← Ch.1021 | Ch.1023 → |
Đôi mắt Cố Tiểu Tây có chút u ám, tức giận trừng anh một cái. Đóng rương lại một cái "Bốp", trả lại cho anh.
"Có thể xảy ra chuyện gì chứ? Chuyện này em mặc kệ đấy, em mới mười chín tuổi, mà phải giúp anh chăm sóc các em sao? Có chuyện gì anh tự mình quyết định đi, đừng nói với em." Cố Tiểu Tây tự mình lên giường, đắp kín chăn, nhắm mắt cảm nhận động tĩnh kế bên nhà.
Cô mà có thời gian nghe Yến Thiếu Ngu nói nhảm, chẳng thà quan sát Điền Tĩnh nhiều hơn.
Hơn nữa, kiếp trước không có cô ở đây, Yến Thiếu Ngu vẫn sống đến cuối cùng, chứ đừng nói là hiện tại.
Cô làm quân y, chắc chắn sẽ đi theo anh một tấc cũng không rời, chỉ cần giữ lại một hơi thở, năng lực chữa trị cũng sẽ khiến anh bình yên vô sự, lời "ủy thác" như vậy cô thật sự không có thích nghe.
Yến Thiếu Ngu nhìn Cố Tiểu Tây, khẽ cười lắc đầu, dịu dàng tới gần một chút: "Thế này đi, coi như anh đã nói sai. Em giúp anh bảo quản trước, dù sao em cũng là kho lưu trữ di động, đặt ở chỗ em thì anh mới yên tâm."
Khóe miệng Cố Tiểu Tây co rút, mở mắt nhìn anh, không nói gì nữa, im lặng cất rương vào trong không gian Tu Di.
Yến Thiếu Ngu hỏi: "Bên Điền Tĩnh thế nào rồi?"
Cố Tiểu Tây rũ mí mắt: "Còn đang thu dọn."
Yến Thiếu Ngu nghĩ đến hành vi hôm nay của Điền Tĩnh, trầm ngâm nói: "Cô ta có chút kỳ lạ, cần phải cẩn thận."
"Đúng là có thay đổi rất lớn." Nói đến Điền Tĩnh, Cố Tiểu Tây nhíu mày. Thời gian một năm không gặp, phải nói khả năng che giấu cảm xúc của Điền Tĩnh đã tăng lên gấp mấy lần, quả thật cô cũng cảm giác được sự ác ý nồng nặc đến từ cô ta.
Chẳng qua, một phụ nữ có thai, có chỗ nào có thể uy hiếp được cô, chẳng lẽ là dựa vào Phan Ngọc Lương sao?
Cố Tiểu Tây nheo mắt lại, yên lặng phủ định suy đoán này. Điền Tĩnh sẽ không ngây thơ như vậy, hơn nữa Phan Ngọc Lương cũng không phải là người hung ác có bụng dạ nham hiểm, nếu muốn lợi dụng anh ta... Cũng chỉ có đứa bé trong bụng cô ta.
Mặt Cố Tiểu Tây chợt bừng sáng, ngước mắt nhìn Yến Thiếu Ngu, người nọ dường như cũng nghĩ tới điểm này, cau mày nói: "Hổ dữ không ăn thịt con, chỉ vì diệt trừ em mà lúc lâm bồ lại trở về nông thôn, Điền Tĩnh này, xem ra thật sự hận em đến chết."
"Nhưng phải lợi dụng đứa nhỏ như thế nào?" Cố Tiểu Tây lặng lẽ nổi lên nghi ngờ, hẳn là Điền Tĩnh biết rất rõ, giữa hai người bọn họ là mối quan hệ không chết không thôi. Dựa vào điều gì mà cô ta cho rằng cô sẵn lòng tiếp cận cô ta, cho cô ta có cơ hội uy hiếp đổ tội?
Yến Thiếu Ngu híp mắt, trầm tư một lát, đôi mắt đen đột nhiên sắc bén hơn.
Anh nói: "Cô ta biết em sẽ ra tay với cô ta, e là đã nổi lên tâm tư dụ em vào tròng. Nếu không tự dưng sao lại ở trong căn nhà hoang phế cách vách, cô ta là đang tự tạo cơ hội cho em."
Vẻ mặt Yến Thiếu Ngu dần trở nên lạnh lẽo, nhếch môi: "Điền Tĩnh đang xem anh với em là kẻ ngốc."
Đáy mắt Cố Tiểu Tây hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, giọng điệu bình tĩnh đến dọa người: "Gậy ông đập lưng ông? Vậy thì chúng ta tương kế tựu kế, ngược lại em cũng muốn xem cô ta cất giấu tâm tư xấu xa gì, có thể lợi dụng đứa nhỏ trong bụng làm nên trò trống gì."
Cô có năng lực chữa trị, Điền Tĩnh hoàn toàn nhận thức được, trước thực lực tuyệt đối, dù là âm mưu thủ đoạn gì cũng đều là vô ích.
Yến Thiếu Ngu gật đầu, nghĩ đến vẻ mặt lạnh lùng kỳ dị của Điền Tĩnh, vẫn nói: "Không nên tới gần, cẩn thận là trên hết."
Cố Tiểu Tây gật gật đầu, tiếp tục cảm nhận động tĩnh ở sân bên cạnh, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, vận dụng năng lực chữa trị cần phải một kích giết chết. Cô không làm tổn thương người vô tội, Phan Ngọc Lương chỉ vô tình vạ lây, cô sẽ không giết anh ta.
Nhưng nếu Phan Ngọc Lương vướng tay vướng chân, tự nguyện trở thành con dao trong tay Điền Tĩnh, vậy cô cũng sẽ không mềm lòng.
← Ch. 1021 | Ch. 1023 → |