← Ch.0806 | Ch.0808 → |
Anh vừa đi, Cố Tiểu Tây đã thay vỏ chăn trải giường đã nhận được vào.
Căn phòng này lâu lắm rồi không có người sống, đã phủ một lớp bụi mỏng, cần phải múc nước lau chùi một chút, nhớ đến đột ngũ phụ nữ xếp hàng dài ở bên ngoài, nghĩ một hồi, cô vẫn cầm chậu nước ra khỏi phòng, muốn dụ người nào có nói lời nói thật, tâm sự.
Cô hẳn sẽ ở quân khu thứ tám vài ngày nữa, chờ sau khi hoàn thành đơn đăng ký kết hôn rồi đi.
Quân khu thứ tám quá lớn, ngày thường Yến Thiếu Ngu chắc chắn không có cách nào ở bên cạnh cô, nếu muốn thu thập tin tức, khẳng định phải hỏi thông tin từ những người nhà cùng tạm thời đến thăm người thân, ví dụ như trên đảo có xã cung ứng không, hoặc là nào nào là khu vực cấm vân vân.
Ra khỏi phòng, đứng trên hành lang dài dõi mắt trông về phía xa, Cố Tiểu Tây cong cong mắt, đây là nơi Yến Thiếu Ngu sinh sống nhiều năm, sau này cô cũng sẽ sống ở nơi này một thời gian rất dài, suy nghĩ một chút, thật sự càng thêm mong đợi đối với cuộc sống tương lai.
Cố Tiểu Tây bưng chậu nước đi xuống lầu, khi đi đến bên giếng, vẫn còn hàng dài đang chờ.
Chỉ có điều, vừa rồi cô đã thu hút sự chú ý của mọi người, có mấy người nhiệt tình càng xúm lại chỗ này, mồm năm miệng mười dò hỏi: "Đồng chí, cô cũng đến đây thăm người thân sao? Vừa mới kết hôn đúng không? Định ở lại chỗ này mấy ngày thế?"
Cố Tiểu Tây cười khẽ: "Xin chào các chị dâu, lần này tôi đến đây là chuẩn bị làm báo cáo kết hôn."
"Báo cáo kết hôn? Chỉ muốn kết hôn thôi, chậc, tốt quá, vừa nãy tôi mới nhìn thấy người đàn ông của cô, trông cậu chàng rất đẹp trai, còn cô nữa, bộ dạng này đừng nói là quân khu bộ đội chỗ này, cho dù là bên ngoài cũng chưa từng thấy."
Một người phụ nữ hơi lớn tuổi đánh giá nhìn Cố Tiểu Tây với gương mặt cực kỳ hâm mộ, chỉ thiếu điều giơ tay chạm vào khuôn mặt nhỏ có thể nhéo ra nước của cô.
Cố Tiểu Tây ngượng ngùng cười cười, vén mái tóc thừa ra sau tai.
Không biết là vì cô xinh đẹp, không giống một người hay làm việc, hay là mọi người đều có truyền thống giúp đỡ người mới đến, Cố Tiểu Tây thậm chí còn chưa đi tới cạnh giếng, liền có người gánh nước đổ vào chậu của cô: "Trông yếu đuối thế này, mau về đi."
Cố Tiểu Tây hơi kinh ngạc, nhìn từng khuôn mặt giản dị thiện lương trước mặt, trong lòng hơi ấm áp.
Cô nói: "Chị dâu này, tôi muốn hỏi một chút, trên đảo này có xã cung ứng hay gì không? Tôi tới đây vội quá, có một số thứ chưa chuẩn bị xong, còn đang định làm bữa cơm cho bạn trai tôi nữa, không có chỗ nào mua đồ thì thật đáng tiếc."
Người phụ nữ trước đó khen Cố Tiểu Tây xinh đẹp cười nói: "Cuộc sống trên đảo khó khăn, lấy xã cung ứng ở đâu ra?"
"Ở quân khu có vườn rau chuyên môn, đều chuyên trồng để tự cung tự cấp, ngày thường mua sắm cũng có người chuyên rời đảo để mua, nếu như cô có yêu cầu gì có thể đến báo cáo lại, mang về rồi trả tiền là được, cũng không phiền toái gì cho cam."
"Nhưng nếu cô muốn nấu ăn thì không dễ dàng chút nào, không có chỗ để nồi niêu xoong chảo, tôi nói thật, cứ tiết kiệm sức lực xuống căng tin mà ăn, đồ ăn trong căn tin quân đội không tệ, có chay có mặn, chúng ta là người thân quân nhân đến thăm, đều có thể ăn miễn phí!"
Cố Tiểu Tây như suy tư gì đó gật đầu, cười nói: "Thật sự cảm ơn chị dâu, nếu không tôi thật sự không biết làm thế nào."
Người phụ nữ xua tay, vui vẻ nói: "Cái này có là gì đâu, có gì không hiểu cứ lại đây hỏi, mỗi năm tôi đều đến nơi này ở mấy ngày, cũng không biết đến lúc nào ông chồng nhà tôi mới có thể phấn đấu hơn nữa, lên làm sĩ quan quân đội, để tôi và con cái đi theo quân đội sớm một chút."
Nói đến điều này, người phụ nữ không nhịn được thở dài.
Nếu muốn lập quân công, tấn quân hàm trong bộ đội, cũng chỉ có thể làm nhiệm vụ nguy hiểm, đó đều là muốn mạng.
Lời này của cô ấy thật ra cũng chỉ nói suông, nếu thật sự để người đàn ông của cô ấy làm nhiệm vụ nguy hiểm để thăng tiến, ngược lại cô ấy sẽ không vui.
Cố Tiểu Tây không biết nên nói cái gì, chỉ có thể an ủi nói: "Chị dâu yên tâm đi, sẽ có một ngày như vậy mà."
Người phụ nữ mỉm cười rồi chợt nhìn về phía Cố Tiểu Tây với ánh mắt thương hại: "Thật ra tôi không sao, dù sao cũng đã đợi mấy năm nay, ngược lại là cô, tuổi còn trẻ đã phải ở riêng hai xứ với người đàn ông của mình, ôi, cuộc sống thật gian nan mà."
← Ch. 0806 | Ch. 0808 → |