Nhỏ mới tốt
← Ch.71 | Ch.73 → |
Tin tức trùm trường bắt đầu đọc sách bắt đầu lan truyền, gần như mỗi khi giáo viên tiến vào đều theo bản năng quan sát góc ban đầu chưa bao giờ chú ý, sau khi xác nhận Nguyên Lân ở lúc kiểm tra đề vẻ mặt kỳ lạ thống nhất.
Là cái loại kinh ngạc còn mang theo một chút cảm giác vui mừng, như trong tay cầm một cây pháo phế đi cái mũi cũ kìm nén thật lâu cũng không nổi lửa, sau đó đột nhiên ở ngoài dự liệu một khắc nào đó nhảy lên bầu trời nổ tung thành một đóa hoa lớn.
Bạch Tiểu Đường thật ra cũng rất bất ngờ, dù sao nội dung bọn họ đã ước định lúc trước cũng không có hạng mục này.
Kết quả lần thi tháng đầu tiên kết thúc, Bạch Tiểu Đường kinh ngạc phát hiện thành tích của Nguyên Lân tự nhiên đã đè lên cô một hạng.
Mặc dù thành tích của Bạch Tiểu Đường thực sự chỉ ở mức trung bình và thấp hơn, Nguyên Lân cũng chỉ là ở trên bảng xếp hạng so với cô cao hơn hai bậc mà thôi, nhưng Bạch Tiểu Đường vẫn thật sự bị đả kích.
Dù sao mỗi ngày cô đều nghiêm túc nghe thuộc lòng, cũng chưa bao giờ trốn học, mà Nguyên Lân tuy rằng đúng là bắt đầu học tập, nhưng buổi tối tự học chỉ cần thầy Liêu không có ở đây sẽ đổi vị trí với bạn ngồi cùng bàn của cô, sau đó chạy tới mò cá.
Nói là sờ cá, thật ra nói thẳng ra một chút đó là sờ cô.
Một hồi là chân, lúc thì là tay, coi như là một sợi tóc cũng có thể bị Nguyên Lân chơi đùa
Mỗi khi lúc này, các bạn học trước sau đều nhìn về phía bọn họ ném tới ánh mắt vô cùng ái muội, Bạch Tiểu Đường vì thế cùng Nguyên Lân đấu tranh nhiều lần, nhưng không có kết quả.
"Thỏ con, đừng khổ sở."
Một đêm tiết tự học, Nguyên Lân trắng trợn đổi sang bên cạnh Bạch Tiểu Đường, tay phải ở trên bàn viết bài thi, tay trái đặt trên đùi Bạch Tiểu Đường.
Ngược lại cũng không phải sờ, cũng chỉ là đặt ở đó, giống như chỉ cần chạm vào Bạch Tiểu Đường là có thể làm cho anh đầu óc lưu thông.
"Em làm câu nào không hiểu có thể hỏi anh, anh dạy em." Nghe xem đi, đây là lời thoại thuộc về Nguyên Lân sao?
Hình tượng trùm trường hoàn toàn sụp đổ!
Bạch Tiểu Đường vốn còn muốn giãy dụa thêm một chút, thế nhưng quả thật bị một đề toán làm khó, chỉ đành khuất phục thế lực tà ác.
"Vậy, vậy anh giúp em xem cái này..."
Nguyên Lân vừa nhìn, được, anh cũng không biết, trực tiếp chụp ảnh gửi cho Nguyên Lãng.
Đầu bên kia Nguyên Lãng kia vừa tan họp, nhìn thấy WeChat quả thực muốn tức chết.
Nguyên Lân này thật sự không làm người, anh ta tìm cho anh vô số gia sư chuyên nghiệp cho anh nhưng anh không muốn, muốn bắt một con cừu điên rất khó, lười để ý tới anh thì đến chỗ lão già mách lẻo.
Thật sự làm tổn thương lẫn nhau.
Anh ta đã tốt nghiệp cấp 3 từ lúc nào rồi, phải hỏi công ty quản lý như thế nào cũng được, nhưng toán cấp 3 thì...
Không làm được
Nguyên Lân ở trong phòng học đùa giỡn Bạch Tiểu Đường, chờ Nguyên Lãng gửi ý tưởng giải đề đến thì bắt đầu giảng đề cho bạn gái, tiện thể lôi bản thân cũng hiểu rõ bài, hoàn toàn thực hiện cục diện đôi bên cùng có lợi.
Cứ như vậy một đường song thắng đến thi đại học, Nguyên Lân thi đậu một trường 211, xem như chân chính dùng hai chân đi vào đại học
Mà Bạch Tiểu Đường cũng vất vả thi đậu một trường 211 ở một thành phố đại học hạng hai, vui vẻ đến mức bà từ ngày nhìn thấy thông báo gặp ai đều nói trong nhà có một sinh viên đại học.
Thành phố đại học tổng cộng bốn năm trường đại học cùng một chỗ, dùng chung vòng tròn sinh hoạt, ngay cả huấn luyện quân sự của tân sinh viên năm nhất cũng đều tiến hành cùng nhau.
Huấn luyện quân sự kéo dài nửa tháng, phải đến căn cứ huấn luyện quân sự trên núi. Lúc xuất phát Bạch Tiểu Đường rất khẩn trương, dù sao cô ở phương diện vận động ngoại trừ chạy nhanh quả thật không có chỗ nào, nhưng vừa nghĩ đến có thể ở cùng một chỗ với Nguyên Lân, có chút yên tâm.
Kết quả đêm đến căn cứ huấn luyện quân sự chính là ai cũng mệt lã khắp người.
Điều kiện ở khu căn cứ cực kỳ đơn sơ, bốn người ngủ, một phòng nhỏ hơn ký túc xá, còn không có điều hoà.
Càng quá đáng hơn là nam nữ cũng không phân biệt, mà là nam một tầng nữ một tầng ở hỗn hợp, chủ nhiệm khoa đi theo tới chỉ có thể dặn cho các các cô gái khóa chặt cửa phòng.
Ba cô gái khác trong phòng ngủ và Bạch Tiểu Đường nóng đến mức ngồi trên giường nói cũng không muốn nói, cúi đầu bưng điện thoại di động điên cuồng đánh máy chửi bới. Bạch Tiểu Đường ngược lại còn rất quen, lấy đồ đạc của mình đơn giản thu dọn một chút rồi bưng chậu chuẩn bị đi ra ngoài tắm rửa.
Vừa mới cầm chậu đi ra cửa, vừa lúc bị Nguyên Lân ở cửa ôm cây đợi thỏ bắt là chính.
Dù sao tầng này vẫn là ký túc xá nữ, một chàng trai sáng sủa đứng ở đó càng thêm bắt mắt, hết lần này tới lần khác đội một cái túi da tốt, là một tính cách không biết thu liễm, ai nhìn thì anh quang minh chính đại nhìn chằm chằm trở lại, cô gái đi qua đi qua đều ngượng ngùng nhìn, tới đi lui lui đều cúi đầu, có người rất thẹn thùng thậm chí còn đỏ mặt.
"Thỏ con!"
Nguyên Lân vừa nhìn thấy Bạch Tiểu Đường vội vàng cướp chậu từ trong tay cô, tay kia kẹp gáy người kéo người xuống: "Đi thôi, đừng ở chỗ rách nát này nữa, mẹ nó nơi này là để người ở sao..."
Bạch Tiểu Đường trong sương mù dưới hai tầng mới phản ứng lại: "Không, không ở đây thì ở chỗ nào hả?"
Nguyên Lân kéo cô đến tầng một, sau đó dùng chân đá vào một cánh cửa mở ra: "Ở đây!"
Đây chắc là phòng của huấn luyện viên, tuy rằng cũng không lớn, nhưng dù sao cũng là giường đơn, biến hai giường tầng thành giường đơn, thoải mái hơn chỗ bốn người lăn lộn kia.
Nguyên Lân dùng chân đóng cửa lại, rồi lập tức bật điều hòa: "Nguyên Lãng đã chào hỏi rồi, trong khoảng thời gian huấn luyện quân sự chúng ta sẽ ở đây, tuy rằng rác vẫn là rác rưởi, nhưng tốt xấu gì cũng có điều hòa."
Bạch Tiểu Đường sắc mặt lập tức nóng lên: "Chúng ta? Ý cậu là... Em và anh ư?"
"Nếu không thì sao?" Nguyên Lân xoay người trừng mắt cô: "Em đừng mơ tưởng trở về trong nồi hấp kia ngủ, em không sợ nóng nhưng anh còn sợ em bị hấp chín, hơn nữa chỗ này quá nhiều muỗi, đến lúc đó em sẽ bị cắn thành đầu heo luôn"
Cũng không phải Bạch Tiểu Đường không thích thổi điều hòa, chỉ là cô nhìn cái giường đơn này lớn nhỏ cũng không lớn hơn giường bốn người trên lầu bao nhiêu...
"Cái giường này cũng quá nhỏ rồi, hai người ngủ chung một chỗ sẽ chật lắm..."
Cô lo lắng mình ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của Nguyên Lân, nhưng Nguyên Lân rõ ràng nghĩ khác với cô.
Chàng trai sờ sờ cằm, nhìn chằm chằm cái giường kia quan sát một lúc, nói ra một câu ý vị thâm trường:
"Em không hiểu, nhỏ một chút mới tốt." Bạch Tiểu Đường:...?
Mặc dù không biết người này đang nói cái gì, nhưng cô luôn cảm thấy không phải là chuyện tốt gì cả.
← Ch. 71 | Ch. 73 → |