← Ch.17 | Ch.19 → |
Đầu gối Lương Thi Vận hơi cong lên, bắp chân cũng vô thức móc lấy bắp chân của Sở Hạ.
Cô phối hợp ưỡn lưng, để cho người ở trên có thể thuận tiện tháo bỏ áo п·ɢự·𝖈 của cô. Tay cô sờ tới nút áo sơ mi của đối phương, Sở Hạ ngẩng đầu lên, hai người lần nữa môi dán môi.
🅓_ụ_c v_ọռ_ɢ cùng cảm giác men say bốc lên đang lượn lờ khắp nơi trong cơ thể; răng môi của bọn họ dây dưa nhau, theo bản năng ở trong khoang miệng của đối phương thăm dò, 𝖑1·ế·m m-ú-𝐭, trao đổi nước bọt.
Tay trái của Sở Hạ đặt trước 𝐧🌀ự●𝖈 Lương Thi Vận vỗ về chơi đùa; tay phải trượt xuống giữa hai chân của đối phương, cách một lớp vải quen cửa quen nẻo mà xoa ấn.
"Ha ưm..." Trong cổ họng Lương Thi Vận phát ra tiếng ngâm nga khó nhịn. Cô cũng không chịu yếu thế, ngẩng đầu lên ngậm lấy yết hầu 🌀_ợ_ï 𝖈_ả_m đang lộ ra trước mặt mình.
Cô dùng đầu lưỡi chầm chậm 𝐥_1_ế_𝐦 quanh, thỉnh thoảng còn dùng răng day nhẹ một cái...Cô hài lòng khi nghe thấy tiếng hô hấp của đối phương ngày càng nặng nề hơn.
Nhưng mà cô cũng không tốt hơn anh là bao.
Ngón tay của anh đang nhuần nhuyễn thọc vào г.ú.𝐭 𝓇.𝖆 ở phía dưới cô, khiến cho cả người cô vô cùng khó chịu, kết hợp với động tác bành trướng để chuẩn bị cho sự tiến công sắp tới.
Cô cũng chậm rãi cởi bỏ nút quần của anh, vươn tay vói vào bên trong nắm lấy thứ n-ó𝖓-🌀 𝖇-ỏ𝐧-𝐠 vốn đã sớm cứng rắn kia, ôm trọn từ gốc đến ngọn, khi mạnh khi nhẹ trượt lên trượt xuống.
"Hưm..." Sở Hạ 🌴♓.ở ♓ổ.𝖓 ⓗể.n một tiếng, hai ngón tay cũng rời khỏi vách th*t của Lương Thi Vận, từ trên ghế sô pha ngồi dậy, ôm Lương Thi Vận ngồi lên đùi mình.
Anh ↪️-ở-ı 🍳-⛎ầ-𝐧 lót của mình ra, đặt 𝖉ụ-ⓒ 𝐯-ọ-ⓝ-ɢ vào giữa hai chân Lương Thi Vận.
Nãy giờ trêu đùa đã khiến cho phía dưới của Lương Thi Vận chuẩn bị sẵn sàng, cô thuận thế ngồi lên bụng nhỏ của anh, hai cánh hoa nhắm ngay vật thô cứng đang dựng thẳng của anh 𝐜-ọ ×-á-✞ vài lần rồi từ từ ngồi xuống.
Từ nông thành sâu, chầm chậm nuốt vào bên trong.
Lương Thi Vận vịn vào cánh tay cứng rắn đang ôm lấy cô của Sở Hạ, từng chút từng chút một để vật nam tính của đối phương 𝐭_𝒽â_Ⓜ️ 𝐧_hậ_𝓅 vào cơ thể cô.
Phía dưới của cô sớm đã ướt đẫm, tiến vào vô cùng thuận lợi.
Nhưng cả*𝖒 🌀❗*á*𝐜 т*ê 🅓ạ*❗ do việc giao h. ợp mang lại và sự căng đầy khi bị một vật cứng rắn đâ*m νà*ⓞ vẫn khiến cho hạ thể của cô như từng đợt sóng lớn ập đến, da đầu cũng tê dại đi vì sung ⓢ.ư.ớ𝓃.𝐠.
"A..." Lương Thi Vận chỉ mới cho vào một nửa đã không nhịn được ngửa đầu phát ra tiếng 𝓇ê-ռ ⓡ-ỉ.
Nội y của cô đã sớm bị cởi bỏ, chiếc áo len dệt kim rộng thùng thình cũng theo bả vai trượt xuống, lộ ra bầu п.🌀.ự.ⓒ đẫy đà trắng nõn.
Sở Hạ nhìn cảnh tượng trước mắt, hô hấp ccủa anh càng thêm dồn dập, phần eo ưỡn thẳng đ●â●𝐦 ѵ●à●ⓞ bên trong Lương Thi Vận.
Trực tiếp, mạnh mẽ, không chừa lại chút gì bên ngoài.
Anh mạnh mẽ đâ●Ⓜ️ sâu vào trong, đầu khấc đụng trúng hoa tâm của Lương Thi Vận.
Lương Thi Vận bị sự căng đầy nghiền ép tới nhíu mày, cô mất kiên nhẫn vặn vẹo eo, đồ vật mới đi vào cơ thể cô cũng vì động tác này mà 𝐫-𝐮-𝖓 r-ẩ-𝐲 hưng phấn, lại to lên thêm một vòng.
"Tự di chuyển hay để anh làm?" "Em...để em..."
Lương Thi Vận ⓡц-𝐧 ⓡẩ-γ nắm lấy cánh tay của Sở Hạ, bắt đầu di chuyển.
Vách th*t bên trong cơ thể cô vừa nóng vừa ẩm ướt, gắt gao kẹp lấy 𝐝ụ.↪️ 𝖛.ọп.𝐠 thô dài căng cứng của Sở Hạ. Cô lắc eo lên xuống, mạnh mẽ phun ra nuốt vào thứ đồ vật kia.
Bị phần thịt ⓜề●〽️ ɱạ●ï bên trong cô 𝐦ú-т chặt, 🎋*♓*ⓞ*á*❗ 🌜*ả*m cực hạn làm cho Sở Hạ nhịn không được cắn chặt khớp hàm.
Mỗi khi vật nam tính của anh đâ●ɱ tới nơi sâu nhất trong hoa huy*t đều sẽ bị xoắn chặt tới nỗi làm hô hấp nặng nề. Anh không kìm được nắm chặt lấy eo cô, nâng cao phần hông, làm cho chỗ kết hợp của hai người càng kín kẽ hơn.
Đầu khấc ↪️_ọ x_á_𝐭 vào vách th*t ẩm ướt, sau đó thân vật cũng dần dần tiến sâu vào bên trong hoa huy*t.
Nơi kết hợp của hai người lộ ra ngoài không khí càng lúc càng ít đi.
Vật nam tính của anh theo động tác chậm rãi lên xuống của cô dần đi vào nơi sâu nhất, bên ngoài chỉ còn để lộ hai túi thịt, hai túi thịt đó cũng kề sát vào háng cô. Trong không khí mập mờ của giờ phút này, cơ thể của hai người bọn họ kết hợp chặt chẽ không một kẽ hở.
Kích cỡ của anh không nhỏ, nguyên cây đ-â-𝖒 𝖛-à-𝐨 trong cơ thể cô làm căng tới nỗi chỗ đó của cô vừa trướng vừa đau.
Nữ ở phía trên là một tư thế vô cùng đòi hỏi thể lực, động tác lên xuống của cô dần dần cũng trở nên chậm chạp hơn.
"Mệt rồi à?" Anh nhìn thấy sự yếu đuối của cô, đỡ lấy cánh tay cô, ngón tay men theo sống lưng đi xuống, lòng bàn tay dán sát vào tấm lưng trần của cô, tới ngay sườn eo thì dừng lại, cuối cùng rơi xuống 𝐦ô●ռ●𝖌 cô: "Vậy đến lượt anh cử động."
Anh nói xong thì lập tức nhấc hông, lại đ-â-𝐦 ☑️-à-🅾️ nơi sâu nhất trong cô.
"A..." Lương Thi Vận bị cảm giác căng chặt không thể kiểm soát bên trong cơ thể làm nức nở một tiếng.
Sở Hạ lại không cho cô có thời gian thích ứng, vỗ vào mô●𝐧●ℊ cô, thẳng lưng dùng sức đ.â.ⓜ lên phía trên.
Trước đó nơi hai người giao h. ợp đã lầy lội không chịu nổi, bây giờ Sở Hạ lại dùng sức, hai túi thịt cũng theo động tác của anh đánh lên bắp đùi Lương Thi Vận làm phát ra tiếng bạch bạch, âm thanh phát ra hết sức rõ ràng khiến người nghe cảm thấy xấu hổ.
Lương Thi Vận vịn vào cánh tay của Sở Hạ, hai bầu n●𝐠ự●𝐜 đẫy đà cũng theo động tác ra vào mãnh liệt của anh đung đưa loạn xạ.
Sở Hạ ngửa đầu, cắn lấy một bên nhũ hoa rồi ra sức Ⓜ️·ú·𝐭 lấy.
"A..." Lương Thi Vận nhanh chóng cảm thấy phía dưới tràn ra một dòng nước, cô vô thức bám lấy bả vai của Sở Hạ: "Chậm một chút...Chậm... A...Chậm một chút..."
Lời nói của cô đối với Sở Hạ như đang kích tình.
Vật thô cứng của anh ở bên trong cơ thể Lương Thi Vận lại lớn thêm một vòng, đầu khấc không ngừng ⓒ●ọ ❎●á●† vào điểm mẫn cảm của cô, động tác cắn ɱú·𝐭 đầu lưỡi cô cũng càng lúc càng tùy tiện...
"A a..." Tiếng t-𝐡-ở 🅓ố-ⓒ cùng tiếng ⓡê-𝐧 r-ỉ thỉnh thoảng lại tràn ra khỏi cánh môi.
Lương Thi Vận cảm thấy ý thức của bản thân hoàn toàn bị rút sạch. Dòng điện tê dại không ngừng chạy dọc trong cơ thể cô, khiến cô chỉ có thể nắm chặt lấy bả vai Sở Hạ, 𝖐●𝐡oá●i ↪️ả●𝖒 như những đợt sóng biển từng đợt từng đợt đánh vào người cô.
"Anh sắp bắn rồi." Cũng không biết qua bao lâu, Lương Thi Vận đã 𝐫⛎_п ⓡẩ_𝖞 tới cao trào một lần, người đàn ông mới thấp giọng t.𝐡.ở 𝐠.ấ.𝓅 nói một câu như vậy.
Cô còn chưa kịp phản ứng, theo sau đó là cảm giác vật nam tính của Sở Hạ ra sức đâ.ɱ 𝖛.à.ⓞ chỗ sâu nhất trong cô, dính chặt lấy cô, гu_𝐧 г_ẩ_𝖞 phun ra từng đợt từng đợt chất lỏng, thẳng thừng bắn vào bên trong vách th*t của cô.
← Ch. 17 | Ch. 19 → |