Phiên Ngoại 1
← Ch.133 | Ch.135 → |
Trần Tư Nhung thích nằm trên giường, hai chân giơ thẳng lên không trung nhẹ nhàng giẫm lên lồng п_gự_🌜 chủ nhân.
dương v*t của chủ nhân sẽ từ từ 𝐫ú-ⓣ г-𝒶 cơ thể cô, sau đó lại c●ắ●m 𝐯à●ο, cô sẽ ngửa mặt lên nhìn chủ nhân và chủ nhân cũng nhìn cô.
Đôi khi, chủ nhân sẽ dùng lòng bàn tay bao trùm lên bàn chân Ⓜ️ề*〽️ ɱạ*ⓘ của cô, đôi khi chủ nhân sẽ cúi đầu ♓●ô●𝓃 lên ngón chân của cô.
Có một số khoảnh khắc sẽ nhẹ nhàng v-𝐮-ố-т 𝖛-𝐞 nhau sau trận 𝖑·à·Ⓜ️ †ìn·𝖍.
Sáng sớm thức dậy chủ nhân vẫn còn cắm bên trong, dương v*t so với bất cứ thời điểm nào còn muốn cứng hơn, sau khi miễn cưỡng đ_â_〽️ sâu vào mới bắt đầu thọc vào 𝐫●ú●† r●𝐚 biên độ nhỏ.
Trần Tư Nhung vô thức hừ hừ ra tiếng rồi tỉnh lại, chủ nhân nhận ra bắt đầu ⓥ●цố●t ⓥ●e âm đế mẫn cảm của cô.
Mang theo bối rối còn chưa tỉnh ngủ, Trần Tư Nhung chỉ cần nằm nghiêng trên giường ấm áp.
âm đ*o thỉnh thoảng biến thành thủy triều, bàn tay của chủ nhân xoa nắn qua lại trên bầu vú cô.
Đương nhiên, cũng có những phương thức 𝐪-⛎🔼-п 𝒽-ệ tình dục chỉ dành riêng cho Trần Tư Nhung và chủ nhân. Spank 𝓃ó-𝐧-𝐠 🅱-ỏ𝓃-🌀, đầu v* trần trụi 𝐫ⓤ·𝐧 𝐫·ẩ·𝖞 trong gió biển, tách ra hai bên 〽️ô_𝓃_🌀 thịt, lộ ra "hoa hồng" mấp máy ướt sũng bên trong.
Lần đầu tiên sử dụng băng keo tĩnh điện, tay và chân Trần Tư Nhung bị kéo căng tối đa, trói chặt ở bốn góc giường. Chủ nhân sử dụng đồ chơi nhỏ cho cô.
Trần Tư Nhung bị 𝖈ưỡ_ⓝ_ⓖ 𝐜_♓_ế cao trào ba lần, gần như mất ý thức. Cơ thể ⓡ·υ·n 𝐫·ẩ·🍸, co thắt trong cơn cao trào dưới thân phun nước làm ướt đẫm giường.
Âm hộ đỏ tươi, 𝓇_ц_𝓃 𝓇ẩ_ⓨ, môi â*𝖒 𝖍*ộ trở nên nhạy cảm và sưng lên, Ⓜ️ô●𝓃●ɢ đỏ nóng như quả đào chín, 🌴♓·ở ⓗổ·𝓃 𝒽ể·п dữ dội trong vòng tay của chủ nhân.
Trần Tư Nhung thích nhất là sau khi 👢.à.m 🌴ì.𝐧.h, được chủ nhân ôm chặt vào trong lòng.
Đôi khi chủ nhân gọi cô là Trần Tư Nhung, đôi khi gọi cô là Grace, có khi gọi cô là little puppy (cún con).
Little puppy có đuôi thuộc về little puppy, lần đầu tiên Trần Tư Nhung đeo đuôi nhỏ, là chủ nhân tự tay nhét vào.
Cảm giác hơi lạnh, mịn màng, kỳ lạ, nhồi nhét, cũng có cảm giác sưng đầy không thể bỏ qua. Cô không quen lắm mà lắc lư 𝐦ô𝓃●𝖌 nhỏ, cái đuôi lông xù nhẹ nhàng quét qua â.𝖒 𝒽.ộ ướt sũng của cô.
Chủ nhân ⓥ_⛎ố_𝖙 ✔️_𝖊 cái đuôi kia, cũng v𝖚·ố·🌴 v·e 𝖒ôⓝ-𝖌 Trần Tư Nhung.
Sau khi kết thúc, chủ nhân ôm cô vào lòng, ♓_ô_ռ lên mắt Trần Tư Nhung, nói: "My little puppy."
𝐋-à-ɱ 𝖙-ìn-𝖍 với chủ nhân là một chuyện vô cùng hạnh phúc.
Trần Tư Nhung vừa đeo đuôi vừa bị thao, chủ nhân nói khi anh đi vào hoa huy*t, cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của cái đuôi kia.
Đêm đó, Trần Tư Nhung bị kẹp cổ thao hai tiếng đồng hồ. Sau khi kết thúc, chủ nhân ôm cô vào lòng, 𝐡_ô_ⓝ lên mắt Trần Tư Nhung và nói:
"My little puppy."
🦵à●〽️ ⓣ●ì●п●♓ với chủ nhân là một chuyện vô cùng hạnh phúc.
Bọn họ đều coi việc này là một vấn đề quan trọng, cần được chuẩn bị cẩn thận, sẽ không lừa đối và làm qua loa.
Trần Tư Nhung hạnh phúc đến mức biến thành xúc tu bạch tuộc, muốn cả đời bám lên người chủ nhân.
Mùa giải năm nay kết thúc, Caesar bắt đầu kỳ nghỉ phép năm của mình. Trần Tư Nhung cũng kết hợp kỳ nghỉ phép năm với kỳ nghỉ Giáng sinh, để có một kỳ nghỉ siêu dài.
Kế hoạch kỳ nghỉ của cả hai rất đơn giản, sau khi tận hưởng khoảng thời gian yên bình bên nhau ở Ý. Caesar dự định đưa Trần Tư Nhung đến Nam Bán Cầu để trải qua mùa đông giá lạnh.
Trước Giáng sinh, hai người một lần nữa bay đến Melbourne.
Trần Tư Nhung biết chủ nhân cố ý chọn căn hộ mà bọn họ lần đầu tiên thực hành, vành mắt nhất thời đỏ lên trong lòng nhịn không được nhớ lại những ký ức tốt đẹp.
Cô đã nhận được một cuộc thể nghiệm thực tiễn có một không hai ở đây. Mà hôm nay, chủ nhân mang cô quay về chốn cũ.
Nhưng cảm giác hỗn loạn rất nhanh cũng bị vui 𝐬·ướ𝓃·𝖌 thay thế, Trần Tư Nhung giúp Caesar cất hành lý của hai người vào khách sạn, sau đó cô đẩy chủ nhân ngã xuống sô pha.
Cửa sổ sát đất bị ánh mặt trời sáng sủa chiếu vào, trên sô pha màu xám nhạt rộng rãi ɱ●ề●𝖒 𝐦ạ●i, Trần Tư Nhung ngồi trên đùi Caesar, hai tay ôm chặt lấy cổ anh.
𝐓-♓â-𝓃 ✞♓-ể Caesar hoàn toàn dựa vào sofa, trên mặt anh có ý cười rất nhạt cánh tay hơi ôm lấy Trần Tư Nhung, phòng ngừa cô rơi xuống.
"Em rất vui vẻ, chủ nhân..."
"Vui vẻ như vậy à?" Caesar hỏi.
Trần Tư Nhung gật gật đầu, lại nhẹ nhàng ♓ô·𝐧 lên môi chủ nhân như làm nũng.
Caesar thu tay lại, cảm thấy mỹ mãn ôm cô và Ⓜ️-ú-✞ môi Trần Tư Nhung
Toàn thân cô ⓝó𝓃_ⓖ 𝐛ỏ_ռ_ℊ, giống như ánh nắng mặt trời tươi sống và sáng ngời.
Trên môi cô bôi một lớp son bóng trong suốt, cũng bị anh cuốn vào. Đôi môi bị h.ô.n đến đỏ mộng, Trần Tư Nhung bèn nâng người lên lại cảm thán:
" Rất vui, chủ nhân em rất vui."
← Ch. 133 | Ch. 135 → |