← Ch.212 | Ch.214 → |
#Cap riêng: Mẹ à, con gái đáng giá!
Lôi Y rời chiếc siêu xe phiên bản mới nhất mà bố cậu mới mua hôm qua để đưa hai đứa đi học.
Đứng trước một cửa hàng bán lẻ, mấy người đi ngang qua cũng bị vẻ đẹp của xe làm cho chói mắt.
Tuy nhiên chưa dừng lại ở đó, Lôi Y vẫn đứng giữ cửa.
Cô tưởng cậu bé này sẽ lạnh lùng mà đập luôn cánh cửa xe vào mặt cô chứ.
Lôi Y vẫn vòng tay đứng giữ cửa cho cô nên muốn ra khỏi xe thì Hoàng My căn bản phải chui qua cánh tay của anh.
Cô cũng chậm rãi bước xuống xe, không nên vội làm gì.
Sau khi Hoàng My ổn định vị trí trên mặt đất và đứng đợi Lôi Y đóng cửa xe lại.
Hai người cúi đầu chào Lôi Khải rồi nhìn chiếc xe rời đi.
- Có đói không?
Lôi Y nhìn cô bé nhỏ nhỏ đứng kế bên mình.
Hoàng My đưa tay sờ bụng, quả thật có chút đói.
Hai người vào trong cửa hàng mua vài cái bánh và vài cái kẹo rồi thong dong đến trường.
Hoàng My đang cầm bánh ăn ngon thì Lôi Y bỗng dưng cúi người, đưa tay ra trước mặt cô.
Hoàng My cũng rất vui vẻ mà nắm lấy, điều này chứng minh nam chủ để ý đến cô rồi đúng không?
Hai người, một lớn một bé bước song song với nhau đến trường.
Dù Hoàng My phải dơ tay cao hơn một chút để nắm lấy tay Lôi Y nhưng cô cũng thấy rất thoải mái.
Có lẽ là do sự ấm áp kia...
Nhưng suy đi thì cũng phải nghĩ lại, Hoàng My cho rằng cốt truyện vẫn đang đi theo quỹ đạo.
Cô vẫn sẽ phải làm tròn trách nhiệm vai diễn của một cô bé thanh mai trúc mã, cố gắng dùng cách an toàn nhất tách nam nữ chủ ra, sau đó tính gì thì tính.
Hoàng My và Lôi Y đứng trước cổng trường.
Mấy chị gái đang đi vào trường cũng bị vẻ đẹp của của hai người làm cho điêu đứng, nhịn không được mà chụp hình mấy cái.
Lôi Y nhíu mày liếc mấy người kia, hàn khí toả ra bao trùm cả một cổng trường.
Mọi người cũng tự biết mà cất điện thoại đi rồi giải tán.
- Lớp 9A, có chuyện gì thì đến tìm anh.
Đến khi Hoàng My ăn xong chiếc bánh cuối cùng thì hai người mới đi vào trong trường.
Ngồi trong lớp, Hoàng My cứ suy nghĩ vẩn vơ về tiến độ làm việc.
Cô không có hứng thú với chương trình của mấy đứa nhỏ.
Cô sợ không lâu nữa mình lười đến nỗi giữ không nổi hình tượng chăm ngoan này nữa.
Thế là giờ giải lao, có một cô bé cấp một hùng hùng hổ hổ đi đến văn phòng giáo viên cấp hai.
Mấy học sinh gần đó có thể cảm nhận được không khí của việc nghe giảng quá 180 phút từ Hoàng My.
- Em tìm ai vậy?
Một cô giáo vừa nhìn thấy Hoàng My đã nghĩ cô đi lạc, cúi xuống mỉm cười hỏi chuyện.
Khi thấy ánh mắt lạnh nhạt của cô, cô giáo viên đó cảm thấy hơi sợ hãi.
- Em muốn học vượt lớp.
Hoàng My thu lại tà khí, cười tươi tắn với các giáo viên trong văn phòng.
Các giáo viên nghĩ cô chỉ nói đùa nên cười trào phúng.
- Học vượt lớp không dễ đâu cô bé!
Một lần nữa nhìn vào ánh mắt của Hoàng My, giáo viên không nhịn được mà lùi lại mấy bước.
Sau một lúc hỏi đi hỏi lại về tên, lớp, học lực, muốn lên lớp nào các thứ thì họ đồng ý cho cô làm bài kiểm tra vượt lớp.
- "Hệ thống, nam chủ học lớp nào?"
- [ Lớp 9A ] Hệ thống nhớ là nam chủ đã nói cho tiểu thư nhà nó biết rồi mà nhỉ?
Thật ra thì lúc đó lo ăn nên Hoàng My có biết gì đâu.
Có nghe thấy Lôi Y nói gì đó nhưng không để ý nên không biết.
- "Quét giúp tôi những câu thuộc kiến thức của lớp 8 và lớp 9"
- [ Xác nhận! Câu 7, câu 15, câu 18, câu 22, ... ]
Hoàng My nhận được câu trả lời thì lập tức thoăn thoắt viết từng nét lên bài kiểm tra.
Cô cũng tự biết né mấy bài hệ thống không thông báo, chỉ làm đủ những bài liên quan đến bài học lớp 8 và lớp 9.
Giáo viên run run cầm mấy tờ giấy các môn học trên tay.
Họ chấm điểm xong thì giờ giải lao cũng đã vừa hết.
Cô bé này giống như chỉ thích bài lớp 8 và lớp 9 thôi, mấy bài khác thì bỏ trống không.
- Cái này...
Giáo viên trong văn phòng nhìn nhau, rồi nhìn cô bé đang ngồi ăn kẹo ngon lành kia.
Không biết nói với nhau thế nào.
Dù Hoàng My có làm được bài lớp 8, lớp 9 thì chưa chắc cô bé đã làm được mấy bài lớp dưới, như vậy thì không đủ điều kiện vượt lớp.
Với cả chưa từng có trường hợp nào mà học sinh cấp một có thể trực tiếp vượt lên cấp hai cả.
Việc này đã kinh động đến cả hiệu trưởng.
Hiệu trưởng đứng trước văn phòng của giáo viên cấp hai, nhìn chăm chăm vào cô bé chỉ cao đến nửa đùi của mình.
Gương mặt nghiêm nghị liền trở nên hiền hoà làm các giáo viên một phen khiếp vía.
- Tiểu My, không ngờ con lại tài giỏi như vậy.
Hiệu trưởng xoa đầu Hoàng My, cô có thể không giật mình sao.
Cô có quen biết gì ông ấy à?
- Dạ vâng.
Hoàng My lục lại sâu trong ký ức một gương mặt thân thuộc, đây là anh họ của bố cô.
Đúng nghĩa là bác của nguyên chủ, cũng là một người tiếp tay cho nguyên chủ hại nữ chủ.
Nói chung là khá rườm rà.
Ông ta cầm lấy xấp đề kia rồi ngồi xem xét.
Tất cả các bài lớp 8, lớp 9 đều được hoàn thành bằng cách đơn giản nhất.
Còn những bài khác thì một vết mực cũng không có.
- Con muốn vượt lên cấp 3 sao?
- Dạ không, cháu muốn học lớp 9.
- Không phải các bài lớp 9 con đều hoàn thành cả rồi sao?
Hiệu trưởng nhướng mày nhìn đứa cháu gái ngây thơ vô (số) tội kia.
Hoàng My mỉm cười không đáp, cô sẽ không nói với bác mình là cô làm thế để giáo viên không bắt cô học đâu!
Hoàng My đương nhiên được đưa thẳng đến lớp 9A, lại còn được hiệu trưởng đích thân đưa đến.
Giáo viên chủ nhiệm đang dạy cho lớp 9A cũng phải toát mồ hôi hột.
- Con bé 10 tuổi, học vượt lớp.
Nó thích thì học, không thích thì đừng ép.
Sau khi buông một vài câu đáng sợ với giáo viên chủ nhiệm thì hiệu trưởng rời đi, không quên chào Hoàng My.
Cô cũng vẫy vẫy cánh tay nhỏ chào lại.
"Cháu ai mà đáng yêu thế không biết"
Cô giáo chủ nhiệm dắt tay Hoàng My vào trong lớp.
Cô hơi nhỏ con nên mấy anh chị ngồi sau phải đứng lên mới thấy cô.
- Các em, đây là học sinh mới của lớp ta.
Cô bé mới 10 tuổi thôi, học sinh vượt lớp nên các em hay giúp đỡ cô bé nhiều nhiều nhé!
Giáo viên lau mồ hôi trên trán, giới thiệu Hoàng My với cả lớp.
Dù nhìn thấy bà chủ nhiệm hung dữ nãy giờ chửi họ hăng say mà bây giờ lại dịu dàng có chút kì lạ, nhưng mà Hoàng My bé tí như thế mà học chung lớp với họ thì càng kì lạ hơn.
Cả lớp ồn ào xì xào bàn tán.
Giáo viên đứng yên không dám ho he gì, để hiệu trưởng đích thân đưa đến lớp.
Không phải nhân vật ghê gớm thì cũng là người không thể chọc vào.
- Dạ... em là Minh Hoàng My.
Em 10 tuổi, mong các anh chị sẽ giúp đỡ em.
Hoàng My cố tình kéo dài chữ đầu để lớp bớt ồn lại.
Tiếng nói trong trẻo và êm dịu vang lên làm cả lớp liền im bặt.
Và Lôi Y đang ngồi bàn cuối ngắm cảnh qua cửa sổ cũng bị tiếng nói làm giật mình đứng dậy.
Cả lớp liền quay sang nhìn vị nam thần mới vào trường kia.
Hoàng My nhón chân lên cũng nhìn thấy Lôi Y, cô liền cong giò chạy đến chỗ anh.
- Hoàng My, sao em... ?
Lôi Y ôm lấy cô bé vừa chạy đến, một xúc cảm ấm áp làm cậu có chút vui vẻ.
Vừa nãy giờ giải lao không thấy cô đến thì có chút hụt hẫng, giờ cô lại cho cậu bất ngờ lớn đến vậy..
← Ch. 212 | Ch. 214 → |