← Ch.42 | Ch.44 → |
Lý bầu gánh lắc đầu: "Tất nhiên là không muốn.
Kịch bản gia truyền của Lý mỗ, nhờ Tây Sương Ký nổi tiếng, hiện cũng có người càng thêm yêu thích, nói rằng diễn của Lý gia cần tinh tế thưởng thức mới hiểu được diệu dụng, thường xuyên nghe."
"Đúng rồi, người không thể cho quá nhiều lựa chọn.
Có một tác phẩm tinh diệu thì phải phát huy đến mức tận cùng.
Tây Sương Ký của Lý bầu gánh mới truyền xướng được một tháng, còn chưa phát huy hết."
"Còn có chính là, người không thể ăn quá no, " câu này Thẩm Dịch An chưa nói ra, chỉ mỉm cười lắc lắc cây quạt.
Nàng không thể để Lý bầu gánh phát triển quá mạnh mẽ, tránh việc phát sinh phản bội.
Trước mắt, Lý bầu gánh phẩm chất không tệ, vẫn có thể tiếp tục hợp tác, Thẩm Dịch An không muốn tự nhiên có thêm địch nhân.
Nàng hiểu rõ lý thuyết "ơn lon gạo, thù gánh gạo".
"Nhiệt độ của Tây Sương Ký vẫn chưa đủ, số tiền Lý bầu gánh kiếm được cũng chưa đáng kể.
Danh tiếng của kịch cần thời gian để truyền bá, Lý bầu gánh hãy chờ đợi tin lành và đừng quên khế ước giữa chúng ta." Thẩm Dịch An uống một ngụm trà, rồi chuẩn bị đứng dậy ra về.
Không tồi, trà cũng là loại hảo hạng, không làm nàng thất vọng.
Lý bầu gánh nghe vậy, cung kính chắp tay: "Dễ nương tử tài năng vượt trội, là Lý mỗ thiển cận.
Lý mỗ chắc chắn tuân theo chỉ dạy của nương tử.
Mong dễ nương tử sau này nhiều lần tới vườn ngồi chơi." Nói xong, Lý bầu gánh mang ra chút điểm tâm đã chuẩn bị trước, cung kính tiễn Thẩm Dịch An ra cửa.
Lời này là chân thành, nàng cảm thấy sau khi trò chuyện với Thẩm Dịch An, nàng không chỉ được hướng dẫn về tư tưởng mà còn học được đạo kinh doanh.
Gặp được quý nhân này thật là hiếm có trong đời.
Thẩm Dịch An cầm 500 lượng chia hoa hồng, tâm tình rất tốt.
Cộng với 900 lượng trong tay, tổng cộng nàng có hơn 1400 lượng bạc, xây nhà chỉ tốn 63 lượng.
Nhìn xem, chỉ trong một tháng, còn nhiều tháng nữa phía trước, tiền bạc sẽ còn tăng lên.
Tuy rằng thanh lâu và lan viên lần này cũng thu được nhiệt độ, nhưng nàng chưa tới đó, chỉ tính mua đứt, không vội vàng liên lụy.
Lúc sau có thể đi xem, nếu chủ sự hiểu chuyện, đối xử tốt với nàng, cũng có thể coi như hợp tác được.
Về nhà, Thẩm Dịch An còn tính xây một bức tường cao, nhưng chưa phải lúc.
Ở thế giới trước, trong thời kỳ khó khăn, toàn thế giới đều gặp tai họa, mặc dù địa phương khác có tốt hơn, nhưng không tốt đến mức độ đáng kể.
Thế giới này cũng vậy, nàng chưa thể xác định địa phương nào tốt hay xấu.
Việc rời xa quê hương, không nhà không cửa thật khổ sở, không cần thiết chạy nạn.
Vì thế nàng tính ở lại đây, tích trữ vật tư vượt qua thời kỳ khó khăn.
Hiện nay, mỗi người đều có phòng riêng.
Thẩm Dịch An vẫn ở nhà chính của mình, vì phòng ngủ có mật thất.
Dịch thị ở tại một gian khác của nhà chính.
Liễu Nhứ Nhi, Thẩm Dễ Nhiên và Thẩm Bảo Nhi ở sương phòng bên trái, còn dư một gian.
Bên phải là bốn gian: phòng bếp, nhà ăn, phòng khách và nhà kho.
Phòng bếp và nhà ăn được thông với nhau, tiện lợi đi lại.
Ở giữa là giếng trời và đình viện, có thể trồng hoa cỏ.
Hai sườn sương phòng còn có phòng rửa mặt, phòng vệ sinh ở phía sau, làm thành hai cái, riêng biệt và có hệ thống ngồi cầu, dẫn chất thải ra xa đồng ruộng làm phân bón.
Cửa thùy hoa đằng trước còn có bốn gian phòng cho khách cùng một gian kho hàng.
Tuy rằng đây chỉ là một ngôi nhà nhị tiến tứ hợp viện, không phải ba bốn tiến, nhưng Thẩm Dịch An không thích sân có quá nhiều tiến, tầng tầng lớp lớp, không đủ ấm áp.
Nàng vẫn cảm thấy mọi người tụ họp bên nhau sẽ tốt hơn.
Vì có nhiều phòng, nàng cảm thấy rất khí phái, không lạ gì mà tứ hợp viện ở kinh thành Hoa Quốc lại đắt đỏ như vậy, thật sự thoải mái.
← Ch. 42 | Ch. 44 → |