Anh*, yêu em thêm lần nữa được không?
← Ch.02 | Ch.04 → |
*Anh ở đây là ca ca nhé.
Minh Mị tiến tổ lúc đoàn phim tổ chức lớp đào tạo diễn xuất ngắn hạn một tuần trước khi khai máy, cũng không thể nói lâm trận mới mài đao, dù sao sống lại quá đột ngột, tuy cô có rất nhiều kế hoạch, nhưng hiện tại chỉ có thể cố gắng làm tốt nhất.
Diễn xuất ngẫu hứng là lớp Lỵ Hương đề cử, không ít diễn viên trẻ tuổi không xuất thân từ chính quy đều tham gia.
Một tuần tham gia lớp học này, có khi Minh Mị khóc lớn, có khi lại cười to, thỉnh thoảng ngầm phẫn nộ đến nổi giận ra mặt, hoặc phiền muộn xấu hổ.
Lần đầu tiên giáo viên lớp diễn xuất thấy một cô gái nhỏ chưa từng đóng bộ phim nào, lại có năng lực tiếp thu đến vậy, biết làm thế nào khống chế tâm trạng của mình, thật sự như một diễn viên lão luyện.
Chỉ có Minh Mị biết rõ, đó là do nàng từng trải nhiều, dựa vào ký ức khó phai kia cho nên rất dễ chi phối cảm xúc, không thể nói là may mắn hay bất hạnh, chỉ thản nhiên đón nhận mà thôi.
Bộ phim có tên là >, diễn viên đóng vai nam và nữ chính đều không mấy tiếng tăm trong giới giải trí, nhưng tổ kịch tương đối có tâm, đạo cụ, phối cảnh, trang phục đều chuẩn bị rất tỉ mỉ, bộ phim vốn tập trung yếu tố cẩu huyết ngược tâm ngược thân, cho nên hai người họ đã gặp may khi nhận lời đóng phim.
Ngày đầu tiến tổ đều là cảnh quay của nam nữ chính, tổ đạo cụ và phối cảnh đã an bài thỏa đáng, đạo diễn và phó đạo diễn đang thương lượng cách quay.
Là nữ số bốn của bộ phim, Minh Mị xem lại kịch bản một lần nữa, cô sợ không nhớ được, nên ôn tập lại một chút.
Ngày đầu tiên không có cảnh quay của Minh Mị, cô đành ngồi bên ngoài xem nam nữ chính đối diễn, cô xem không ít phim truyền hình nhưng chưa từng xem quá trình quay phim.
KHi NG, Minh Mị cũng đứng bên cạnh nghe đạo diễn trao đổi với diễn viên nam nữ chính.
Mãi đến ngày thứ tư, mới có cảnh quay của Minh Mị.
Cảnh đầu tiên.
Lần đầu cô đóng phim, lại là cảnh mang tính xung đột cao.
Cô em gái không cùng máu mủ biết anh trai mình yêu có người trong lòng.
Cách trang điểm của Minh Mị hoàn toàn thể hiện tính cách của một cô gái lẳng lơ tâm cơ, lúc trang điểm cho cô, thợ trang điểm không khỏi cảm thán, lâu lắm rồi không có ai hợp với cách trang điểm sắc sảo như vậy.
Dù sao với lối trang điểm này, nếu đặt trên mặt một người có ngũ quan nhạt nhẽo, vậy thì hoàn toàn không thể khắc họa được nét ý vị trong đó.
Thợ trang điểm cũng biết Minh Mị là người mới dưới trướng Lỵ Hương, khuôn mặt này, anh cảm thấy nhất định rất thích hợp để lăn lộn trong ngành giải trí.
Giờ phút này, Minh Mị đã chuẩn bị sẵn sàng cho vai diễn, bối cảnh là lần đầu tiên cô em gái gặp mặt anh trai trong công viên.
"Anh, anh từng nói làm anh trai phải luôn bảo vệ em gái, những lời này bây giờ còn giữ không?" Giọng cô mang theo chút run rẩy, vẻ mặt thể hiện chịu đựng và không cam lòng vô cùng tự nhiên, Minh Mị đã lén luyện tập hơn mười lần, làm thế nào để khuôn mặt u sầu mà vẫn đẹp chứ không xấu.
"Tiểu Nhã, anh mãi mãi là anh trai của em, sự thật này không bao giờ thay đổi." Nhân vật nam chính vô cùng kiên quyết và dứt khoát, nhân vật của anh ta không phải không phát hiện ra tình cảm của em gái, mà chẳng qua là anh ta không thể, không thể nào có bất cứ quan hệ gì với người em gái được pháp luật thừa nhận này, nếu em gái chỉ tôn trọng anh ta như một người anh trai bình thường, người làm anh trai như anh ta sẽ rất sẵn lòng quan tâm em gái.
Minh Mị rũ mắt, cô biết rõ ý tứ trong lời anh ra nói, cái gì anh ta cũng có thể cho cô, ngoại trừ yêu.
"Anh, em đã biết."
Anh ta nghe cô nói như thế.
Bình tĩnh vương một chút tuyệt vọng, cô gái tươi cười với anh ta, nhưng nụ cười vô cùng miễn cưỡng.
"Cắt!" Đạo diễn hô dừng, ông nhìn người mới mà Lỵ Hương tiến cử, không ngờ diễn một lần đã qua.
"Không tệ, không tệ, biểu cảm rất đúng mực." Nam diễn viên chính Giang Tuần cũng gật đầu tán thưởng Minh Mị, anh tốt nghiệp học viện hí kịch, chủ yếu là kịch sân khấu, thế nhưng duyên phận đưa đẩy lại lấn sân sang phim truyền hình, bộ phim này do người đại diện của anh nhận, qua cảnh quay này, anh cảm nhận được tình cảm chân tình trong mắt Minh Mị, nên cũng nhanh chóng nhập vai.
Minh Mị khiêm tốn gật đầu, cô may mắn được sống nhiều hơn một đời, hơn nữa nhân vật Tiểu Nhã này có quá nhiều nét tương đồng với cô mà thôi.
Qua mấy ngày quay chụp, Minh Mị giao tiếp với đoàn phim không tệ, lúc Lỵ Hương đến thăm ban đạo diễn còn cảm ơn, khen ngợi người mới dưới tay chị rất có tiềm năng.
Bởi vì tiết tấu bộ phim khá nhanh, xung đột cũng khá nhiều, cho nên mỗi một tập phim đều rất đáng xem, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến bộ phim chiếu mạng này nổi tiếng.
Phim không dài, trong vòng ba tháng Minh Mị đã hoàn thành xong tất cả các cảnh quay, nam nữ chính vẫn sống chết có nhau, ngày Minh Mị rời tổ, người đại diện đặc biệt đặt một phòng bao, cảm ơn mọi người chăm sóc người mới nhà mình.
Ngồi vào bàn, vì mặt diễn viên nữ chính dị ứng nên không tới, Giang Tuần vừa uống rượu vừa nhìn Minh Mị, dường như nhớ tới gì đó.
Trong phim, em gái Tiểu Nhã bộc phát tình cảm với anh trai của mình, theo kịch bản, em gái ngang ngược bức ép anh trai, có thể coi là điểm cao trào của bộ phim, song đạo diễn và các phó đạo diễn liên tục trao đổi, rốt cuộc quyết định sửa lại kịch bản, sợ khán giả không chấp nhận được, dù sao tổ chế tác mới còn muốn kiếm cơm tiếp.
Dưới ánh đèn sáng trưng, Giang Tuần ngắm nhìn Minh Mị, người đẹp dưới ánh đèn, càng ngắm càng thấy sinh động, môi cô có vẻ rất mềm mại, không biết chạm vào sẽ có cảm giác gì.
Giang Tuần bị ý nghĩ trong đầu mình hù dọa, qua ba tháng hợp tác, anh và Minh Mị càng ngày càng quen thuộc, có điều hiện tại anh đang trong giai đoạn khởi nghiệp, có rất nhiều chuyện không thể theo ý mình.
Rượu qua ba vòng, đoàn người cơm nước no say, chuẩn bị về khách sạn nghỉ ngơi, Minh Mị có uống chút rượu cho nên hơi chóng mặt.
Khách sạn cách nhà hàng không xa, mọi người chuẩn bị đi về, bọn họ còn chưa nổi tiếng đến mức đội chó săn chầu chực chụp ảnh.
Minh Mị mượn gió đêm để mình tỉnh táo lại một chút, trước khi ăn tối, Lỵ Hương đã thương lượng với cô về vai diễn tiếp theo.
Thật ra cuộc sống bận rộn như vậy rất tốt, kiếp trước cô chưa từng trải qua.
Đột nhiên, điện thoại di động vang lên.
Minh Mị cúi đầu tìm điện thoại trong túi xách.
Người nhắn tin ----- Diêm Thần.
Chủ nhật là sinh nhật mẹ, chúng ta cùng đi.
Nhìn màn hình lóe sáng trong bóng tối, đầu Minh Mị càng thêm choáng váng.
Giang Tuần nhanh tay lẹ mắt, anh đi tới bên cạnh Minh Mị, ga-lăng đỡ cô một chút.
Suýt chút nữa không đứng vững, Minh Mị quay sang cười cảm ơn anh, chớp mắt đó, dường như Giang Tuần đã nhìn thấy ánh sáng trong đêm tối.
← Ch. 02 | Ch. 04 → |