← Ch.27 | Ch.29 → |
Kia đúng là một cô gái xinh đẹp, cô ấy không có ngũ quan xinh đẹp mỹ lệ, nhưng lại có khí chất phong thái hiếm có, cô ấy chỉ lẳng lặng ngồi một chỗ mà đã hấp dẫn được biết bao đàn ông phải ngắm nhìn, đúng là sự hấp dẫn chết người.
Mái tóc dài hơi uốn lọn quăn phần thắt lưng, càng khiến cô ta trở nên xinh đẹp kiều mị, chỉ là áo trắng váy ngắn đen những thứ quá bình thường mà bất kì phụ nữ nào cũng có nhưng lại được cô ấy mặc lên bỗng trở nên phong tình vạn chủng không ngờ, ngay cả một phụ nữ như tôi quan sát cô ấy hồi lâu cũng không khỏi bị hấp dẫn, vậy thì những gã đàn ông khác làm sao mà chống đỡ nổi, tôi tin chắc giờ có nhiều kẻ đang cố gắng kiềm chế để không xổ vào cô gái này.
Chính là, vì sao cô gái xa lạ này lại tò mò về tôi
Tiểu Cẩn ở gần cô ấy nhất, tên nhóc này như thế mà cũng sớm đã đỏ mặt, luống cuống chân tay, vừa thấy tôi xuất hiện, liền mừng rỡ vội vàng nói, "Ngôn tỷ, vị Chu tiểu thư này muốn làm quen với chị."
Đại mỹ nữ nghe lời Tiểu Cẩn cũng quay theo hướng tầm mắt hắn, sóng mắt tràn đầy mị ý, tôi tin chắc lũ đàn ông quanh đó sớm đã thở không nổi.
"Vị này hẳn là Ngôn lão bản, trăm nghe không bằng một thấy, quả nhiên là oai hùng hiên ngang."vị Chu tiểu thư cười ngọt ngào, ông trời đúng là không công bằng, người đã đẹp ngay cả giọng nói cũng dễ nghe.
"Quá khen, xin hỏi tôi phải xưng hô thế nào cho phải?"Tôi vô vỗ vai kẻ đang ngồi cạnh cô ấy, ý bảo hắn ra chỗ khác ngồi, mà tên kia gương mặt cũng không tệ, nhưng tính ga lăng xem ra chẳng có, miễn cưỡng lắm mới chịu rời đi, đã vậy, trước khi đi còn muốn lấy lòng mĩ nữ, mời nàng một ly rượu.
Tôi đẩy tên ngu ngốc kia ra, ngồi xuống cạnh cô ấy, quang minh chính đại đánh giá một lượt tổng thể.
"Tôi tên Chu Tuyền, thường xuyên nghe bạn nhắc tới chị, thật sự vô cùng hiếu kì, liền tới đây chiêm ngưỡng một lần."Bàn tay mỹ nữ mềm mại vung lên, đỡ lấy chai rượu Tiểu Cẩn mang ra.
Bỗng tôi nhận ra.... Cuộc đời... thật không bình thường, tôi 囧 囧 nheo mắt nhìn cô ấy, cái gì mà "chiêm ngưỡng"?Đây mà là tới gặp người mình tò mò sao? Tôi thấy giống đi chiêm ngưỡng phật tổ, chiêm ngưỡng thần thánh thì có.
HƠn nữa tên gì mà kì cục? Hai chữ Chu Tuyền đọc ra nghe thật giống "chu toàn", càng khiến người ta cảm thấy bí bách, mất tự nhiên hơn ấy.
"Chu tiểu thư bây giờ chiêm ngưỡng thì cũng chiêm ngưỡng rồi, hy vọng không khiến cô thất vọng." Nhấp một ngụm rượu, trong lòng tôi ngầm ra kết luận, với loại người khó dò lòng dạ này, tuyệt đối không được phép có quan hệ.
Chu Tuyền cười khẽ, "Làm sao có thể, Ngôn lão bản đúng là nữ trung hào kiệt, tính tình ngay thẳng, rất đáng để kết giao."
Tôi cũng cười gượng gạo hai tiếng, "Không dám." Nói chuyện nho nhã thế này đúng không phải phong cách của tôi, nếu đổi lại là Tiêu Quân, có lẽ anh có thể tiếp chuyện tới tận sáng, nhưng đối tôi với mà nói, hai câu là quá đủ rồi, đành tìm cách rời đi. Với tôi, mỹ nữ là sở thích, nhưng mỹ nữ lịch sự, khả ái.. thì xin lỗi, tôi nguyện làm kẻ qua đường vô can.
Nhưng mà, đề nghị tiếp theo của Chu Tuyền lại khiến tôi thích thú vô cùng, "Nghe nói Ngôn lão bản tài giỏi cả về uống rượu lẫn võ nghệ, coi như hôm nay cho tôi được mở rộng tầm mắt chút đi."
Cô ấy thật sự tỉnh táo chứ?
Tôi nhíu mày, lại đánh giá nàng, vị Chu mỹ nữ này từ đầu tới đuôi, chỗ nào cũng là người bình thường, nhìn qua chính xác là một mĩ nhân xinh đẹp, một mỹ nữ chân yếu tay mềm lại muốn cùng tôi uống rượu, đánh nhau!Cái này là cái loại gì a.
"Dựa vào đâu mà tôi phải mở mắt cho cô?"Đây mới chính là phong cách của tôi. Cũng tại cô ta thôi, muốn giả vờ tốt, nhưng ai bảo cứ khiêu khích nhưng cô ta đã dám nói thể, thì tôi sẽ không vô cớ xuất binh, tôi dám chắc mục đích cô ta đến đây không đơn giản thế, chắc chắn có liên quan gì đó tới tôi.
Sắc mặt cô ta thoáng chút đắn đo, sau đó lấy lại vẻ bình tĩnh, tự tin nói:"Lấy nam nhân của chị ra cược."
Bằng ngữ khí này, phong cách này, nếu không phả cô ta đang nói với tôi, tôi nhất định sẽ vỗ tay trầm trồ khen ngợi sự tự tin này, nhưng hiện giờ, tôi có muốn cũng cười không nổi, quả nhiên muốn yên bình cũng không được yên, cô ta dám ngang nhiên tới đây đưa ra tối hậu thư, tuyên bố muốn cướp nam nhân của tôi, Ngôn Tử Kì tôi vốn không phải kẻ thích so đo, có điều, đừng tưởng tôi hiền mà muốn cưỡi lên đầu tôi, hành vi này tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Trải qua vụ ẩu đả lần trước ở quán bar, đối với võ nghệ của mình tôi cũng không quá tự tin, nhưng trước mặt cô gái này, tôi tuyệt đối không phải do mất bình tĩnh, có lẽ đây chính là một trận đấu quyết định... mà tôi không thể từ bỏ.
Trước kia tôi đánh nhau, đối tượng đa số là con trai, vậy mà hôm nay lại đánh nhau cùng một mĩ nữ yểu điệu, cũng có vài phần mới lạ, cô ta muốn chơi, tôi sẽ chơi cùng cô ta, để xem động vào nam nhân của tôi .... Cô ta có bản lĩnh không.
Kể ra cũng thật khéo, đêm qua tôi vừa cầu hôn anh thất bại, hôm nay liền có người tới gây sự, chẳng lẽ tình cảm của tôi lại khó đơm hoa kết trái vậy sao?
Hừ hừ, tôi mở miệng nói:"Uống rượu hại thân, quyền cước không có mắt, hai chuyện này đều rất nguy hiểm."
Chu Tuyền liền cười, nheo lại cặp mắt ủy mị, "Càng nguy hiểm càng kích thích, Phục Gia Đặc, được chứ?"(Nhím: có lẽ Phục Gia Đặc là tên rượu)
Tôi làm ra vẻ cứ tự nhiên.
Kế tiếp, tôi thực vinh hạnh trở thành đối tượng được mọi người vây quanh, tuy nhiên, vây quanh là vây quanh tôi, nhưng ánh nhìn lại tập trung vào mĩ nữ kìa.
Hai người - cô một tôi một, cùng nhau uống liên tục, đám người vây quanh cũng tự động chia làm hai phe, một bên cổ vũ tôi, một bên đương nhiên là ủng hộ Chu Tuyền, điều kỳ quái nhất là đã có vài kẻ thức thời lập ra sòng cá độ ai thắng ai thua
Âm thanh cổ vũ ầm ỹ, ngay cả khán đài giờ diễn tấu cái gì cũng chả ai thèm quan tâm nữa.
Tiêu Quân, nhìn mà xem này, hai nữ nhân vì anh mà tranh đấu thế này, anh không tới xem đúng là phí của trời!
Từ khi lên cấp ba, đối với việc tôi uống rượu, cha đã chẳng còn quan tâm nữa, thực ra mà nói, một kẻ cả năm chỉ biết ngâm mình trong rượu thì lấy tư cách gì mà cấm người khác uống, ?Vì vậy, không biết từ lúc nào, tửu lượng của tôi ngày một khấm khá, cho tới bây giờ, mặc kệ là loại rượu gì, người khác rất khó để theo kịp tôi, không phải là tôi không say, mà là nhờ tôi biết cách uống, nên nếu không phải là quá quá nhiều thì tôi sẽ chẳng bao giờ say cả.
Mấy chén rồi mà cả hai người mặt đều không đổi sắc, trong lòng tôi không khỏi khen ngợi cô ta, xem ra Chu Tuyền này cũng chính là một con quỷ rượu.
Chỉ đến khi trước mắt còn lại rất nhiều ly rỗng, hai người mới giảm tốc độ một chút, Chu Tuyền cuối cùng cũng đành buông chén, vỗ vỗ hai má đỏ ửng, cười nói:"Ngôn lão bản quả nhiên lợi hại, tôi cũng đã cảm thấy hơi say, đúng là thua một cách tâm phục khẩu phục."
Cô ta nhận thua nhưng miệng lại cười thực sảng khoái ngoài dự kiến của tôi, tôi cũng buông chén, khẽ cười, thực ra uống vài chén thế này, tôi cũng cảm thấy hơi chuếnh choáng, có điều tôi là người uống rượu nhưng mặt không đỏ, cho nên thoạt nhìn giống như không hề say.
"Chu tiểu thư, uống nhiều như vậy mới hơi say, quả thật đáng nể."
"Ha ha, tóm lại tôi thua."Cô ta lấy tay phẩy phẩy, quạt cho bớt nóng, lại vô tình mà như cố tình, cởi bớt một cái cúc áo trên, động tác này khiến bốn phía vang lên tiếng hú thích thú. Aizzz, đúng là yêu nghiệt mà!
Đến lúc này, tôi đột nhiên cảm thấy phấn khích, vô cùng hứng trí nói, "Như thế nào, có muốn tỷ thí võ công không?"
Chu Tuyền gật đầu, "Đương nhiên rồi."
Lúc này lại có người xông tới, tóm lấy tay tôi, quay người lại mới thấy, thì ra là Triệu thái tử. Tôi thấy cậu ta có chút hoảng hốt, "Ngôn Tử, em vừa uống nhiều rượu như vậy. Sao còn tùy tiện cùng người ta đánh nhau?"
Tôi cười vỗ vỗ vai hắn, "Yên tâm, chị rất thanh tỉnh, bây giờ cậu cứ ra đặt cược cho chị thắng đi, lát nữa tha hồ mà rinh tiền."
Triệu Thiên hung tợn trừng mắt nhìn tôi. Không biết nói gì nữa, đành thở dài, bất đắc dĩ nói:", Được rồi, tôi sẽ đặt cược em thắng, hài lòng chưa."
"Ngoan."Trấn an hắn xong, tôi liền ngoắc tay, ý bảo Chu Tuyền đi theo mình.
Vừa mở cửa sau ra, gió đêm lạnh lẽo bất chợt ùa vào, lập tức thổi tan không ít cảm giác say, nhìn sang kẻ tình địch muốn cướp nam nhân của mình, tôi nói, "Chu tiểu thư, nơi này được chứ? Cô có chắc là đánh nhau không nể tình?"
Cô ta thản nhiên đáp lại, "Đừng lo, tôi không yếu đuối vậy đâu, tôi đứng bậc nhất trong Triệt Quyền đạo đó, tôi nghĩ cô nên lo cho mình trước thì hơn."
Tôi cười cười hắc hắc, không vôị trả lời, chỉ là đột nhiên nhớ ra, theo như lời Tiêu Quân kể tối qua thì đây chính là nơi tôi đã cứu anh ấy, không ngờ đến ngày hôm nay lại diễn ra, và lí do cũng là vì Tiêu Quân.
Ánh mắt Chu Tuyền ảm đạm, không có nửa điểm hờn giận, "Ngôn lão bản, nhìn biểu tình của chị, có vẻ rất tự tin rằng tôi sẽ thua?"
"Ân, Chu tiểu thư, tôi có thể họi điều này được không?Triệt quyền đạo của cô được sử dụng nhiều không?"
Cô ta lắc đầu, "Không nhiều lắm."
Tôi gật gật đầu, nếu kinh nghiệm chiến đấu không nhiều, thắng thua thế nào không cần đoán cũng biết.
Tôi từ nhỏ đã được học võ, sau này quen biết Mộ Dung Cạnh lại càng có dịp rèn luyện thường xuyên trong môi trường chiến đấu ác liệt và không cân sức, thế nên đối phó với cái thứ Triệt Quyền đạo măng non này, chắc còn thừa sức.
Tất cả mọi người đều ầm ầm kéo nhau ra đây gào thét cổ vũ, phỏng chừng đêm nay màn diễn của chúng tôi khiến mọi người thích lắm.
Chu Tuyền vào tư thế, quả nhiên hung mãnh uy lực, hơn nữa trước khi động thủ cô ấy còn đột nhiên hét thật to, khiến tôi bị dọa đến giật cả mình. Không khỏi 囧 囧 nghĩ, khó trách biểu diễn Triệt Quyền đạo trên TV, vận động viên luôn thích hét thật to, thì ra là để trợ uy, cái thứ âm thanh này, chắc đánh được vài nhịp, chưa biết thắng thua thể nào chứ tai tôi chắc hỏng luôn quá.
Trong quá trình đánh nhau, mỗi động tác của Chu Tuyền lại khiến đám đàn ông ở đây không nhịn được mà phun máu mũi, lúc tưởng cô ấy giơ chân đá tôi, ai dè lại vì váy mặc ngắn quá liền rách một được tới đùi non, vì vậy dù mới chỉ nhấc chân một chút nhưng lại làm lộ ra một vùng da đùi mịn màng-niềm mơ ước của mấy gã háo sắc, khiến họ ngắm tí nữa thì ... vào viện tiếp máu.
Không những chẳng ngại ngùng vì váy bị rách, động tác cô ấy càng nhanh nhẹn hơn, lực công kích cũng lớn hơn nữa, có điều so với món võ của cô và kinh nghiệm của tôi, thì rõ ràng tôi chiếm ưu thế, chỉ với vài đường lắt đánh hiểm, cô ấy dần bị hạ gục, sắc mặt càng ngày càng trở nên khó coi.
Bị tôi đá một cước vào thắt lưng, ngã một cái vào thường, theo bờ tưởng lăng xuống, nằm úp sấp trên mặt đất không có phản ứng gì, tôi nhấp mím môi, tiến lên vài bước, "Cô có khỏe không."
Bỗng mắt nàng lóe lên tia điện, một cái xoay người, nửa quỳ, chân đá mạnh nhắm thẳng bụng tôi!! Tránh né không kịp tôi vội vàng lấy hai tay làm thế thủ chắn đòn, thuận thế giữ chặt chân nàng, dùng lực hơi cước vật bụng khiến nàng hét lên một tiếng thảm thiết, ôm chặt bụng vo tròn thành một đống.
"Các người đang làm cái gì?"
Một âm thanh từ đám đông truyền tới, tiếp theo liền thấy một thân ảnh cao lớn từ đám đông bước tới, Tiêu Quân?
Anh bước tới nhìn tôi chằm chằm, mặt tối sầm lại, cao thấp đánh giá tôi, "Đây là có chuyện gì?"
Ánh mắt ấy là ý gì đây!Tôi có chút buồn bực, giận dỗi nói, "Anh đi mà hỏi cô ấy."
Tiêu Quân nghi hoặc liếc nhìn cô gái nằm liệt dưới đất, vô cùng kinh ngạc, nói, "Chu Tuyền?"
Trong lòng tôi bỗng thấy thật thất vọng, nghe ngữ khí của anh, hẳn anh và cô ấy không xa lạ, nhưng vì sao anh ấy lại quen cô? Ở chung vài năm qua, bạn bè của anh tôi đều biết, nhưng cô gái tên Chu Tuyền này chắc chắn không phải bạn cũ, vậy chẳng lẽ là mới quen sao?
Nguyên bản nhìn cô gái nằm dưới đất, khẽ hừ nhẹ. Từ sau khi Tiêu Quân xuất hiện, cô ta vẫn chẳng hề nhúc nhích, xem ra cái đá ban nãy không nhẹ chút nào.
Tiêu Quân trừng mắt nhìn, bước qua tôi, nâng người Chu Tuyền dậy, thản nhiên nói:"Sao em lại ở đây?"
"Như anh chứng kiến, em tới đây gặp cô ấy."Dưới sự trợ giúp của Tiêu Quân, Chu Tuyền gắng gượng ngồi dậy, tuy rằng bị đánh bại hoàn toàn, bất quá trong giọng nói vẫn y như cũ có vài phần quật cường.
Nam nhân nghe thấy lời của nàng, có ai là không động lòng cơ chứ. Tiêu Quân lạnh lùng hừ một tiếng, đột nhiên hướng tới đám đông đang vây quanh, gọi lướn, "Tiểu Điền, đưa Chu tiểu thư trở về."
Đợi mọi người trở về hết, tôi mới lạnh lùng nói với Tiêu Quân:"Bỗng dưng có người tới tìm em đòi người, anh không nghĩ nên giải thích với em một câu sao?"
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Được rồi, tôi thừa nhận đã xây dựng ra hình ảnh hai nữ nhân đánh nhau.... Quá là.... !
← Ch. 27 | Ch. 29 → |