Vay nóng Tinvay

Truyện:Cưỡng Tình - Chương 45

Cưỡng Tình
Trọn bộ 47 chương
Chương 45
Phiên ngoại cả đời dốc một trận ném ôn nhu*, cosplay cao H
0.00
(0 votes)


Chương (1-47)

Siêu sale Shopee


Mặc dù trong đêm trao giải phim điện ảnh, Minh Mị từng phát biểu một đoạn bày tỏ tình cảm với Diêm Thần, nhưng thân phận Diêm Thần vốn đặc thù, cho nên không có khả năng giới truyền thông cho đăng tin lên.

Từ khi vào nghề đến nay, quả thật đa số tác phẩm Minh Mị đều hợp tác với ảnh đế Giang Tuần, hai người yêu đương từ game show đến phim truyền hình rồi điện ảnh, hợp tác vô cùng ăn ý, cảnh đẹp ý vui. Thế nên hot seach về chủ đề CP của hai người chưa từng hạ nhiệt.

Bao nhiêu fan CP quỳ cầu xin trời cho hai người ở bên nhau.

Hay là đoán già đoán non, thật ra hai người đã ở bên nhau, chỉ là chưa công khai mà thôi.

Ví dụ như mỗi một lần chủ đề CP "Vợ chồng tầm mỹ" lên hot seach, tuy ban đầu Lỵ Hương muốn xào CP tăng nhiệt độ, nhưng khi Minh Mị báo cho cô biết mình đã kết hôn và kể rõ mọi chuyện, Lỵ Hương đã không còn suy nghĩ xào CP trong đầu từ lâu lắm rồi.

Có điều, vô tình cắm liễu, liễu xanh um, các fan CP quả thật là chân ái.

Hiện tại Diêm Thần đã không còn phải kiềm chế tình yêu đối với vợ mình nữa, sau khi bình phục anh nghiễm nhiên trở thành fan hâm mộ số một của Minh Mị, hơn nữa còn là fan chung thủy.

Ngoài trượt tuyết, golf, bơi lội, thư pháp, đánh cờ, sở thích mới của tham mưu trưởng Diêm chính là lên weibo xem tin tức về vợ của mình.

Thành phần fan nhiều tiền như Diêm Thần vô cùng thuận lợi gia nhập vào nội bộ fan club, tham gia vào đoàn hậu viện fan hâm mộ Minh Mị.

Vì thế, hiển nhiên Diêm Thần có tiếp xúc với fan CP "Giang Tuần x Minh Mị".

Trong fan club, các fan CP và fan chung thủy bắt đầu khẩu chiến.

Tây hồ lô: Wuli Mị nhi và Tuần Tuần quả là trời sinh một đôi, đã có phóng viên chụp được ảnh hai người đi du lịch rồi.

Chỉ Minh Mị: Tại lễ trao giải Mị nhi đã cảm ơn người mình yêu, fan CP các người đừng bịa đặt nữa.

Tây hồ lô: Mấy hôm trước Mị nhi và Tuần Tuần còn tương tác trên weibo, các người mới không biết sự thật.

Mặt trời nhỏ Hậu Nghệ: Hai người yêu thật rồi, tuy Mị nhi không tiết lộ đời sống tình cảm của mình, nhưng quả thật hai người quá xứng đôi.

Trong fan club lời qua tiếng lại, fan chung thủy và fan Cp suýt chút nữa là đánh nhau.

Cái gì mà rõ ràng số lượng fan CP chúng tôi cao hơn fan chung thủy các người, còn trình ra đủ loại ảnh thân mật và video đã qua cắt ghép.

Diêm Thần là thành viên mới trong fan club, nhưng anh cũng đã hiểu sơ về mức độ cưỡng tình đoạt lý của đa số giới trẻ trong fan club.

Diêm Thần không hiểu thuật ngữ của giới fan hâm mộ, nhưng anh lại có thứ mà phần lớn mọi người đều thiếu, đó chính là tiền.

Vì thế Diêm Thần liên lạc với cô gái trưởng fan club, đề nghị vào dịp sinh nhật Minh Mị sắp tới sẽ cho chạy video tuyên truyền chúc phúc ở quảng trường, tòa nhà và các địa điểm công cộng.

Nhất thời, cả fan club ào ào hưởng ứng, nêu ý tưởng thực hiện hoạt động.

Diêm Thần nhân lúc rảnh rỗi thâm nhập vào fan club tìm hiểu và học tập thuật ngữ fan, cũng vô tình chứng kiến rất nhiều fan CP.

Giang Tuần và Minh Mị là đồng nghiệp, ngoài đóng cặp trong các phim ngọt ngào, ngược luyến thì còn có đóng cảnh giường chiếu.

Diêm Thần hiểu rõ tính đặc thù công việc của Minh Mị, nhưng nói không ăn giấm là nói dối.

Vì vậy, vào một hôm trời trong nắng ấm.

Fan CP trong fan club vô cùng hoảng hốt, hơn trăm triệu chủ đề bọn họ thảo luận về "CP tầm mỹ" biến mất không dấu vết, thay vào đó là chủ đề #Vợ tôi đẹp nhất thế gian#, Minh Mị vốn đi theo phong cách trong sáng, cho nên bất kể là fan bạn trai, fan bạn gái, fan vợ đều thích gọi Minh Mị là vợ của mình.

Trong chủ đề #Vợ tôi đẹp nhất thế gian# đa số đều là ảnh và video xinh đẹp của Minh Mị, đương nhiên cũng rất hoan nghênh các ảnh chụp đáng yêu của vợ yêu nhà mình.

Nhờ Lỵ Hương thông báo Minh Mị mới biết tin này, phản ứng đầu tiên của cô là không ngờ tác phong sau khi tỉnh dậy của ông xã nhà mình lại "Nhỏ nhen" như vậy.

Trong thời gian nghỉ phép, hai người ở lỳ trong biệt thự trên núi, bởi vì vợ yêu quá lo lắng, cho nên một hai bắt Diêm Thần phải ngoan ngoãn tĩnh dưỡng trong biệt thự suốt kỳ nghỉ, có điều Diêm Thần cũng rất vui, mỗi sáng khi thức giấc đều có thể nhìn thấy vợ yêu của mình, nhưng duy chỉ có một điều anh bất mãn, đó là chỉ có thể ngắm không thể chạm vào, anh đã xuất viện hai tháng, Minh Mị vẫn nhất quyết giữ khoảng cách với anh.

Diêm Thần lướt chủ đề trên weibo do mình tạo, sau đó cặm cụi thiết kế áp-phích của cô trên điện thoại.

Trong lúc này Minh Mị đi từng bước về phía anh, sau đó đón nhận ánh mắt nóng bỏng của người nào đó.

Thật sự dáng vẻ bên ngoài của cô đẹp hơn trên màn ảnh gấp ngàn lần.

"Đây là rượu sừng hươu, anh uống thử xem, mẹ nói rất tốt cho việc phục hồi sức khỏe." Rượu này mẹ Diêm cố ý nhờ người đưa đến biệt thự cho hai người.

Nhìn ly rượu nhỏ Minh Mi đưa tới, Diêm Thần thầm tự hỏi cô nhóc này có biết rượu này bổ cái gì không?

Diêm Thần nhận ly rượu nhỏ, sau đó anh muốn kéo Minh Mị vào lòng, nhưng Minh Mị né tránh không dấu vết, không muốn thân mật với anh.

Không ngờ Diêm Thần lại đặt ly rượu sang một bên, "Tiểu Thất, anh chỉ nghe lời căn dặn của bác sĩ."

*

Trên núi cây cối xanh um tươi tốt, bên cạnh biệt thự nhà họ Diêm là rừng trúc bát ngát.

Từ rừng trúc có thể mơ hồ nhìn thấy phòng ngủ chính ở lầu ba, một cô gái mặc đồng phục y tá đang quỳ gối trên giường lớn được đặt làm theo yêu cầu.

Nhìn kỹ có thể thấy bộ đồng phục y tá này không giống với đồng phục y tá bình thường, thân trên bó sát, làm nổi bật dáng người mỹ lệ eo nhỏ ngực lớn của cô gái, hạ thân là váy ngắn nhỏ bao trọn cặp mông tròn, chẳng thể che giấu sự ngạo nghễ và căng đầy, hơn nữa vừa dời mắt xuống dưới là có thể thấy tiểu huyệt non mềm, khiến cổ họng tên sói đói nào đó xiết chặt.

Tuy nói Minh Mị là nhân vật công chúng, người thích cô nhiều vô số kể, vô số video đẹp như tiên trên mạng được fan truyền tay nhau, nhưng Mị nhi như thế này chỉ mình anh xem được, cũng chỉ có một mình anh có thể xem.

Dung nhan quyến rũ, xinh đẹp động lòng người, làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.

Minh Mị chưa bao giờ tưởng tượng chỉ vì dỗ Diêm Thần uống một ly rượu thuốc, mà bản thân cô phải mặc thành dạng này.

Cô ngồi ở trên giường, đối mặt với Diêm Thần từ trên cao nhìn xuống.

"Diêm Thần, bây giờ anh nên uống rượu thuốc." Mẹ đã dặn đi dặn lại, đây là rượu thuốc do một trung y có tiếng ủ, nhất định Diêm Thần phải uống.

Cô đã mặc thành như vậy, anh cũng nên thực hiện yêu cầu của cô.

Minh Mị nhìn Diêm Thần cầm ly rượu nhỏ lên, mắt thấy anh đã đưa rượu đến bên môi, thế nhưng ngay sau đó tay anh bỗng run run, rượu thuốc lạnh buốt đổ hết lên người Minh Mị.

Do vị trí giữa hai người, toàn bộ rượu rơi trên nửa bầu ngực lộ ra ngoài của Minh Mị, sau đó chảy thẳng vào khe ngực sâu hun hút.

"A... Diêm Thần anh..."

Hai chữ cố ý còn chưa thốt ra khỏi miệng, Minh Mị đã bị Diêm Thần áp đảo đè trên mặt giường lớn.

Bộ đồng phục y tá do Diêm Thần dụng tâm chuẩn bị, phía sau có một sợi dây, Diêm Thân luồn tay ra sau lưng Minh Mị rút một cái, quần áo tự động cởi khóa.

Cơ thể xinh đẹp không tì vết còn hơn cả Diêm Thần mong đợi, anh không biết đã bao lâu mình không ngắm nhìn cô như vậy.

Minh Mị chống hai tay lên vai Diêm Thần, cô đã cố hết sức ngăn cản không cho anh gần gũi, chẳng hiểu sao hai người vẫn tiến đến bước này.

Anh mặc quần tây đen chỉnh tề, chân dài vô tình tách hai chân cô ra, dáng vẻ giữ sức chờ tấn công.

"Em rót cho anh một ly nữa."

Nói thì nói như thế, nhưng Minh Mị hoàn toàn không có cách thoát khóa vòng tay Diêm Thần, đại khái anh đã phục hồi quá tốt, chút hơi sức của cô không phải đối thủ của anh.

"Cô y tá, anh cảm thấy chúng ta còn có cách khác."

Giữa lúc nói, Diêm Thần giữ chặt bàn tay đang chống lên ngực anh, không cho anh đến gần lại, sau đó anh cúi đầu dễ dàng liếm mút phần rượu giữa hai bầu ngực cô.

Đầu lưỡi đảo quanh da thịt tinh tế mẫn cảm, Minh Mị cảm thấy mỗi một tấc da thịt Diêm Thần lướt qua đều đá nung đỏ để dấu vết lại, loại cảm giác này không đau đớn nhưng xúc cảm nóng bỏng khiến người ta tê tái.

Có điều sức khỏe Diêm Thần vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, cô biết mình phải kiềm chế dục vọng không nên có.

Diêm Thần che dấu tình triều cuộn cuộn nơi đáy mắt, thấy Minh Mị cắn chặt môi, dáng vẻ quyến rũ vì chịu không nổi nhưng vẫn cố nén, hạ thân anh càng thêm phấn chấn hùng hổ.

Diêm Thần không nói chuyện, bên tai Minh Mị tất cả đều là tiếng người nào đó mút mát trên da thịt non của nàng, rõ ràng anh cố ý!

Không biết Diêm Thần đã "Uống" hết số rượu vương vãi bao lâu, da thịt nơi anh hôn qua càng đỏ hồng trơn bóng hơn bất cứ nơi nào khác.

Minh Mị cho rằng cuối cùng lòng tốt người nào đó trỗi dậy, tình nguyện buông tha cô, song ngay tiếp theo cô nghe giọng khàn khàn của anh.

"Chỗ này còn một giọt."

Trong lúc cô bàng hoàng không kịp chuẩn bị, đầu nhũ đỏ tươi cứng rắn đã bị Diêm Thần cắn một cái, khoang miệng ấm áp hoàn toàn bao bọc nhũ thịt, kích thích đại não cô.

Thậm chí anh còn dùng đầu lưỡi đảo quanh đầu nhũ đã sưng đỏ, giống như thật sự hút rượu thuốc vương trên đó.

"A... Ưm..." Minh Mị mẫm cảm cực điểm, giờ phút này cô hoàn toàn không thể chống cự được trêu đùa của Diêm Thần, tiếng rên rỉ vụn vặt đứt quãng, như muốn câu hồn người ta.

Diêm Thần giữ chặt bàn tay nhỏ lộn xộn muốn đẩy tay anh, thật lâu sau anh mới buông tha cho nhũ thịt bị mút đến đỏ hồng.

Giờ phút này lý trí Minh Mị đã tan rã, Diêm Thần linh hoạt nhẹ nhàng cởi váy cô ra, sau đó tách cặp đùi ngọc mê hồn, ngón tay chen vào xoa nắn hoa huyệt mềm mại ẩm ướt, chỗ nào trên cơ thể bảo bối nhà anh cũng đẹp không gì sánh được, tiểu huyệt càng thơm ngon mất hồn.

Tiểu huyệt đã ướt sũng, Diêm Thần dùng ngón tay tách hai cánh hoa nõn nà, sau đó vân vê tiểu hạch đỏ tươi.

"Ưm a... a..." Tiếng Minh Mị rên rỉ, đồng thời âm cuối lên cao đầy quyến rũ, ngọt ngào tiến vào tim Diêm Thần.

Anh muốn lấy lòng cô, trong lòng dâng lên cảm giác thỏa mãn khó nói nên lời.

Đương nhiên Diêm Thần cảm nhận được dòng chất lỏng dinh dính khi xoa tiểu hạch Minh Mị, từ vẻ mặt mê loạn của cô, có thể thấy cô sắp đạt cao trào.

Nhưng đối với Diêm Thần mà nói tất cả chỉ mới bắt đầu, anh buông tiểu hạch đã bị chơi đùa đến sưng đỏ ra, hai ngón tay tìm kiếm vào bên trong cửa huyệt.

Dù sao cũng ba năm chưa từng hoan ái, đường hành lang vốn hẹp dài của Minh Mị càng thêm chặt chẽ, ngón tay chưa kịp cắm sâu thì Diêm Thần đã thở hổn hển, bên trong tiểu huyệt quá chặt chẽ quá nóng. Thịt non không ngừng co rút quấn lấy ngón tay anh, Diêm Thần cảm thấy một luồng nhiệt tản ra từ sống lưng, anh cởi quần, thả dục vọng bành trướng chậm rãi ma sát bắp đùi trắng nõn của Minh Mị, uống rượu giải khát.

Chẳng qua mới chỉ cắm hai ngón tay vào, thân thể Minh Mị đã bắt đầu run rẩy, quá lâu chưa bị đùa bỡn như vậy, khoái cảm tựa như thủy triều cuồn cuộn, sóng trước vừa tan sóng sau ập tới.

Ngay tại lúc Diêm Thần tách chân cô ra, cô cũng chủ động mở lớn, hi vọng Diêm Thần tiến vào sâu hơn.

Trong khi cô đang đắm chìm trong hưởng thụ, không ngờ Diêm Thần đột ngột rút ngón tay khỏi dâm huyệt.

"Ưm... ?"

Minh Mị cau mày, khuôn mặt nhỏ nhắn thể hiện chưa thỏa mãn dục vọng, Diêm Thần cực kỳ hài lòng, anh trầm giọng nói với Minh Mị: "Dường như rượu thuốc cũng chảy vào bên trong rồi."

Minh Mị không hiểu vì sao đến giờ Diêm Thần còn cắn chặt chuyện rượu thuốc không buông, cô sắp hỏng mất.


Song ngay tiếp theo, hai chân cô bị Diêm Thần ép sát vào eo, môi lưỡi ấm áp dán lên tiểu huyệt đã sớm lầy lội từ lâu.

"A... a ưm... Diêm... Diêm Thần... ưm."

Đã lâu chưa bị chơi đùa như vậy, tiểu huyệt nhanh chóng tiết mật dịch, Diêm Thần nhanh chóng nuốt hết vào trong miệng.

Mất mặt, xấu hổ chết người ta rồi!

Minh Mị vẫn đang thả hồn theo từng cơn cao trào, Diêm Thần đã rướn người lên ôm eo cô hôn sâu, môi lưỡi giao hòa, lẫn trong đó là dâm dịch cô vừa tiết ra, có thể dễ dàng thấy được vô số chỉ bạc len lỏi giữa răng môi.

Mặt Minh Mị đỏ như tích huyết, cô không nên như vậy...

"Bảo bối, mùi vị em thật thơm."

Chỉ một câu đã khiến lý trí vừa phục hồi lại quăng lên chín tầng mây, dịch thể nóng hổi không ngừng trào ra khỏi cửa huyệt, chảy lan ra bắp đùi.

"A..."

Ở trong lòng Minh Mị, Diêm Thần vẫn chưa hoàn toàn bình phục, cô cho rằng anh chỉ hành quân lặng lẽ như vậy thôi.

Nào ngờ cả người cô bị Diêm Thần ôm chặt, sau đó anh mạnh mẽ động thân, cắm gậy thịt thô to vào tiểu huyệt mê hồn.

Trong lúc Minh Mị chưa hoàn toàn tiếp nhận, Diêm Thần đã mãnh liệt cắm rút khiến cô liên tục rên rỉ.

"A... a..."

Từ phía sau nhìn lại, một cô gái da thịt trắng như tuyết, ngồi trên người anh chàng cường tráng da thịt màu mật ong, bị cắm phập phồng lên xuống.

Bàn tay cô vòng quanh lưng anh càng cảm nhận được từng vết thương vì bảo vệ cô để lại.

Diêm Thần cảm thấy gậy thịt cắm trong tiểu huyệt cô bị thịt non xoắn chặt, thế nhưng cùng lúc đó, một giọt chất lỏng ấm áp bỗng rơi trên vai anh.

"Ngoan, đừng khóc." Cô khóc khiến anh đau lòng không thể tiếp tục động tác.

Điều này làm cho Diêm Thần khó chịu hơn việc đối đầu với tiếng súng và quyền cước của kẻ thù gấp trăm lần, cô là người anh nâng trong lòng bàn tay, để trên đầu quả tim.

"A... Muốn ông xã cắm sâu, như vậy sẽ không khóc nữa..."

Đây là lần đầu tiên sau khi tỉnh lại anh nghe cô gọi ông xã, còn nói mấy lời như vậy.

Dục vọng vốn khó lòng kiếm chế càng bành trướng không thể tả, Minh Mị bị ép vào đầu giường thừa nhận từng đợt cắm rút hung hãn, Diêm Thần cúi đầu ngậm lấy một bên nhũ thịt nhộn nhạo, phía dưới ra sức cắm vào tận cùng.

"A... A..."

Minh Mị bị cắm đến nỗi trước mắt xuất hiện các luồng sáng trắng, anh hoàn toàn chiếm hữu cô từ thể xác đến tinh thần, đôi mắt thăm sâu không ẩn giấu nổi thâm tình.

Hai mươi cao danh động đô thị, cả đời dốc một trận ném ôn nhu*.

*Toàn bộ bài thơ là:

Hai mươi cao danh động đô thị,

Một thân dốc một trận ném ôn nhu.

Bình sinh không thư Giang Nam tốt,

Nhưng gãy lê hoa theo chiều buồn.

(Viên hàn vân, vương tân địch)

Từ thuở thiếu niên Diêm Thần đã lập nhiều công trạng, địa vị cao, nhưng vì cứu Minh Mị mà xuyên qua thời không vô số lần, đại đa số mọi người đều vì chuyện này mà chết tâm, nhưng vì Minh Mị, Diêm Thần đã dồn sự dịu dàng của mình cho một người.

Diêm Thần điên cuồng cắm rút, thịt non trong huyệt đau xót, eo bủn rủn, hai chân bị cắm đến mất cảm giác, chỗ giao hợp ướt đầm đìa.

Anh bắn tất cả tinh hoa vào bên trong cô, tựa như bổ sung cho thời gian hai người bỏ lỡ quá lâu, có điều Minh Mị biết rõ, sau này hai người còn rất nhiều thời gian ở bên nhau.

*

Minh Mị tỉnh lại sau cơn túng dục quá độ, đến nỗi cô không biết hôm nay là thứ mấy.

Toàn thân bủn rủn đau nhức khiến Minh Mị phải thừa nhận một sự thật, hiện tại người nào đó đang ôm cô từ phía sau đã phục hồi rất tốt, thậm chí còn tốt hơn lúc trước.

"Bảo bối, anh muốn thêm lần nữa."

Minh Mị vừa tỉnh đã nghe được giọng nói trầm khàn của người nào đó, cô còn chưa kịp từ chối thì vật nào đó đang chống trên mông cô, thuận thế cắm vào mật huyệt.

"A..."

...

Sau đó, mấy ngày nghỉ phép kia đã trở thành ký ức nghĩ lại mà kinh của Minh Mị.

Bất cứ ở đâu, bất cứ khi nào, tiểu huyệt cô luôn ẩn chứa vật kia, sinh hoạt hằng ngày chỉ có chuyện đó!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-47)