← Ch.042 | Ch.044 → |
" Chú..." Uý Lam cắn 𝖈ắ_𝐧 𝖒ô_1 dưới, ngẩng đầu nhìn Tằng Trạm, rồi nhìn xuống đôi môi khiêu gợi của anh, thật muốn cắn một cái.
Tằng Trạm ừ một tiếng đáp lại, hai mắt dần trở nên mê ly, đưa tay ôm lấy mặt cô, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình.
Uý Lam đỏ mặt, lấy tay đẩy пg·ự·ⓒ Tằng Trạm nói " Tôi muốn đi tắm"
Tằng Trạm cười cười, dùng sống mũi cao thẳng cọ lên gò má trơn trượt mịn màng của cô, thấp giọng ԁ_ụ d_ỗ " Tôi tắm giúp em..."
Uý Lam giật mình, lắc người né tránh " Không..."
Bàn tay Tằng Trạm mò vào trong quần cô, tìm tới cặp ⓜ*ôп*ⓖ căng tròn xoa bóp, co dãn, đàn hồi, cảm xúc rất tốt. Hai mắt Uý Lam mở to nhìn Tằng Trạm, chú, chú vậy mà п♓_é_𝑜 ⓜ_ô𝓃_ⓖ cô. Uý Lam kéo cánh tay anh nói " Đừng mà "
Tằng Trạm tiếp tục cười, giống như người say rượu, chỉ là ánh mắt của anh, ngay cả cô bé nhỏ như Uý Lam cũng nhìn thấy, chứa đầy tình dục, Tằng Trạm khẽ nói " Nếu em muốn ⓗô*ⓝ tôi, tôi sẽ cho em ♓ô.𝖓 một lần "
Uý Lam vừa định nói không muốn, thì đôi môi Tằng Trạm đã ập tới, ngậm lấy đôi môi của cô, không ngừng 🦵iế·Ⓜ️ láp.
" Ư.. ư.." Uý Lam ư a phản kháng, nhưng 𝖍ô.𝓃 một lúc, cô không cảm thấy chán ghét, ngược lại thật thoải mái, cô thấy nhiều người thân trong gia đình hay h.ô.𝖓 𝖒ô.ⓘ, nhưng không biết có phải 𝖍-ô-𝐧 giống như chú hay không, nhất định đem đầu lưỡi nhét vào trong miệng cô.
Cơ thể Uý Lam dàn buông lỏng, nhấm nháp hương vị trong miệng anh, mùi vị đặc trưng của chú, thơm mát, luôn làm cô ấm áp yên tâm, kìm lòng không được, cô giơ tay ôm lấy cổ anh, cuồng nhiệt đáp lại. Đến khi kết thúc nụ ♓ôп., Uý Lam mới phát hiện Tằng Trạm đã ôm cô tới tủ đựng rượu, anh rót một ly sâm banh màu hồng đưa tới miệng cô nói " Uống đi "
Uý Lam lắc đầu " Tôi không uống rượu "
Tằng Trạm nhẹ giọng khuyên " Chúc mừng năm mới, có thể uống một chút " Uống nhiều lên, đã có tôi chiếu cố cho em.
Uý Lam thấy chú nói cũng đúng, cầm ly lên nhấp từng ngụm từng ngụm nhỏ, vậy mà uống hết ba ly, Uý Lam bị say, một tay nắm chặt áo Tằng Trạm, tay còn lại nâng trán nói " Thật choáng váng..."
Tằng Trạm mỉm cười hài lòng, nhìn cô hỏi " Tôi có mấy cái đầu?"
Uý Lam ngẩn người, sau đó trợn mắt, sao... sao nhiều hơn một cái, " Có... rất nhiều cái "
Nói xong Uý Lam bật cười ha hả, thân hình run lên, khuôn mặt trắng nõn gò má ửng hồng, զⓤγế●п 𝐫●ũ mê người. Uý Lam cứ vậy vô tư, lấy tay sờ lên miệng anh, chà sát qua lại trên cánh môi ɱề.ɱ 𝖒ạ.ℹ️, cười cợt.
" Chú, đầu chú đâu rồi "
Khoé môi Tằng Trạm cong lên, cười nói " Em say rồi "
Mỗi lần nhìn cô anh đều kiềm chế không nổi d.ụ.𝒸 ☑️.ọ.𝓃.🌀 của chính mình, chỉ cần một vài hành động nhỏ của cô cũng làm anh trở nên mê mẩn, anh vác cô lên vai mình, không nhịn nữa, dù gì cô đã uống say, nên sẽ không đau.
" Chú..." Đầu bị rút ngược xuống đất, dạ dày rất khó chịu, Uý Lam kêu lên.
Tằng Trạm quăng cô ⅼê_𝖓 𝖌𝒾ư_ờ𝖓_🌀, lập tức dán sát lại, nhanh chóng đem áo cô cởi bỏ, nắm cả quần trong và quần ngoài đồng loạt cởi ra. Tuy không phải lần đầu nhìn thấy nơi tư mật của Uý Lam, nhưng mọi thứ trước mặt vẫn khiến đầu óc anh quay cuồng, vùng nữ tính của cô bé rất sạch sẽ, chỉ mới mọc lên một ít lông tơ mượt mà, anh đem hai chân cô tách ra, cúi đầu quan sát, hai bối thịt đỏ hồng e ấp, khép chặt che lại khe huyệt hút hồn bên trong... Tằng Trạm quỳ gối trên giường, cầm hai chân thon dài của cô gác lên vai mình, chỉ là anh cũng không có c●ở●ï 𝐪●uầ●ռ.
Uý Lam bị gió lạnh thổi tỉnh, ngơ ngác nói " Làm... gì "
Tằng Trạm cười rộ lên, làm gì sao.
← Ch. 042 | Ch. 044 → |