Lời tỏ tình dễ thương
← Ch.141 | Ch.143 → |
Meyami đi cùng xe William đến hậu trường công bố kết quả, nghe đâu chủ tịch Shinning đang lên kế hoạch cho lần thi sắp tới. Trên hết Meyami thừa biết cuộc thi này sẽ bắt đầu thi lại, với áp lực của các fan đang ráo riết săn lùng tin tức hiện nay, cộng với thông tin lá cải, những nghệ sĩ dù có trứ danh nhất nhưng cũng phải sợ đến miệng đời, và đương nhiên nếu họ không chuẩn bị đủ kết quả cho buổi kết quả này thì sau cuộc thi danh tiếng của họ như thế nào sẽ không ai biết. Và Meyami biết còn một số người khác đã đoán được kết quả này như cô quý như Shinning, và chủ tịch công ty nhóm Heavens.
Chỉ là họ không biết Nanami sẽ chuẩn bị viết cho họ vài bài hát cho cuộc thi này thôi. Meyami đến với chương trình này cũng chỉ đại diện cho có mặt, cô vẫn sẽ ngồi dưới ghế khán giả nhìn. Như vậy cô cũng bớt phiền.
"Tiểu thư, lâu rồi cô vẫn không đổi tính"
William nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn cô gái chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ kia, sắc mặt tái nhợt, có chút hồng nhưng vẫn yếu ớt như vậy, môi lại tự nhiên mỉm cười. Nói có thể lâu rồi anh không gặp cô, sức khỏe của cô càng ngày càng giảm xúc càng ngày lại khiến anh luôn muốn cảm giác giữ lấy cô. Meyami không thay đổi nhưng với anh, sức khỏe của cô đang thay đổi, anh biết điều đó từ rất lâu, kể từ khi lén lút gạch tên khỏi sổ tử thần của chức vị.
Meyami mỉm cười, xoay người nhìn anh, lắc nhẹ đầu.
"Anh cũng không thay đổi nhỉ William? Lâu rồi không gặp vẫn phong độ khi đã cách mấy vạn năm như vậy"
Meyami cười khúc khích, lắc nhẹ đầu. William không nói chỉ lắc đầu, rất khó những ngày trước Meyami dễ dàng nói chuyện với anh hòa nhã như vậy, có thể cô đã suy nghĩ về chuyện gì đó mà xuất hiện cảm giác lạnh lùng, hiện tại không có cấp bậc, William cũng được cô chấp nhận tình cảm, dù Meyami không thể chăm sóc anh thường xuyên được, nhưng cô luôn đem cho anh những thức ăn mà anh thích, như vậy cũng đủ rồi. Gần đây ở gần nhà Asahina anh nghe được tin tức về bệnh tình của cô, cái thứ làm anh lo lắng khiến anh lần nữa rung mình. Nó thực sự khiến anh sợ hãi, Meyami không thể sống ở một thế giới nào ổn định, với dòng máu của tử thần do cha ruột cô truyền lại, cùng với dòng máu con người, có thể Meyami sẽ mãi mãi để linh hồn lưu lạc bên ngoài.
"Under nói với anh, anh ta sẽ đến gặp em trong thời gian tới. Hắn sẽ không quên lời hứa với em đâu!"
Meyami nhìn anh qua kính chiếu hậu, gật khẽ đầu. Under không xảy ra chuyện gì như thế cũng khá ổn rồi. Nếu hắn còn quay lại được cũng như được xem thù oán của Cell và Under cũng có thể xóa bỏ. Nhưng nếu còn, thì ở thế giới này để cô che chở cho anh đi, Under làm tử thần cũng đã quá cô đơn. William tính tình cứng rắn cô đơn có thể đến với anh khiến anh chăm chú vào công việc như vậy, Under vì cô đơn lại trở thành tính cách biến thái, như vậy xem ra cái cô đơn quá đổi lớn mạnh đi. Ngay cả Meyami cũng biến cô đơn làm bạn còn gì, xem gia giữa ba người đều có một điểm chung, hoặc ở cô có điểm chung với một số người khác nữa mà cô không biết.
Meyami ngã ra ghế nhìn lên trần xe, mưa bên ngoài bắt đầu rơi, rơi tầm tã, ánh mắt liếc ra ngoài cửa sổ, ý vị thâm trường.
"Là mưa đầu mùa nhỉ?"
"Ừm, mưa của mùa xuân."
--- ------ ------ ------ ---------
Chiếc xe dừng lại ở sân công ty điện ảnh, Meyami rời đi trước để William đổ xe vào bãi. Anh đi theo sau cô đến ghế khán giả ngồi, phía trước cô đã có mọi người đến đông đủ, trên sân khấu ba nhóm Quarters Nights, Starish, Heavens đã xuất hiện ở đó và nói những lời tế nhị khiêu khích lẫn nhau. Meyami cũng không quan tâm lắm, những con ngựa háo đá lúc nào cũng vậy, chỉ cô nhìn được mắt Quarters Nights vẫn có một chút trầm ổn kiềm chế. Meyami cùng William chọn một góc khuất, ít người để ý ngồi xuống, im lặng nghe được một chút sự viện xảy ra. Theo đúng như kịch bản, sau khi công nhận kết quả của cốt truyện cả ba nhóm sáng giá nhất do khán giả bình chọn, tất cả sẽ thi lại một lần nữa. Và Nanami sẽ làm nhân vật viết nhạc cho cả ba nhóm. Chỉ là không biết tại sao ánh mắt của Shinning hay liếc qua đây làm cô cảm giác ớn lạnh.
"Tiểu thư, anh không chắc, nhưng hình như em cũng sẽ viết nhạc cho họ đấy!"
William nhìn ánh mắt của người nam nhân tóc đỏ với tuổi trung niên kia, anh cũng không phải người quá hiền lành, gặp được đời ăn muối hơn ăn cơm, cũng trải qua không ít cuộc sống từ trước đến nay, nên nếu nói anh không hiểu anh mắt của ông ta thật sự quá mất mặt. Chỉ là anh nghe nói danh tiếng của Meyami rất nổi tiếng không nghĩ cô lại có chỗ đứng trong giới nghệ thuật như vậy. Nếu một khi cô làm công việc này thì xem ra anh lại không có nhiều thời gian ở bên cô nữa rồi. Công việc ở công ty Travel vẫn còn nhiều, Meyami lại cật lực trong việc sáng tác lẫn ở công ty, anh không muốn để cô khổ. Với lại sức khỏe của cô không cho phép cô phải làm việc như vậy, đối với Meyami được xem là quá sức. Lúc trước anh hóa mèo đi phía sau cô, cũng biết phong thái làm việc của cô ra sao, và mỗi ngày làm việc đến bao lâu. Khi anh chắc một đứa trẻ như Meyami sẽ không như vậy quá chăm chỉ, thì Meyami trở thành người lớn trước tuổi, tuy bên cạnh có cô gái quản lý tên Lily bên cạnh chăm sóc nhưng mọi chuyện đối với cô dường như là do cô tự làm tự quyết định. Meyami lại có tính lo người khác hơn cả bản thân mình nên rất dễ khiến thân thể mệt nhọc.
William đây là lo lắng về sức khỏe của cô.
Meyami không nói gì, chỉ mở to mắt nhìn Shinning với nụ cười đầy quái gỡ, ông lại lần nữa khiến cô rùng mình. Vài ngày trước Shinning có đến gọi điện cho cô nói cô sắp có việc làm, thời gian nghỉ ngơi cũng nên dừng lại rồi. Chẳng lẽ ông ấy muốn cô chuẩn bị cho bài hát này sao? Không phải chứ?
Chưa nghĩ xong chỗ ngồi của cô đã bậc thẳng trên không, Meyami khóc ròng, cô đã lựa chọn chỗ cách xa Nanami rồi nhưng tại sao ghế vẫn bật lên? Và sau này cô mới biết cái sân khấu đấy là một phần tiền do Shinning bỏ ra thiết kế, ở nhưng bộ ghế đều có những thiết bị trang điểm, hay đại loại cái bất ngờ nào đó mà ông nghĩ ra.
Chỉ là khi Nanami xuất hiện đó là chuyện hiển nhiên, nhưng khi người ta thông báo Megurine Luka làm nhà sáng tác nhạc cho cuộc thi lần này thì một số khác hơi ngạc nhiên, ví dụ là nhóm Heavens. Một số ý vị thâm trường cùng chút vui vẻ. Và Meyami không biết trong nhóm Heavens đã có một số người cô đã gặp qua lúc trước.
Xong buổi họp cũng là gần 10 giờ hơn, William muốn đưa cô về nhưng đúng lúc Fuutan lái xe đến ngăn chuyện đó lại, vì William khiến cậu ngứa mặt, cùng là hắn quá thân cận và dùng ánh mắt trìu mếm quá nhiều, hơn cả tình cảm của giám đốc và chủ tịch đối với Meyami. Ở nhà cậu có mấy ông anh, một thằng em cũng đủ rồi, bây giờ đi ra ngoài với vài tên phía trước, vài tên phía sau. Fuutan tự nghĩ có nên giết vài tên phiền phức hay không. Tuy vậy cậu không tiện thức hiện, Meyami trong tình trạng sức khỏe xuống dốc, nhưng lúc không có cậu bên cạnh cô cũng không thể làm việc quá nhiều cần người chăm sóc và nhắc nhỡ, nên cậu đành nhẫn nhịn một chút. Với cậu cô gái trước mặt này không bao giờ chịu nghe lời, một khi ý tưởng hoặc một quyết định nào đấy xuất hiện trong đầu thì bắt đầu là làm không kể ngày đêm, không kể mình ra sao và thời tiết như thế nào. Và cậu ý thức được điều đó nên nếu không có Fuutan bên cạnh cũng được vài người khác chăm sóc cô kĩ lưỡng cậu cũng yên tâm đôi phần.
Chỉ là cậu phát điên khi mất tên đó thích ăn đậu hủ mà cô gái EQ xuống âm độ kia thì không hiểu chuyện!
William nhìn Meyami một chút cũng để cho Fuutan đưa cô về, công việc công ty đang trong đà phát triển anh không muốn Meyami khó khăn với đống tài liệu khó nhằn, cùng lộn xộn, vậy thì cứ để anh lo. Với lại FUutan đã trưởng thành không ít, tính cách cũng chính chắn hắn, quan trọng hắn đối với Meyami là nghiêm túc. Tuy lòng có chút nhói cùng nganh tị khi thời gian ở bên cô không lâu, nhưng anh chắc thời gian sau này còn rất dài, anh vẫn có cơ hội. Hôm nay anh vẫn nhẫn nhịn ăn dấm chua, nhưng về sau thì đừng hòng, Meyami là của anh!.
Thế nên Meyami tạm biệt William, Fuutan đưa cô về, đến nhà sau khi cô tắm rửa sạch sẽ, Ukyo đã về sớm chuẩn bị thức ăn cho cô. Cảm giác làm một nữ hoàng được mọi người nâng niu, Meyami lại không có chút vui, cứ như họ đang giấu diếm cô điều gì đó, trước giờ cô không nói về suy nghĩ của người khác cũng như những chuyện họ không muốn nói. Nhưng đối với những người này, cô muốn có chút tin tưởng của họ, tuy một số chuyện không nên nói, nhưng cô cảm giác về chuyện họ luôn hướng về cô và khiến họ lo lắng.
"Các anh có chuyện gì muốn nói với em không?"
"..."
Trong phòng bếp, những người nhìn nhau một chút rồi im lặng. Lát sau Iori thở dài nhìn cô nói.
"Bọn anh biết về bệnh tình của em"
"...Cảm ơn, em sẽ không sao"
--- ------ ------ --------
Meyami bắt đầu làm công việc của mình khi đến công ty cách đó hai tuần sau, gặp được Masato anh đã kéo tay cô chạy về phía đào hoa của trường. Cô nhìn anh không nói, anh im lặng nhìn lên tản cây hoa đào nở muộn kia.
"Meyami, em đã nói sẽ giữ đúng lời hứa với anh, đến bây giờ mới thực hiện được nhỉ"
"...Masato, lúc đó...bây giờ vẫn có nhớ sao?"
"Vì đó là lời hứa của Meyami"
Masato xoay người nhìn cô, Meyami mỉm cười kiển chân hôn lên má anh một chút, như chuồn chuồn nước lướt qua.
"Cảm ơn"
Masato vì bất ngờ với hành động của cô mà cứng người, chỉ cảm giác trên má có cái gì đó mềm mại, hương thơm ngọt chạm vào, sau đó là hai má nóng rang lên. Anh cúi đầu cầm lấy đôi tay nhỏ của cô, cười ngây ngô, vòng qua ôm cô vào lòng cọ lên mái tóc hồng nhạt, ánh mắt ôn nhu thành nước cười đến nở hoa. Anh là con người cổ hủ, từ khi gặp cô như khiến anh mở mang ra từ bài nhạc, không phải vì chức vị mà là vì tình yêu. Anh đợi cô thực hiện lời hứa vì chính cô nói ra, cũng chỉ biết chính cô nói anh không cần gì hết. Nếu với anh Meyami vẫn như vậy nên Masato yêu. Vẫn khắc hình bóng cô trong lòng, nhẹ nhàng và êm ấm. Masato yêu Meyami lặng thầm, chỉ dám lẳng lặng nhìn cô và bảo vệ, anh không dám mở lời, đến ngày hôm nay cũng chỉ dám giữ lại một chút kỉ niệm, vì anh sợ anh không thể sánh với những người bên cạnh cô, nhưng người đàn ông thực sự tôt hơn anh rất nhiều. Meyami quan tâm anh, anh cũng không thể quan tâm được cho cô những gì, chỉ có thể cảm nhận sự quan tâm của cô như vậy thật nhẹ nhàng.
"Cảm ơn Meyami! Mình vẫn luôn thích cậu!"
← Ch. 141 | Ch. 143 → |