Chọc giận đêm tân hôn (6)
← Ch.056 | Ch.058 → |
Editor: Gà
Mới vừa diễn trò xong, Úc Tử Duyệt rũ hai mắt, khóe mắt ngắm nghía nhìn ở chung quanh tìm cơ hội chạy trốn.
Lăng Bắc Hàn thấy cô có chút sợ hãi khi nhìn thấy của mình, trong lòng âm thầm hài lòng, đang lúc Úc Tử Duyệt muốn chạy thì anh nhanh chóng bắt được cánh tay của cô, "Muốn chạy?" Anh lạnh giọng mở miệng hỏi.
"Bùm......" Anh ôm cô ngồi vào trong bồn tắm, bọt nước ở trong phòng tắm tung tóe rơi vãi khắp nơi.
"Ôi...... Anh làm gì thế?" Úc Tử Duyệt chống đẩy lòng ngực của anh, bàn tay nhỏ bé vừa đúng sờ lên bộ ngực dơ bẩn của anh, cô vội vã rút tay về, tức giận hét lớn.
"Tắm nha?" Lăng Bắc Hàn mở miệng, cùng lúc lại cởi nút áo sơ mi.
Úc Tử Duyệt vội vã che ngực, nhìn mặt mũi tuấn tú của người đàn ông ở trước mặt mình đang cởi áo cởi, nhìn cơ ngực săn chắc làn da màu đồng từng chút lộ ra ngoài, cô không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt.
Dáng người tên lính thối này cũng tốt đó chứ?
Động tác hết sức lưu loát mà đem áo sơ mi cởi ra, giờ phút này hai người coi như là lỏa lồ gặp nhau, một tay của Lăng Bắc Hàn kéo Úc Tử Duyệt đang ngẩn ngơ nhìn anh vào trong ngực, nghĩ thầm: Lần này xem em trốn đường nào.
"Á.... . Đừng.... . Đồ vô lễ! Lăng Bắc Hàn! Anh buông tôi ra! Chúng ta đã thỏa thuận ai đi đường nấy đấy! Làm sao anh có thể như vậy?" thân thể bị anh kéo vào trong ngực, cảm giác hai con mắt của mình chặt chẽ dán vào trong ngực của anh, Úc Tử Duyệt thét chói tai.
Phòng tắm mập mờ, hai người lõa lồ gặp nhau, dưới tình huống như thế, thật sự là quá nguy hiểm.
Giờ phút này ý niệm duy nhất trong đầu của cô chính là, không thể để cho Lăng Bắc Hàn ăn, ngàn vạn lần không được. Nếu không cô và Lệ Mộ Phàm thật sự không có khả năng.
Lời của cô, làm đôi mắt của Lăng Bắc Hàn trầm xuống, miệng ngược lại nhếch lên nụ cười tà mị: "Nói là ai đi đường nấy, nhưng chưa nói tôi không thể đụng vào em" Anh bá đạo nói xong, không cho cô bất kỳ cơ hội phản bác nào, há mồm chiếm lấy cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Bị anh hôn, Úc Tử Duyệt mới đầu cả kinh, toàn thân cứng ngắc, nhưng một lát sau, cô lập tức giằng co, thân thể nhỏ bé giống như là cá đang bị mắc lười vùng vẫy chờ chết, ở trong nước liều mạng đậpnước văng lên tứ tung.
Môi của anh thủy chung chưa rời khỏi cô, bắt lấy đôi tay mánh khóe của cô, một cái tay khác kéo lấy dây lưng, quấn lên cổ tay của cô, dùng sức lôi kéo, dây lưng vòng móc chặt chẽ khóa lại!
"Ưmh...... Ưmh.... ." Lão biến thái này! Muốn cưỡng dâm mình sao? Nhìn dây lưng trên cổ tay, Úc Tử Duyệt hoảng hốt bị sợ đến run toàn thân.
Đang muốn hung hăng cắn môi của anh thì Lăng Bắc Hàn giống như là phát hiện được mưu kế của cô, vội vàng buông môi cô ra, một cái tay giữ chặt hông của cô, đứng dậy, bước ra bồn tắm, đi ra ngoài.
"Lão Biến Thái! Anh... Anh muốn làm gì? Buông tôi ra" Úc Tử Duyệt uốn éo người, đôi tay bị dây lưng buộc chặc, động không được, chỉ là hai chân đang liều mạng quấn quanh hông của anh, thế nhưng, anh giống như là không có cảm giác một dạng.
Anh không ôm cô trở về phòng ngủ mà là đi đến phòng khách, "Tôi muốn quyền làm chồng, được không?" Anh ném cô lên giường, thân thể to lớn bao trùm lên thân thể nhỏ nhắn của, chuyện sau đó....
Úc Tử Duyệt hơi sửng sốt kinh ngạc, chỉ cảm thấy hai chân bị anh tách ra, "Á...... Anh...... Tôi không đồng ý" Cô bất tri bất giác mà hét lên.
"Em không có cái quyền quyết định đó đâu" Giờ phút này dục vọng của anh đã lấn át lý trí, tên đã lắp vào cung không bắn không được! Lăng Bắc Hàn cũng không muốn kiềm nén nữa, huống chi, anh muốn cắt đứt ý tưởng của cô đối với Lệ Mộ Phàm. Để cho cô nhận rõ thực tế.
"Bạo lực gia đình, vũ phu, cưỡng hiếp. Lăng Bắc Hàn, tôi sẽ kiện anh.... . Ưmh.... ." Lời cô còn chưa nói xong, anh lần nữa bá đạo ngăn chận môi của cô lại......
← Ch. 056 | Ch. 058 → |