← Ch.06 | Ch.08 → |
Chương 20 Ý tưởng sơ bộ
Lấy cua đặt ở trong nồi sau khi hấp, trong thời gian rảnh đợi thịt gà ướp, Diệp Cẩm đi xuống hầm một chuyến. Mùa thu năm nay số lượng đậu phộng thu hoạch không nhiều lắm chỉ có một chút, các loại ngũ cốc hoa màu, đậu nành, khoai lang đều được chất đống trong hầm.
Nàng đi xuống lấy một nắm đậu phộng và một nắm đậu tương dùng để để làm món gà cung bảo đinh, sau khi đi lên lại lấy rau xanh các loại và các thành phần khác, củ cà rốt, hoa tiêu, hành lá cắt nhỏ, gừng thái lát và tỏi cắt lát, tất cả đều được rửa sạch sẽ, mọi thứ đã được chuẩn bị tốt. Diệp Cẩm để Lý thiij lấy cái nồi khác đặt trên lửa, bắt đầu xào rau.
Đầu tiên Diệp Cẩm xào rau xanh, đậu nành và đậu phộng. Đậu nành lúc mới sao xong vẫn còn nóng không giòn, phải để nguội ăn mới ngon, đậu phộng thì có thể dùng ngay. Vì thế Diệp Cẩm dùng vỉ để riêng rau xanh đặt ở phía trong nồi cơm để giữ nóng sau đó tiến hành làm gà cung bảo.
Để Lí thị nổi lửa, thêm dầu vào đun tới khi nóng lên, thả ớt khô cắt thật nhỏ vào cho đến khi chuyển thành màu vàng, lại thêm một chút hoa tiêu tiếp đó đem thịt gà đã được ướp và cả nước được tiết ra cùng đổ vào nồi xào lên, sau một đoạn thời gian thì thêm gừng, tỏi, hành lá vào một lúc, sau đó bỏ thêm chút đậu phộng đã sao, không sai biệt lắm liền có thể lấy ra khỏi nồi.
Như vậy, cuối cùng các bước xào lòng gà cũng không sai biệt với các bước phía trên lắm, chỉ là sau cùng thêm chút cà rốt nên màu sắc không cùng một dạng, thoạt nhìn càng thêm ngon miệng.
Cuối cùng đã xào xong hết đồ ăn, Diệp Cẩm dùng khăn xoa xoa tay:" Nương, trước tiên lấy bàn ghế gì đó dọn dẹp một chút, ta đi đến cách vách gọi đại ca qua ăn cơm."
"À, được, đi thôi." Lý thị gật đầu, đứng dậy bày dọn bàn ghế.
Nhà Diệp Đại Sơn là số ít người trong thôn dư dả sung túc, xây dựng nhà ở đương nhiên không tồi, nhà hiện tại là nhà ba gian gạch ngói xanh rộng lớn, phía đông còn có một gian phòng bếp bằng gạch vuông (gạch chưa nung) ngay cả bên ngoài sân cũng là gạch vuông chứ không phải là hàng rào tre, cùng với nhà Diệp Cẩm càng thêm đối lập.
Diệp Cẩm đi đến cách vách, Vương tẩu tử đang ở trong phòng bếp làm cơm, Diệp Đại Sơn đang giúp nàng nhóm lửa, phụ thân của Diệp Đại Sơn là Diệp Thụ Đức thôn trưởng tiền nhiệm của Diệp gia thôn đang ngồi trong sân trông coi chơi đùa với tôn nữ ba tuổi,
"Diệp đại bá, chơi đùa với Thiên Thiên à." Diệp Cẩm cười híp mắt chào hỏi ông, "Ta đến gọi đại ca qua ăn cơm."
Diệp Thụ Đức gật đầu cười với nàng:" Diệp Cẩm qua đây, đại ca ngươi đang ở trong phòng bếp giúp tẩu tử ngươi nhóm lửa."
Trong tay Thiên Thiên đang ôm món đồ chơi mới mà hôm trước Vương tẩu tửu đi họp chợ đã mua, nghe thấy tiếng động ngẩng đầu lên hướng tới Diệp Cẩm hô mojt tiếng giòn giã:" Di di."
Diệp Cẩm lập tức cười nở hoa đi tới sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn khen ngợi:" Thật ngoan." Bởi vì có mối quan hệ tốt với Vương tẩu tử nên tiểu gia hỏa này đối với nàng tự nhiên thân thuộc không thể không quen, nói chuyện ngọt chết người, cùng với Vương tẩu tử thật giống nha, quả thật là tiểu nhân tinh.
Không hiểu thế nào mà Diệp Cẩm đột nhiên nghĩ tới tiểu Cẩn Du, đứa hài tử kia cùng với Thiên Thiên lớn nhỏ không sai biệt lắm, có chút luyến tiếc không thể nói nên lời.......... .
Lúc này, trong tay Vương tẩu tử cầm cái xẻng từ trong phòng bếp đi ra, cắt ngang suy nghĩ của Diệp Cẩm:" Nhanh như vậy liền làm cơm xong tốt rồi à Cẩm nương? Đại ca ngươi vẫn còn đang giúp ta nhóm lửa." Nàng quay đầu đi nhìn Diệp Đại Sơn nói:" Ngươi nhanh nhanh thêm hai khúc củi nữa, trước tiên rửa tay sạch sẽ liền đi qua đi, ta đây lập tức xong liền."
Diệp Cẩm cười nói:" Tẩu tử không vội. Trong nồi ta vẫn còn đang hấp."
Tuy là nói như vậy nhưng mà để người khác chờ cũng không tốt lắm, Diệp Đại Sơn từ trong phòng bếp đi ra, dùng gáo múc nước vào trong chậu để rửa mặt liền đi theo Diệp Cẩm qua sát bên cạnh. Trước khi đi Vương tẩu tử còn cố ý dặn dò qua nhà Diệp Cẩm không được chuẩn bị sẵn rượu, để nàng tự mình lấy rượu đem qua.
Cùng nhau ăn cơm, năm món thức ăn, khách và chủ ăn hết sức vui vẻ, một mình Diệp Đại Sơn uống cũng không ít rượu, mười phần thỏa thích.
Ăn cơm xong, đột nhiên Diệp Cẩm nghĩ tới kiếp trước lúc ở nông thôn từng theo một đôi lão phu thê học cách ủ rượu một thời gian, nói không chừng có thể dựa vào cái này tự mình nhưỡng rượu kiếm chút tiền nên tò mò hỏi Diệp Đại Sơn giá cả rượu trên trấn:" Đại ca, rượu trắng ở trấn trên đều bán thế nào vậy."
Diệp Đại Sơn suy nghĩ một chút trả lời:" Cái này cũng không nhất định, rượu cũng chia tốt xấu, rượu tốt có thể bán bốn năm mươi văn tiền một cân, không tốt thì một cân cũng hơn mười văn tiền. Sao vậy, ngươi hỏi mấy cái này làm gì?
"Không có gì cả, mời khách mà còn để đại ca tự đem rượu qua đây, nghĩ nghĩ cũng ngại mất thể diện, đây không phải là nghĩ tới lần sau lên trấn trên mua về một chút à, ta cũng không biết giá cả thị trường, dù sao thì hỏi một câu cũng không sai, đỡ bị người bán rượu hại", Diệp Cẩm tùy tiện tìm một lí do cười nói, trong đầu lại tính tóa sinh ý của việc nhưỡng rượu.
Phương pháp dùng để nhưỡng rượu nàng biết ở kiếp trước là sử dụng lúa mì, tỷ lệ bột mì và cám lúa là một với hai liền có thể thành công chế tạo thành rượu mạnh, trong đó còn có thể cho vào thêm bột bắp, hoa cúc và các nguyên liệu khác, hương vị của rượu được ủ ra càng thêm thơm ngon, tinh khiết.
Mà theo giá cả thị trường ở đây một cân bột mì thô đại khái khoảng ba bốn văn tiền, cám lúa càng tiện nghi hơn không đến một văn tiền, còn có rượu sau khi chưng lên còn dùng tới bột bắp, nguyên liệu như trấu và cám gạo, những thứ này đều tính vào. Một trăm cân lương thực đại khái có thể làm ra rượu bảy tám mươi cân rượu trắng, độ cồn của rượu ở thời hiện đại không cao, cũng là khoảng chừng ba bốn mươi độ nhưng lại cổ đại lại xem như là cao rồi.
Nếu như rượu lấy giá cả trung bình, một cân rượu bán hai mươi lăm văn tiền, bảy tsm mươi cân rượu cũng được khoảng chừng hai lượng bạc, trừ đi đại khái khoảng hai trăm văn tiền một trăm cân lương thực, riêng tiền lợi nhuận còn lại một lượng hơn gần hai lượng, ở nông thôn cổ đại là một con số lớn.
Trong lòng Diệp Cẩm tính toán sơ sơ, biện pháp này hình như có khả thi, có thể kiếm không ít tiền, càng hạ quyết định sáng suốt chuẩn bị lương thực thí nghiệm một chút. Nếu như thật sự thành công, chỉ cần tìm một người có tiền ở trong Diệp gia thôn có thể tin tưởng được hợp tác, hắn xuất tiền mình xuất lực cùng nhau kết phường làm sinh ý nhưỡng rượu.
- - - - - - - - - - Lời nói với người xa lạ - - - - - - - - - - -
Ông bà ngoại nhà ta biết nhưỡng rượu, từ nhỏ giúp đỡ bọn họ nhưỡng rượu không ít, số liệu trên đây ta tự tra xét tư liệu một chút, có một số thứ là căn cứ vào ấn tượng việc nhưỡng rượu của nhà ta, chớ tìm tòi nghiên cứu.
Bạn đang đọc CẨM TÚ LƯƠNG DUYÊN: NÔNG MÔN KIỀU NỮ của TỰ KIM PHI TẠC
Trước
Tiếp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởiViTràPhiên bảnDịchThời gian17 ngày trướcLượt đọc18Ủng hộTặng Tử Linh Thạch
Báo Cáo Vấn Đề
Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.
© 2012-2021 .
Nội Quy
Riêng Tư
Bản Quyền
Giới Thiệu
Liên Hệ
← Ch. 06 | Ch. 08 → |