Đừng nóng vội!
← Ch.170 | Ch.172 → |
"Nói nữa, cho dù Lưu Thư Nhất không làm hại Kỷ Tuyết Tình, nhưng cô chủ nhà họ Kỷ bị bắt cóc, nhà họ Kỷ sao có thể bỏ qua?"
"Hơn nữa, chuyện này đã ồn ào như vậy, Lưu Thư Nhất trốn không thoát rồi, mày có thể đảm bảo hắn sẽ không khai ra mình không?"
Sắc mặt Lăng Vân cứng đờ, lập tức hoảng hốt.
Mặc dù Lưu Thư Nhất đã hứa hẹn rất nhiều, nhưng đối mặt với Kỷ Tuyết Tình xinh đẹp như vậy, chính anh ta còn cảm thấy mình không thể kiềm chế được, vậy Lưu Thư Nhất cũng rất có khả năng sẽ ra tay với Kỷ Tuyết Tình.
Mà với nhân phẩm của Lưu Thư Nhất, một khi bị bắt chắc chắn sẽ khai ra anh ta ngay lập tức.
"Bố! Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?"
Lăng Vân đứng dậy, lo lắng hỏi: "Con chỉ gọi điện hẹn Kỷ Tuyết Tình, sẽ không bị truy cứu trách nhiệm chứ?"
"Mày quá coi thường nhà họ Kỷ rồi, tất cả những người liên quan đến chuyện này đều khó thoát khỏi trách nhiệm, huống hồ mày còn là đồng lõa".
Lăng Phi Dương đi đi lại lại một cách bồn chồn, cắn răng nói: "Đi! Ngay lập tức trở về tỉnh thành, sau đó có chết cũng không được thừa nhận mình có liên quan đến vụ bắt cóc Kỷ Tuyết Tình, nếu không nhà họ Lăng nguy rồi".
"Đúng đúng đúng, tỉnh thành mới là địa bàn của chúng ta". Lăng Vân liên tục gật đầu: "Con chỉ gọi cho Kỷ Tuyết Tình một cuộc điện thoại, chỉ cần con cứng miệng nói không liên quan đến vụ bắt cóc, nhà họ Kỷ cũng không làm gì được con".
Ngay lập tức, bố con nhà họ Lăng không thèm thu dọn đồ đạc, lập tức chạy trốn về tỉnh thành.
Khi Giang Vũ đến biệt thự nhà họ Lăng, bố con họ Lăng đã sớm chạy mất rồi!
Sau khi biết được bố con họ Lăng đã trốn về tỉnh thành, Giang Vũ không chút do dự, lập tức lái xe đến tỉnh thành.
Dám động đến Kỷ Tuyết Tình, cho dù Lăng Vân có trốn đến chân trời góc biển, Giang Vũ cũng sẽ không tha cho anh ta.
Tỉnh thành nhà họ Lăng!
Trở về nhà, Lăng Vân hoàn toàn thả lỏng, ở trên địa bàn của mình, cho dù đối mặt với nhà họ Kỷ, anh ta cũng có đủ tự tin.
Lăng Phi Dương thì lo lắng bất an, không hề thoải mái như Lăng Vân.
Vào buổi tối, Lăng Vân ngồi trước bàn ăn uống ngon lành, miệng không ngừng nói: "Bố! Bây giờ chúng ta đã trở về địa bàn của mình rồi, bố đừng mặt mày ủ dột nữa!"
"Mày là thăng bất hiếu, còn có tâm tư ăn uống à". Sắc mặt Lăng Phi Dương âm trầm nhìn Lăng Vân: "Nếu không cẩn thận, chuyện này sẽ khiến cả nhà họ Lăng sẽ gặp hoạ..."
"Yên tâm đi, cho dù Lưu Thư Nhất bị bắt thì cũng không có bất kỳ bằng chứng nào có thể chứng minh con hợp tác với anh ta.
Lăng Vân chẳng hề để ý bĩu môi: "Chỉ cần con không thừa nhận, thì không ai có thể làm gì con được?"
"Bùm!"
Lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai bố con.
"Ông chủ, cậu chủ, không ổn rồi!"
Người quản gia vội vàng chạy vào, kinh hô: "Cái tên Giang Vũ kia đã phá cửa xông vào rồi".
"Giang Vũ?"
Lăng Phi Dương hơi sửng sốt, vốn tưởng rằng người nhà họ Kỷ sẽ đến tận nhà gây chuyện, nhưng không ngờ lại là Giang Vũ đến trước.
"Tên khốn đó dám đến đây gây rối, đúng lúc để con cho nó biết đây là đất của ai?"
Lăng Vân vứt bỏ thức ăn trên tay, nghiến răng nghiến lợi hét lên: "Mau thông báo cho tất cả mọi người tập trung, hôm nay tôi sẽ cho tên khốn đó một trận nhớ đời".
"Đừng nóng vội!"
Lăng Phi Dương vội vàng lên tiếng ngăn cản, nhắc nhở: "Có thể Giang Vũ đến để moi móc thông tin, chúng ta tuyệt đối không thể lòi ra bất kỳ manh mối nào cho người nhà họ Kỷ, nghe rõ chưa?"
Nghe nhắc tới nhà họ Kỷ, Lăng Vân gật gật đầu.
Khi bố con nhà họ Lăng đi vào sân, Giang Vũ đang bị một đám vệ sĩ vây quanh, vẻ mặt sát khí đằng đằng.
"Cậu Giang, sao cậu lại đến đây?"
Chưa đợi Giang Vũ lên tiếng, Lăng Phi Dương đã nhiệt tình tiến lên chào hỏi, mắng chửi một đám vệ sĩ: "Tản ra, tản ral Đây là đối tác quan trọng của nhà họ Lăng trong tương lai, không ai được phép vô lễ với cậu Giang!"
← Ch. 170 | Ch. 172 → |