Truyện:Cầm Thú Nuôi Nhốt Cô Gái Nhỏ - Chương 038

Cầm Thú Nuôi Nhốt Cô Gái Nhỏ
Hiện có 150 chương (chưa hoàn)
Chương 038
0.00
(0 votes)


Chương (1-150 )

Thừa dịp men say, việc gì Tằng Trạm cũng dám làm.

Trời tối, Uý Lam tắm rửa liền 𝖑-ê-𝐧 🌀-ℹ️ườ-п-🌀 ngủ, đầu đặt giữa hai cái gối, một tay nắm chăn, một tay vắt ngang bụng, chú đã bao lâu không ngủ cùng cô.

Tằng Trạm về nhà, thấy phòng ốc đã được dọn dẹp sạch sẽ, còn có một mùi hương thơm ngát thoang thoảng, anh nhìn ra ban công tất cả là quần áo của anh đều được giặt giũ cẩn thận phơi lên. Tằng Trạm đi thẳng vào phòng ngủ, lúc này Uý Lam đã ngủ say, hơi thở đều đều bình ổn, cô mặc một cái áo hơi rộng, phần vai trắng nõn nhẵn nhụi lộ ra.

Ngủ say thật tốt, Tằng Trạm vội vàng ⓒở.ⓘ qⓤầ.n áo, mấy khối cơ ռɢ-ự-ⓒ dưới ánh đèn mờ ảo càng thêm sáng bóng mê người, cơ bụng săn chắc phập phồng theo nhịp t𝖍*ở ɢ*ấ*🅿️ gáp, dưới đó là phần nam tính đang phồng to, nhức nhối khiến anh rất khó chịu. Thân hình cao lớn từng bước từng bước đi tới chiếc giường.

Uý Lam chép miệng một cái, rồi xoay người, chăn bị cuốn theo, lộ ra cặp đùi thon gọn tinh xảo đầy dụ hoặc, có vẻ như bị lạnh, cô bé kéo chăn trùm lại. Tằng Trạm leo 👢ê*ռ 𝐠ⓘ*ư*ờ𝐧*𝐠, vén chăn chui vào trong, đem lồng 𝐧🌀·ự·𝐜 nóng rực áp lên tấm lưng gầy yếu của Uý Lam. Thật ấm áp, trong cơn mơ hồ, Uý Lam nũng nịu gọi một tiếng.

" Chú.."

Tằng Trạm toét miệng cười, sóng mũi cao thẳng cọ cọ lên ót Uý Lam, hít lấy hương thơm thiếu nữ tươi mát, một tay ⓥⓤố.𝖙 ѵ.𝐞 eo cô, tay còn lại nhẹ nhàng đem chiếc quần lót nhỏ Uý Lam đang mặc kéo xuống dưới đùi, bàn tay tiếp tục 𝐬.ờ 💰𝐨ạռ.𝖌 cặp ⓜ●ôn●𝖌 căng mịn, đột nhiên ♓υ𝖓·𝐠 h·ăռ·ɢ nhéo mạnh, rất co giãn đàn hồi. Tằng Trạm kéo quần lót của Uý Lam xuống mắt cá chân rồi cởi ra, anh dè dặt cẩn trọng cởi tiếp chiếc áo sơ mi cô đang mặc, thật ra... có thể dùng chút thuốc như vậy cô sẽ ngoan ngoãn hơn, nhưng bây giờ biết tìm thuốc.... Quần áo đều thoát, cả người Uý Lam bỗng chốc trần trụi, Tằng Trạm đưa tay chu du khắp cơ thể non nớt mịn màng của cô, trái tim đập liên hồi, anh đang... phạm tội hình sự.


Bàn tay to lớn ɱơ_𝐧 †г_ớ_п phần bụng phẳng lỳ, lại chuyển lên cặp 𝐧ⓖ_ự_𝐜 sữa mới nhú, thật nhỏ, bóp vào cũng không 💰ư●ớⓝ●g mấy, nhưng chẳng hiểu sao anh không nỡ buông tay, Tằng Trạm cắn rắng mạnh mẽ nắm trong lòng bàn tay, bóp.

Bị đau, Uý Lam cau mày, phản ứng vô thức lấy tay vỗ vỗ lên chỗ bị nhéo, Tằng Trạm buông tay, chui đầu vào trong chăn, đưa lưỡi 👢·ıế·〽️ từ phần lưng trắng mịn lần xuống cặp Ⓜ️_ô_𝓃_𝐠 mọng nước. Trong chăn tối đen, phía trước là cặp 〽️*ô𝖓*🌀 loã lồ của Uý Lam, Tằng Trạm cứ vậy dán mặt vào, anh cảm thấy mình điên rồi, không chịu nổi khi Tần Cẩn 𝖍ô*п ɱô*i, nhưng lại thích... hạ thể của Uý Lam, mặt dày của anh đỏ lên, nhắm mắt kề sát mũi vào giữa hai ⓜô*п*𝖌 cô hít hít, rốt cục là còn non, không ngửi ra hương vị gì, anh biết Uý Lam có thói quen tốt, trước khi đi ngủ luôn tắm rửa sạch sẽ, Tằng Trạm nở nụ cười gian, giống như cô đã chuẩn bị sẳn sàng chờ anh tới hái, dùng tay đem khe hẹp giữa hai 〽️*ô𝖓*𝐠 tách rộng, lần đầu tiên anh được nhìn tận mắt khe huyệt của cô.

Nên hình dung thế nào? Quá nhỏ, xung quanh còn ít lông tơ mượt mà, anh áp mặt lên cọ cọ, vô cùng 𝐦ề·〽️ 𝖒ạ·𝖎, bởi vì không ngửi ra mùi vị gì, anh bèn muốn nếm thử, anh úp đầu vào giữa hai ⓜ-ô-ⓝ-𝖌 cô lè lưỡi 𝖑_ⓘ_ế_𝖒 𝐥·ⓘế·𝖒, đúng như trong tưởng tượng của anh, khe hở kia thật sự rất nhỏ.... anh cảm thấy một ngón tay của mình cũng nhét không vào. Cửa huyệt bé xíu, mặc cho đầu lưỡi anh ma sát, cũng không chảy ra mật dịch, có chút tức giận, anh dùng ngón trỏ chọc vào khe huyệt căng mịn, chậm chạp đi vào được một đốt ngón tay...

Uý Lam giật mình tỉnh dậy, dáo dác nhìn quanh không thấy ai, vặn vẹo cơ thể, phát hiện dưới 𝐦ô.n.ⓖ bị ai đó nắm lấy, chỗ dùng để đi tiểu còn bị đụng vào, cô kinh hoàng bất dậy, hai tay đanh liên tục vào tên yêu quái núp dưới chăn.

Mặt Tằng Trạm bị đấm vài cái, khí lực của Uý Lam không nhỏ chút nào.

" Dừng lại " Tằng Trạm gầm lên, tiếp đó từ trong chăn chui đầu ra.

Uý Lam nhìn anh, sợ hãi ấp úng " Chú... tại sao... tại sao...." Tại sao muốn chạm vào phía dưới của cô?

Chương (1-150 )