Ngao Hoàng tử
← Ch.062 | Ch.064 → |
Editor + beta: Quỳnh ỉn
Ngũ quan tuấn tú, đôi mắt đen sâu, mũi cao thẳng, môi mỏng khiêu gợi, cằm nhọn, hình dáng góc cạnh rõ ràng, một mỹ nam, nhưng mỹ nam này là ai?
Vì sai hắn lại xuất hiện ở viện của mình? Còn có, trên người hắn hình như có loại cảm giác quen thuộc, nàng xác định đây là lần đầu tiên gặp mặt, tuyệt đối không có khả năng quen biết, Thiên Thiên nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện, thầm nghĩ.
Mà vẻ mặt của Quý Thuần Hoàn lại không có thay đổi gì.
"Ngao Hoàng tử không quy ẩn núi rừng à? Sao, hội giao lưu năm nay Ngao Hoàng tử lại tự mình tham gia vậy?" Sắc mặt Quý Thuần Hoàn thay đổi nhanh chóng, lỗi lạc cười nói.
"Ha ha, ta nghe nói hội giao lưu năm nay sẽ rất thú vị, ngươi cũng biết, chỉ cần ở đâu thú vị ta sẽ tồn tại ở đó, mà không, ta tự động xin đi giết giặc tham gia hội giao lưu tam quốc này." Thì ra người này chính là Đại hoàng tử Thương Lang quốc, Ngao Thiên Tường.
"Thì ra là như vậy, Bản thái tử còn tưởng Ngao hoàng tử không quen cuộc sống rừng núi, trở về cuộc sống hoàng cung." Quý Thuần Hoàn lạnh nhạt cười nói, nhìn không ra trong đầu hắn nghĩ gì.
Ngao Thiên Tường khẽ cười nói: "Có cơ hội Quý thái tử cũng có thể hưởng thụ cuộc sống núi rừng một chút, như vậy không những có thể bồi dưỡng tâm tình, mà còn có thể hưởng thụ cuộc sống tự nhiên."
Thiên Thiên ở một bên lắng nghe cuộc đối thoại giữa bọn họ, nam tử đột nhiên xuất hiện này là Hoàng tử Thương Lang quốc, mà cuộc sống lúc trước hẳn là rất phóng khoáng, nói cách khác, chính là cuộc sống bồng lai tiên cảnh, mà không biết vì nguyên nhân gì lại buông tha cuộc sống đó, đến Tây Lũng quốc tham gia hội giao lưu.
"Ha ha, ta sẽ luyến tiếc nhóm mỹ nữ bên cạnh bản thái tử, Bản thái tử tin tưởng các nàng cũng sẽ luyến tiếc." Quý Thuần Hoàn đi đến bên cạnh Thiên Thiên cười nói, bàn tay to khoát lên trên vai Thiên Thiên.
Thiên Thiên nhẹ nhàng hất bàn tay to trên vai ra: "Ta cũng tin sẽ có rất nhiều nữ tửvứt bỏ cuộc sống xa hoa để sống cuộc sống rừng núi với Quý thái tử, nhưng trong đó không bao gồm ta."
Từ đầu đến cuối Ngao Thiên Tường vẫn duy trì nụ cười thân sĩ.
"Chúng ta chỉ cần có thời gian tiếp cúc, ta tin sẽ có một ngày nàng yêu ta, cũng không nỡ rời khỏi ta." Quý Thuần Hoàn khẽ cười, trước mắt, chỉ cần nữ tử hắn muốn chưa có ai không thuần phục dưới hắn, hắn tin nàng cũng giống như nữ tử khác.
Thiên Thiên không nói, chỉ cười nhạt.
"Sao Ngao hoàng tử lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ Ngao hoàng tử cũng muốn làm quen với mỹ nữ?" Khóe miệng Quý Thuần Hoàn run rẩy vài cái rồi cười nói.
"Ta đến đây là muốn nói một câu với Quý thái tử."
Quý Thuần Hoàn giương mắt nhìn Ngao Thiên Tường.
"Cho dù nói thế nào, nơi này cũng là hoàng cung Tây Lũng quốc, mà chúng ta chính là sứ thần ngoại quốc, ra vào hoàng cung thường xuyên sẽ bị chê trách, cho dù quân chủ Tây Lững quốc không có nói gì, nhưng bách quan nơi này thì sao?
Không được quân chủ Tây Lũng quốc truyền triệu, cho dù thân phận ngươi cao quý đến đâu, cũng giống nhau." Ngao Thiên Tường cực kỳ tao nhã nói, không có một chút hào phóng, cũng không có đùa cợt, ngược lại rất cao quý tao nhã.
Quý Thuần Hoàn không oán giận, mà chỉ khẽ cười nói: "Đa tạ Ngao hoàng tử nhắc nhở, trong lòng bản thái tử chỉ nghĩ muốn tăng tiến tình cảm với mỹ nữ lại quên mất điều này."
Thiên Thiên trợn trừng hai mắt, lời này nghe ra giống như nàng mời hắn thường xuyên tiến cung, nếu như hắn thật sự bị bách quan trách cứ, vậy đây là sai lầm của nàng rồi.
Người này không chỉ là một người phóng đáng, chảnh chọe, mà còn là một nam nhân thích trốn tránh trách nhiệm.
Mà Ngao Thiên Tường mỉm cười một cái, sau đó liền rời khỏi Vĩnh Hòa uyển, cử chỉ hành động của hắn đều rất phóng khoáng tự nhiên, giống như tất cả mọi thứ đều không liên quan gì đến hắn.
"Mỹ nữ, chúng ta sẽ gặp lại ở hội giao lưu, nhiều ngày nay ta đều nghĩ đến nàng, ngủ cũng nghĩ đến nàng, hi vọng nàng cũng nghĩ đến ta." Quý Thuần Hoàn xoay người dịu dàng nói với Thiên Thiên.
"Dân nữ cung tiễn Thái tử!"
Cuối cùng cũng đi, cuối cùng cũng yên tĩnh, theo như lời hắn nói, trước hội giao lưu hắn sẽ không tìm gặp mình, nàng bắt đầu cảm thấy hối hận vì mình đã trả lời như vậy, cái gì mà cần một thời gian để gia tăng tình cảm, nàng không nên vì muốn nhìn vẻ luống cuống của Long Khải Diêm mà trả lời như vậy, nàng nên lập tức cực tuyệt.
Nhưng bây giờ cũng tốt, nam tử này xuất hiện vừa vặn giải quyết vấn đề của nàng.
"Tiểu thư, thật ra Thái tử kia cũng không khó coi như miêu tả của Tiểu thư." Tinh nhi mở miệng nói.
"Oa, chẳng lẽ tiểu nha đầu của chúng ta biết yêu rồi hả?"
"Tiểu thư, Tinh nhi nào có, Tinh nhi chỉ cảm thấy bộ dạng của Thái tử này không tệ, nhưng quả thật hắn không hợp với Tiểu thư." Tinh nhi nhất thời đỏ mặt, khẽ nói.
"Hả? Nói xem hắn không hợp chỗ nào?"
"Tinh nhi cảm thấy hắn rất hoa tâm, nam tử hoa tâm không thích hợp với Tiểu thư, nhưng sau này sẽ xuất hiện nam tử hợp với tiểu thư."
"Ngươi biết Tiểu thư ta hợp với loại nam tử nào rồi hả?" Thiên Thiên gõ đầu Tinh nhi một cái, cười nói.
"Đương nhiên rồi, Quý thái tử hoa tâm không thích hợp, Hoàng thượng có đông phi tần không thích hợp, Kỳ vương gia không hiểu không quý trong tiểu thư không thích hợp, nhưng Tinh nhi cảm thấy nam tử vừa rồi rất thích hợp."
"Nha đầu ngốc, ngươi quen hắn sao? Mới có như vậy đã ghép đôi Tiểu thư nhà ngươi với hắn rồi?" Chưa từng nói với nam tử kia một câu, vậy mà nha đầu này lại nhận định đó là nam nhân tốt, aiiiiii....... .
"Là trực giác của Tinh nhi." Tinh nhi tiếp tục nói.
Thiên Thiên quyết định không cùng nàng bàn luận chuyện này nữa, nàng tiếp tục xem sách ngôn tình, đây là sách nàng bảo Hồng Hoàng Lam Lục đặc biệt tìm, dùng để giết thời gian.
Không thể tưởng được ở trong hoàng cung này, còn có loại sách tiểu thuyết ngôn tình này.
Chỉ cần vừa đọc sách, thời gian tự nhiên sẽ trôi qua rất nhanh, đến khi nàng xem xong buông sách xuống, trời đã chạng vạng tối, Tinh nhi cũng đã thắp đèn.
"Tiểu thư, Tinh nhi đã chuẩn bị xong bữa rồi, còn có Hồng và Hoàng cũng đã chuẩn bị nước ấm, không biết Tiểu thư dùng bữa trước hay là tắm rửa trước?" Tinh nhi thấy cuối cùng tiểu thư cũng buông sách xuống liền mở miệng nói, cả ngày nàng nhìn tiểu thư say xưa đọc sách, cũng không quấy rầy nàng.
"Dùng bữa đi!" Nói chưa dứt lời, bụng liền kêu lên. Xem ra tiểu thuyết ngôn tình cổ đại cũng được, có thể để nàng một hơi xem hết, trước kia chỉ khi nàng đọc sách mới có thể chăm chú như vậy, có khi còn hâm mộ nữ chính, hi vọng bản thân cũng tìm được một nam chủ yêu nữ chính sâu sắc, nhưng từ sau khi cha mẹ xảy ra tai nạn xe cộ, nàng liền hoàn toàn gánh vác công ty cha mẹ để lại, không còn chạm vào sách như vậy nữa.
Sau khi Giang Vũ xuất hiện, nàng vốn tưởng rằng nàng có thể bỏ xuống trọng trách nặng nề, nhưng lại không nghĩ rằng kết quả sẽ như vậy. Hôm nay, nàng rảnh rỗi nhàm chán lại xem tiểu thuyết ngôn tình, nhưng góc đọc không giống, nàng đã không còn cảm giác hâm mộ như trước kia, lúc này chỉ thuần túy là giết thời gian thôi.
Dùng bữa xong bắt đầu tắm rửa, tẩy đi một ngày mệt nhọc, ngâm mình ở trong nước ấm, còn có mùi hoa nhàn nhạt, làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
Nhất thời, sắc mặt Thiên Thiên hiện lên vẻ cảnh giác, cố gắng ép thân mình vào trong nước: "Đã đến đây, thì xuất hiện đi!"
← Ch. 062 | Ch. 064 → |