Thanh Xuân Chúng Ta 17
← Ch.152 | Ch.154 → |
Năm con người và một con thú bắt đầu đi khám phá xung quanh khu rừng này.
Gia Bảo bỗng nhiên biến thành một con sói trưởng thành có bộ lông xám xanh kì dị.
Đôi mắt Màu Lục Bảo sáng chói giữa rừng xanh.
Tịnh Yến rất không kiêng kị mà ngồi thẳng lên lưng sói, vắt chéo chân rất sang chảnh.
Hoàng My và Đoàn Huy cũng không thua kém.
Anh một tay bế cô, một tay bấm điện thoại dò đường.
Hoàng My cũng rất nhàn nhã ngồi trên tay Đoàn Huy bấm điện thoại chơi game.
Còn Tử Minh với Min Cẩu thì rất biết điều câm nín mà đi sau.
Nhìn bộ dạng cún cưng đáng yêu Min Cẩu trên tay một thanh niên lạnh lùng Tử Minh thì đúng là trời sinh một cặp.
- Phía trước sẽ có suối, chúng ta ra đó uống nước một chút.
Đám người bước đến suối để uống nước.
Hoàng My cực kì kĩ lưỡng mà móc đâu ra cái cốc múc nước rất điêu luyện.
- Cho mượn cái cốc đi.
- Uống chung có thể lây lan vi khuẩn và virus đấy.
Hoàng My tay vẫn đưa cốc nhưng miệng lại nói ra lời hăm doạ.
Tịnh Yến nhìn cốc rồi nhẹ nhàng cầm lấy, rửa cốc rồi uống nước.
- Trả này!
Tịnh Yến ném thẳng cái cốc vào mặt cô.
Hoàng My nhẹ nhàng chụp lấy rồi cười, vứt cốc vào không gian.
- Chúng ta đi đâu đây.
- Đi dạo một chút nữa rồi về tắm rửa nghỉ ngơi.
Trong lúc không ai để ý, Đoàn Huy đã chuyển thời gian nhanh hơn vài giờ.
Gia Bảo đương nhiên cũng nhận ra sự kì lạ nhưng không có biểu hiện gì.
Lát sau, cả đám đi về để thầy cô bạn bè không lo lắng.
Hoàng My vứt Tử Minh vào thế giới thu nhỏ, tay bế Min Cẩu rồi cùng mọi người trở về.
- Bốn người đã đi đâu vậy.
- Chuyện riêng của chúng tớ.
Không tiết lộ được đâu.
Ly An và Ngọc Hạnh hỏi chuyện thì Hoàng My và Tịnh Yến làm ra vẻ bí mật.
Thật ra là cả đám chỉ cúp tiết thôi, có gì đâu mà kể.
Hoàng My hôm nay đặc biệt mặc áo hở vai và chân váy, mặc dù bên trong là cái quần đùi nhưng bên ngoài vẫn là cái váy dài ngang đầu gối màu hồng trông rất thục nữ.
Hình tượng gái đoan trang dễ đâu làm quen.
Tịnh Yến thì vẫn như mọi ngày, mặc một chiếc áo phông và quần jean rộng rãi cá tính nhưng lại có hình mèo cute rất đáng yêu.
Hình tượng cá tính đáng yêu.
Đoàn Huy thì vẫn một kiểu áo thun quần đùi.
Hình tượng chàng trai lười biếng.
Gia Bảo thì vẫn thích mặc đồ nóng nên căn bản vẫn là một Hoodie và một quần thun dài.
Hình tượng thời trang phang thời tiết
Mỗi người một style ở trong rừng.
Mặc dù đang ở nơi rừng rú, khỉ ho cò gáy nhưng vẫn có thể là một show diễn thời trang khi có 4 con người này ở đây.
- Chị Trân Trân!
Giọng của cậu nhóc Quý Thiên vang lên khi bốn con người đang ngồi bên đống lửa.
Đám người thời trang này nhìn sang thì thấy cả 4 con người đang đến gần.
- Thiên Thiên, Hạo Đông, hai người này là... ?
- Chúng em là bạn của Quý Thiên!
Thấy thái độ của Quý Thiên hờ hững, Hoàng My cũng không nói gì nhiều.
Dù gì thằng nhóc nhà nguyên chủ cũng chỉ thân thiết với mỗi người thân, người ngoài thì ai cũng như nhau.
- Chiều nay các anh chị đi đâu thế?
- Bí mật.
Cả bốn con người đồng thanh trả lời câu hỏi của Hạo Đông.
Đã bảo là cúp tiết có gì đâu mà kể.
- Chúng em có một số củi nhỏ trả cho mấy anh chị.
Xem như cảm ơn số củi chị Lệ Trân cho chúng em.
Hạo Đông cầm một bó củi để xuống đất.
Đoàn Huy rất biết điều mà cầm số củi đó lên để vào góc lều rồi che chắn cẩn thận.
Hoàng My nói cảm ơn xong thì 8 người ngồi lại nói chuyện với nhau.
- Không biết khi nào học trưởng và hoa khôi sẽ đến với nhau đây?
- Sẽ rất lâu đấy.
Hạo Đông và Đoàn Huy đùa với nhau.
Hoàng My thì không có phản cảm.
Không biết thời gian đã qua nhanh như thế nào, Đoàn Huy nhìn điện thoại rồi khuyên mọi người nên về ngủ sớm.
Nằm kế bên Tịnh Yến trong đêm, Hoàng My nhìn điện thoại.
Không biết từ bao giờ, cô đã bỏ được cái thói quen xấu là thức đêm chơi điện thoại.
Hoàng My rời lều, ngồi bên đống lửa.
Tà váy rũ xuống đất thêm phần quyến rũ, thê lương.
Đôi mắt lục bảo nhìn chăm chăm màn hình điện thoại.
Hình nền điện thoại là hình ảnh cô và Đoàn Huy đứng cạnh nhau.
Tấm hình này cô cũng không biết hai người chụp khi nào, cô chỉ cảm thấy nó hợp làm hình nền nên đã cài đặt như vậy.
Nhưng không hiểu sao cô lại hay giấu cái màn hình đi khi thấy Đoàn Huy đến gần.
Hoàng My tắt màn hình đi rồi mở lại.
Màn hình khoá của điện thoại là tấm hình của chính cô đang xách chiếc váy cưới để lộ ra chân trần chạy trên đất, miệng cười rất tươi, rất hạnh phúc.
Hoàng My nghiêng đầu, rốt cuộc thì những tấm hình này từ đâu ra.
Đến bây giờ cô mới để ý những thứ đơn giản thường ngày này.
Bỗng chiếc lông vũ kia lại xuất hiện, cô nhìn nó rồi tắt điện thoại đi.
Mày đẹp của cô nhíu lại không vui, chiếc lông vũ rung nhẹ rồi theo chiều gió bay đến đáp xuống tay Hoàng My.
Cô cầm chiếc lông vũ ánh vàng kia rồi thả vào đống lửa đang cháy phần phật.
Ngón trỏ để lên môi, mấp máy khẩu hình miệng:
"Cút"
Trong rừng sâu loé lên một ánh sáng rồi biến mất.
Hoàng My bỗng nhiên gục đầu xuống ngủ ngon lành.
Đoàn Huy bế cô lên rồi nhẹ nhàng đặt thân người cô vào trong lều.
- Định giấu đến bao giờ?
- Đến bao giờ thì đến... Chúng ta giống nhau thôi.
- Chúng ta rất khác nhau.
Gia Bảo nhìn cậu bạn của mình rồi cười, lấy từ đâu ra hai điếu thuốc lá.
Anh ta đưa cho Đoàn Huy một điếu.
- Hút một chút không? - Gia Bảo đưa điếu thuốc của mình về phía anh, điệu bộ mời.
Đoàn Huy cầm điếu thuốc trên tay, toan đưa về phía trước nhưng rồi lại vứt điếu thuốc vào đống lửa.
- Cô ấy không thích tôi hút thuốc...
Hôm sau, Hoàng My tỉnh dậy với một tâm trạng bình thường và ổn định.
Tịnh Yến thức dậy trước cô để chuẩn bị cho một ngày tự do.
- Chúng ta ăn bớt đồ ăn mang theo đi.
Trong ba lô của vẫn còn nhiều đồ ăn lắm.
- Yến Yến lúc nào cũng chỉ biết ăn thôi.
Yến Yến không lo cho anh gì cả.
- Im miệng đi.
Phía bên kia ồn ào như vậy, còn phía bên này thì rất yên bình.
Hoàng My điềm đạm ngồi kế bên Đoàn Huy ăn bánh ngọt, uống trà, xem chuyện vui của Tịnh Yến và Gia Bảo.
Anh thì ngồi gọt trái cây thật đẹp cho vợ ăn.
Hoàng My vừa ăn bánh vừa nghĩ về nhiệm vụ.
Nhiệm vụ cuối cùng của cô là được nhiều người ngưỡng mộ.
Cô thật thắc mắc, nguyên chủ chưa đủ nổi tiếng sao? Nhiều người ngưỡng mộ là thế nào?!
- Bảo bối đang nghĩ gì sao?
- Tôi đang nghĩ về nhiệm vụ...
Bỗng nhiên Hoàng My lại nói điều mình nghĩ cho Đoàn Huy.
Bình thường cô sẽ nói rằng "Nghĩ về một vài chuyện" hoặc "Không có gì".
Đến Hoàng My cũng ngạc nhiên trước độ trung thực của mình.
- Bảo bối không cần lo lắng cho nhiệm vụ như vậy.
Cứ tự nhiên đi chơi thế này cũng tốt mà.
Cô gật đầu, vứt cái đĩa nhựa trống vào túi rác.
Tịnh Yến với Gia Bảo cũng bớt ồn ào lại mà ngồi xuống ăn sáng trong yên bình cùng với Đoàn Huy và Hoàng My.
Xử lí xong bữa ăn là hai chàng trai cùng chú chó và một chàng trai nữa lại đi làm việc, còn hai cô gái lại nằm trong lều chơi game.
- Sau chuyến đi này chúng ta có thể mập lên.
- Tốt nhất đừng nói về nó.
Hoàng My và Tịnh Yến vừa chơi game vừa tự an ủi bản thân mình sẽ không mập.
Hoàng My thì không lo mấy nhưng Tịnh Yến thì cực kì lo sợ.
Cô ấy đã mập lắm luôn rồi, mập nữa là bỏ quyền làm người mẫu luôn đấy.
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Chủ nhật, ngày 6 tháng 6 năm 2021
Thời gian đăng: 0 giờ 0 phút
Chương bão đầu tiên chúc mừng sinh nhật bạn @? lười(-) ¿
Chúc bạn có một sinh nhật vui vẻ và hạnh phúc.
Nếu có thể thì năm sau bạn và ad vẫn nhớ nhau và lại chúc mừng như thế này nữa.
Chúc mừng sinh nhật @? lười (-) ¿ nhé!.
← Ch. 152 | Ch. 154 → |