều khách hàng đều giúp đỡ bọn họ?
Trước đây, loại việc này cũng không phải không có làm a, sao hôm nay có nhiều cản trở như vậy.
Sớm biết như vậy, hắn mang thêm người tới.
"Nếu như tôi nói không đem ra?"Dương Hiểu Đồng hỏi ngược lại, ngữ khí rất nhẹ nhàng, phảng phất là đang nói đùa, nhưng ánh mắt của cô rất nghiêm túc.
Vương Đào bị nhiều khách vây quanh, liền cực kỳ khó chịu, không ngờ Dương Hiểu Đồng cũng không hợp tác như thế, lập tức nói."Tôi tới nơi này chỉ là thông báo cô một tiếng, cũng không có hỏi cô có đồng ý hay không, bởi vì bất luận cô đồng ý hay không đồng ý, chúng tôi đều lấy đi".
"Ha ha." Dương Hiểu Đồng cười, tiếng cười vang rất xa, lời nói lạnh lẽo của Dương Hiểu Đồng trong miệng truyền ra "Anh phải rõ, nơi này là chỗ của tôi; chỉ bằng mấy người các anh muốn lấy toàn bộ đi, anh cảm thấy có khả năng sao?".
"Vậy chúng tôi liền có lý do hoài nghi sản phẩm của các cô có vấn đề, không nên ép chúng tôi động thủ".
Nghe Dương Hiểu Đồng nói, trong lòng hắn đầu tiên là cả kinh, đích xác, nơi này là địa bàn của người ta, bọn họ cũng chỉ có vài người, đối phương không cho phép, bọn họ căn bản là không thể làm gì.
Thế nhưng sau khi nhìn Dương Hiểu Đồng, tất cả lo ngại biến mất, hắn cũng không tin đến lúc đó Dương Hiểu Đồng có thể thế nào.
"Tôi liền bức cô, thế nào?" Tên cảnh sát cũng ti tiện, thật đúng là làm cho cô không biết nói gì. Thế nhưng Dương Hiểu Đồng tuyệt đối không phải là người đắn đo.
"Đây là ngươi tự tìm!"Vương Đào hỏa khí nổi lên, chợt hướng phía Dương Hiểu Đồng tiến hai bước, nghĩ phải bắt được Dương Hiểu Đồng.
Hai người cách rất gần, Vương Đào tựa hồ trong nháy mắt đi tới bên người Dương Hiểu Đồng, có lẽ trong mắt người thường rất nhanh, thế nhưng Dương Hiểu Đồng là người tu chân, như vậy thật là chậm a.
Vương Đào đi tới bên người Dương Hiểu Đồng, hắn một tay chộp tới vai Dương Hiểu Đồng, dù sao hắn chỉ muốn bắt được cô để có lợi thế, cũng không có ý đả thương Dương Hiểu Đồng.
Mà Dương Hiểu Đồng nhìn thấy Vương Đào động thủ thì mắt sáng lên, cô chính là tìm cái cớ! Cố ý né tránh, Vương Đào muốn chụp vào vai thế nhưng lại trúng vào ngực của cô.
"Đồ vô sỉ!" Dương Hiểu Đồng bộ dáng giống như một nữ sinh bị ức hiếp.
Chuyện vừa rồi diễn ra trước mắt mọi người, mọi người đều nhìn thấy màn này, lập tức tiếng mắng chửi vang lên.
"Tên cảnh sát này vậy mà giữa ban ngày ban mặt muốn phi lễ Dương chủ tịch!"
Ngay cả Vương Đào cũng ngốc nghếch, mình rõ ràng muốn nắm bả vai của cô ta, thế nào biến thành nơi đó? Ngay lúc Vương Đào cũng nghi hoặc, lại nhìn thấy vẻ mặt châm chọc của Dương Hiểu Đồng.
Lập tức hiểu rõ, tất cả đều là kế của Dương Hiểu Đồng. Hắn lại quên, có thể làm chủ tịch của một công ty lớn như vậy đâu phải là nhân vật đơn giản? Rất có khả năng, chỉ là người trước mắt quá trẻ, bất tri bất giác liền quên đối phương là chủ tịch.
Trước bị người mắng vô sỉ, hiện tại bị mắng sắc lang, tất cả vì nữ nhân này, Vương Đào rốt cuộc không chịu nổi."Khi dễ muội ngươi (câu chửi thề đóa, nhưng thấy nó quá lịch sự khi gọi là câu chửi), các anh em động thủ, bọn họ đã không đáp ứng, cũng chỉ có thể mạnh bạo".
Mấy người khác đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn nghe Vương Đào động thủ; dù sao ở trong này Vương Đào thân phận cao nhất, bọn họ phải nghe theo Vương Đào làm việc.
Dù cho xảy ra chuyện gì, cũng là Vương Đào lãnh, hơn nữa đối phương không tuân thủ những gì bọn họ nói, như vậy, động thủ cũng rất bình thường. Dù sao ở cục cảnh sát lâu như vậy, đối với cảnh này cũng không thể trách.
Dương Hiểu Đồng đương nhiên không để cho bọn họ làm loạn, tiếp tục như vậy, cô cũng không phải là Dương Hiểu Đồng.
Lúc này bảo an thể hiện tác dụng của bọn họ, đổi lại là bảo an của công ty bình thường, có lẽ ở trường hợp này đều do dự, thế nhưng bảo an của Ám Kim Mai Khôi thì không.
Lúc tuyển dụng bọn họ cũng đã đáp ứng, vô luận đối phương là ai; chỉ cần công ty không cho phép, xông vào nơi này bọn họ đều sẽ ngăn cản.
Mười phút sau, Vương Đào và vài người thuộc hạ nằm trên mặt đất, mà bảo an của Ám Kim Mai Côi cũng bị vài vết thương nhẹ.
Dương Hiểu Đồng đứng tại chỗ, cô cũng không có phát huy thực lực của chính mình, làm như vậy là có mục đích, bọn họ cũng không phải là lưu manh, mà cảnh sát động thủ trước, hơn nữa bọn họ bị thương, bên ta cũng bị thương, việc này bọn họ chiếm lý, thế nhưng nếu như bọn họ không bị thương, như vậy cục diện lại không giống nhau.
Vương Đào vẻ mặt không cam lòng, chậm rãi đứng lên, chỉ nhìn Dương Hiểu Đồng, mặc dù trong lòng phẫn nộ chiếm hơn phân nửa, nhưng lại có chút sợ hãi. Không ngờ cô gái này nhìn qua nhu nhược như thế, động tay cũng quá cường hãn!
Hắn chỉ nhớ rõ mình đi tới bên người Dương Hiểu Đồng, còn chưa kịp động tthủ đã bị Dương Hiểu Đồng lật úp trên mặt đất, hắn là một nam nhân lại bị một cô gái dễ dàng đánh ngã trên đất như vậy, trong lòng nhất thời không có cách nào tiếp thu.
Cho nên hắn đứng lên lần nữa xông tới, lại bị Dương Hiểu Đồng hung hăng đánh nằm trên mặt đất, đồng thời bụng còn bị đạp một cước, thật đau a.
Hiện tại hắn nằm trên đất, mười phần nội thương. Hắn cũng không hiểu, cô gái này đánh như thế nào lại nhìn không ra, nhìn qua không có gì trở ngại lớn, thế nhưng chỉ có hắn mới biết rốt cuộc là bao nhiêu đau đớn.
Mọi người thấy Vương Đào nửa ngày mới đứng lên, mỗi một người đều xem thường, nam nhân này đánh không lại một cô gái còn chưa tính, rõ ràng không bị thương tích gì lại không đứng dậy, thật là làm cho Vương Đào nói không nên lời a.
"Đây là công ty của tôi, không có chuyện gì thì mời các người trở về." Dương Hiểu Đồng lạnh lùng nói, đối với những người này cô thực sự nhìn đủ rồi.
Nghe nói vậy, Vương Đào cũng không đi, nói "Cô đánh tôi như vậy, giờ muốn tôi trở về sao? Nằm mơ đi! Một hồi cho cô biết."
Nói xong, Vương Đào trực tiếp bấm điện thoại."Lâm cục trưởng? Tôi là cảnh sát Vương Đào a!" Vương Đào trong lời nói có ý lấy lòng.
"Hôm nay tôi bị đánh, bọn họ không phục tùng mệnh lệnh của chúng ta."
"Chúng tôi bây giờ đang ở Ám Kim Mai Côi, ông lập tức phái người qua đây? Được."
Điện thoại xong, Vương Đào đắc ý nhìn Dương Hiểu Đồng, cô hãy chờ xem.
Dương Hiểu Đồng vẻ mặt bình tĩnh nhìn Vương Đào, loại tiểu nhân đắc chí này, hôm nay cô coi như đã nhìn thấu.
Lâm cục trưởng tốc độ rất nhanh, không lâu lắm, ngoài cửa Ám Kim Mai Côi vang lên tiếng xe cảnh sát. Mà những khách bao vây xem từ đầu đến cuối, lập tức vì Dương Hiểu Đồng mà bất bình.
Nhiều người như vậy bắt nạt một cô gái nhỏ còn chưa tính, cô gái này còn xinh đẹp như vậy, nhìn đẹp còn chưa tính, người này đã thay đổi bọn họ, tất cả cộng lại đối với tên cảnh sát này có thể nói là ghét tới cực điểm.
← Ch. 132 | Ch. 134 → |