Ngoại truyện phần 3: Sau cơn mưa xuất hiện cầu vồng
← Ch.417 | Ch.419 → |
Đó không phải là một bộ phim Sex, không phải là những bức ảnh nóng bỏng mà là một bộ phim tình cảm Hàn Quốc, hình ảnh thoạt nhìn rất xinh đẹp, vô luận là góc độ quay hay là ánh đèn, cảnh tượng đều rất đẹp, giống như là phim nghệ thuật. Lăng Bắc Sam nằm trên đùi Cố Diệc Thần, mê man ngắm nhìn, nhìn hình ảnh thẹn thùng của đôi nam nữ....
Cố Diệc Thần đốt điếu thuốc, chậm rãi hút, đôi mắt nhìn cơn mưa xối xả ngoài cửa sổ, trong phòng học rất u ám, người đàn ông ngồi ở trên bàn, người phụ nữ ngồi ở trên ghế, tựa đầu lên chân người đàn ông, nhìn màn ảnh máy tính bảng.
Tiếng mưa rơi không ngừng, che giấu tiếng rên rĩ có vẻ thô tục của Lăng Bắc Sam....
Hoàng hôn trong tấm hình, nữ chính quay lộ nửa người trên, một cánh tay che bộ ngực, ngượng ngùng đứng trước mặt nam chính, người nhận vai nam chính tiến đến gần nữ chính, động thủ, chậm rãi gở khăn lụa quấn trên người cô gái xuống...
Anh ta lấy tay của cô ra, khóe miệng giơ lên nụ cười, làm cho nữ chính không ngừng lo lắng, lấy tư thế buông lỏng đứng ngay ngắn, sau đó người đàn ông với thân hình như được điêu khắc, dựa theo thân thể xinh đẹp tự như tranh vẽ của nữ chính, bắt đầu động thủ ra vào....
Thân thể cô gái kia quá mê người, trong mắt của nam chính là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất, đôi mắt sáng quắc của người nam chính làm cho nhân vật nữ chính thẹn thùng, bỗng chốc người đàn ông kia giống như cũng không khống chế nổi nữa xông lên trước, ôm lấy cơ thể nữ chính, hôn lên môi cô ta....
Ánh nắng chiều từ góc cửa sổ rọi vào, dưới ánh sáng hoàng hôn, hai cỗ thân thể quấn lấy nhau. Thân thể nghệ thuật vượt qua luân lý đạo đức trói buộc của các thầy giáo, kịch liệt dây dưa ở trong phòng làm việc....
Lòng của Lăng Bắc Sam rung động từng hồi một, nhìn hình ảnh yêu thương kích tình kia, chỉ cảm thấy mặt hồng tim đập mạnh, hơi thở càng ngày càng nặng, lòng bàn tay không tự giác mà co lại, không biết là hình ảnh quá kịch liệt hay vì cô quá động tình, tâm kích động toát ra, trong đầu không tự chủ được mà hiện ra hình ảnh kích tình trong phòng tắm của Cố Diệc Thần vào tối hôm qua, hình ảnh trong gương không ngừng quay về đầu óc của cô.
Hình ảnh cắt ghép của hai người đang nằm trên một chiếc giường lớn, ánh sáng hoàng hôn vô cùng xinh đẹp, người đàn ông và người con gái cùng nhau dây dưa trên giường, đủ các loại tư thế, đủ cảm xúc tình yêu. Người đàn ông nhắm chặt hai mắt, nhẹ nhàng giống như đỡ một tác phẩm nghệ thuật, giống như che chở cho người con gái mình yêu thương....
Hút xong một điếu thuốc, Cố Diệc Thần cúi đầu, chứng kiến tới hình ảnh trên màn hình máy tính bảng thì đôi mắt càng sâu hơn, nghe cô thét lên, Cố Diệc Thần đang muốn cướp máy tính bảng của cô, Lăng Bắc Sam chợt ngẩng đầu, gương mặt đã sớm ửng hồng, nặng nề thở ra một hơi, ngực đang phập phồng kịch liệt. Cô mặc một chiếc áo có phần cổ áo màu xanh lá mạ, từ tư thế của anh có thể thấy cảnh xuân xanh mê người bên trong như thế nào, Cố Diệc Thần khống chế không được mà tim bắt đầu đập nhanh....
Lăng Bắc Sam nhìn đôi mắt Cố Diệc Thần như được dao khắc, đường nét cơ thể anh tuấn rõ ràng, cảm giác hầu kết anh bắt đầu co thắt, cơ ngực bắt đầu cứng ngắt.... Nhịp tim càng thêm mất tốc độ....
"Thế nào, sao cứ thích xem những bộ phim thế này?" Cố Diệc Thần xoay tầm mắt, tức giận dạy dỗ, Lăng Bắc Sam hoàn hồn, vội vàng đứng lên, cô sợ mình khống chế không được sẽ trực tiếp đụng ngã Cố Diệc Thần, chưa từng quên nơi này là phòng học....
Cô có chút xấu hổ mà đóng máy tính bảng lại, "Này, đó không phải là Phim sex, là phim tình yêu nghệ thuật...." Cô nói dối một chút, rõ ràng là phim đen! Nghe cô khuyến khích và còn muốn nói thêm, Cố Diệc Thần bất đắc dĩ cười cười, một người trưởng thành nhìn các bộ phim này sẽ cảm thấy nó bình thường, nhưng cô là vợ của người lính! Nên giữ mình tí.
"Sao nơi này lại có một cánh cửa...." Lăng Bắc Sam thấy một cánh cửa, tò mò nói, cánh cửa này cũng giúp cô hóa giải không khí lúng túng hiện tại. Lăng Bắc Sam động thủ, nhẹ nhàng mở cửa ra, chỉ thấy bên trong có rất nhiều vật nhỏ lộn xộn, bên trong có bàn ghế bỏ hoang, còn có một cánh cửa sổ nhỏ.
Thu lòng hiếu kỳ, chuẩn bị mở cửa ra, trong lúc vô tình thấy một vật....
Cẩn thận nhìn mới nhận ra đó là một chiếc bao cao su đã được dùng qua!
Gương mặt càng thêm đỏ hồng, trong đầu hiện lên hình ảnh thầy trò cùng nhau vui vẻ lúc nãy."Bên trong là cái gì...." giọng nói Cố Diệc Thần vang lên từ phía sau, nhịp tim Lăng Bắc Sam càng đập nhanh, Cố Diệc Thần mở cửa, chỉ thấy cô sững sờ cúi đầu nhìn vật trên đất, anh cũng nhìn sang....
Cái nằm trên đất không phải bao cao su thì là cái gì?
"A Thần...." Lăng Bắc Sam nặng nề lên tiếng, có một loại lửa nóng tỏa ra khắp cơ thể, quay đầu chống lại lồng ngực rộng rãi của anh, tim đập nhanh. Bộ phận bên dưới của Cố Diệc Thần căng thẳng, cúi đầu chống lại đôi mắt màu nâu hàm chứa quá nhiều điều, trái cổ của anh nổi thẳng lên.
Lăng Bắc Sam khống chế không được chủ động tiến lên, ôm lấy chiếc eo cường tráng của Cố Diệc Thần, nâng người lên đụng vào cánh môi anh, anh cũng đè xuống, trở tay ôm lấy hông của cô, hai người như củi khô gặp lửa, kích động hôn nhau.
Hai người hôn nhau, trong đầu của Lăng Bắc Sam hiện lên những hình ảnh kích tình trong bộ phim vừa rồi, tay nhỏ bé không nhịn được đưa đến vạt áo t-shirt của anh, nâng phần áo phía sau của anh lên, Cố Diệc Thần bị động tác to gan này của cô kích thích nên cũng vén vạt áo của cô lên, bàn tay sờ nấn trên da thịt như tơ lụa của cô, một đường đi lên, hai người không ngừng vang lên những tiếng thở thô lỗ trong không gian nhỏ hẹp, ngoài cửa sổ cơn mưa càng lên giàn giũa hơn....
Anh cởi quần t-shirt của mình xuống, đặt lên một cái bàn, sau đó ôm cô lên, để cho cô ngồi ở trên quần áo anh, Lăng Bắc Sam nhìn cơ ngực khỏe mạnh kia, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, "A Thần, chúng ta...."... nhưng nơi này là phòng học có rất nhiều đồ vật ngổn ngang, Lăng Bắc Sam có chút sợ, lại nghĩ có chút kích thích, cảm giác bọn họ giống như là học sinh xấu ăn trái cấm.... .
Cố Diệc Thần không lên tiếng, ra tay cởi quần của cô, cô cũng sẽ không dè dặt, cấm kỵ, đưa tay giữ dây lưng của anh....
Bên ngoài mưa không ngừng rơi, bên trong nhà đôi nam nữ dây dưa, không ngừng kích tình, không gian thu hẹp giam cầm hai con người sắp điên cuồng vì nhau, từ trên bàn đến trên ván cửa, kịch liệt dây dưa kéo dài không ngừng, cấm kỵ, kích thích và sợ hãi, để cho cô càng thêm nhạy cảm, khít khao....
"Haizzz...." Trong lúc đang đến đỉnh điểm của thủy triều, toàn thân cô rơi từng giọt, cứ thế nằm trên bàn, hai chân cuộn lại, dịch thể chảy ra bên dưới, Cố Diệc Thần cần quần lên, đi ra ngoài tìm đồ để bọc cô lại, lấy khăn giấy lau cho cô, săn sóc nơi ấy giúp cô, còn Lăng Bắc Sam cứ nằm yên hưởng thụ sự phục vụ của anh.
"A Thần.... chúng ta.... có phải hay không quá, quá điên cuồng...." nghĩ tới màn kịch liệt dây dưa mới vừa rồi, Lăng Bắc Sam lo lắng hỏi. Cố Diệc Thần nhìn cô, "Là em quyến rũ anh trước...." anh tà ác nói, Lăng Bắc Sam trừng mắt liếc anh một cái, "Mới không phải!" lớn tiếng phản bác.
Cố Diệc Thần kéo thân thể trần truồng của cô lại, cầm khăn giấy lau mồ hôi cho cô, Lăng Bắc Sam cầm áo ngực lên định mặc vào, Cố Diệc Thần đoạt lấy, ngồi ở trên bàn, tự mình mặc vào cho cô, "Hí.... đau...." từ đỉnh đầu truyền tới cảm giác căng đau làm cô cau mày, chỉ thấy này nơi đỉnh nhọn kiều diễm như bị sưng đỏ, hồng diễm thành thục nở ra như đóa hoa đào cực kì mê người.
"Nhưng em xin anh cắn." Cố Diệc Thần lại bất thình lình nói ra lời tà ác, lúc đó anh đã giúp cô mặc xong áo ngực, còn nghĩ nhét khối thịt thừa vào trong, buông lỏng đai an toàn một chút, như vậy sẽ không làm cô đau quá nhiều?
"Cố Diệc Thần! Anh...." nghe lời của hắn, cô tức giận phản bác, cái người đàn ông độc ác này, được tiện nghi còn ra vẻ! Cô nặng nề bấm một cái vào cánh tay của anh, Cố Diệc Thần giúp cô mặc chiếc áo khoác vào, sửa mái tóc rũ rượi của Lăng Bắc Sam lại một chút, rồi khom người, nhặt chiếc quần lót màu đen ở dưới mắt cá chân của cô lên, cái quần lót đáng thương đã bị anh xé nát, may mà Lăng Bắc Sam dùng chút lý trí còn sót lại để cứu mạng của nó!
Cố Diệc Thần mặc xong quần lót cho cô, ôm lấy cô đặt lên bàn, rồi mặc quần Jean vào cho cô. Trái tim đang kích động của thoáng bình phục, đi giày vào theo anh ra cửa, nhìn những chiếc bao cao su trên đất còn cả cái khăn giấy anh vừa mới vứt xuống mà Lăng Bắc Sam đỏ mặt, khom người nhặt tấm khăn giấy kia lên, còn có cả chiếc bao cao su nữa, "Cái này nếu của nhóm học sinh cấp ba để lại thì thật không tốt!" cô cau mày nói.
Cố Diệc Thần cười cười, nhìn cô lấy những thứ đó ném vào thùng rác phòng học, "Nói không chừng là lũ học sinh này làm...." Cố Diệc Thần nói.
"Không thể nào, bọn họ không thể to gan như vậy được, khi đó chúng ta rất bạo thủ...." Lăng Bắc Sam kinh ngạc nói, ra khỏi phòng học, cô chạy đến toilet rửa tay, Cố Diệc Thần cũng đi theo.
Mưa to đã ngừng, không khí trong lành, Cố Diệc Thần dẫn Lăng Bắc Sam lặng lẽ trốn ra phía sau trường học, lúc này an ninh cũng không đi tuần tra, sẽ không ai phát hiện bọn họ mới vừa ở trong phòng học làm 'chuyện tốt'.
Hít thật sâu chút không khí trong sạch, mặt trời lên, Lăng Bắc Sam ngước đầu nhìn trời, "Cầu vồng! Cố Diệc Thần! Đó là cầu vồng!" chỉ vào sắc cầu vồng không rõ ràng trên bầu trời, Lăng Bắc Sam mừng rỡ thét lên.
Cố Diệc Thần nhìn theo, quả thật là một dãy cầu vồng, nhìn cô lấy điện thoại di động ra chụp hình, khóe miệng lộ ra nụ cười xúc động, không nhịn được nắm bả vai anh, "Cùng em quay lại!". Lúc Lăng Bắc Sam nói quay lại, Cố Diệc Thần cũng quay lại theo cô, hai người đưa lưng về phía cầu vồng, Lăng Bắc Sam cầm điện thoại di động chuyển sang chế độ tự chụp ảnh, điều chỉnh ống kính, để cho hai người bọn họ đều có mặt trong bước ảnh cầu vồng....
"Cười...." Cô lên tiếng, nhấn phím chụp, hình ảnh định dạng.
"Khốn kiếp, cười một cái sẽ chết à?" Nhìn người trong tấm ảnh, gương mặt anh tuấn của Cố Diệc Thần không có lấy một nụ cười, Lăng Bắc Sam bất mãn nói, Cố Diệc Thần đưa tay, choàng qua vai cô, "Đi nhanh đi...." dẫn cô đến bên hàng rào trường học.
Vào bằng cách nào thì ra ngoài bằng cách đó, hai người gần ba mươi tuổi, giống như học sinh cấp 3 cúp cua trốn ra ngoài.
Lăng Bắc Sam còn muốn đi tới trường học, bị Cố Diệc Thần kéo đi, chính là không để cho cô đi xem nơi biệt thự vẫn chưa xây dựng xong, hai người trở lại cửa trường học, Lăng Bắc Sam lên xe, Cố Diệc Thần cũng lên đi, an ninh ra ngoài có chút kinh ngạc thấy hai người đứng ở đó, Lăng Bắc Sam nhìn người bảo vệ, che miệng cười.
"Còn không cho chúng tôi đi vào, thì tự chúng tôi vào không được sao?" Lăng Bắc Sam nghịch ngợm nói, Cố Diệc Thần nhấn còi ô tô, giống như là ra uy với nhóm bảo vệ, "Ha ha...." Lăng Bắc Sam hả hê cười, nịt dây an toàn, lần này không cần anh nhắc nhở.
Nhìn dáng vẻ hả hê của Lăng Bắc Sam, Cố Diệc Thần không nhịn được nâng lên nụ cười, chở cô về nhà.
Sau khi về đến nhà, Lăng Bắc Sam lôi Cố Diệc Thần vào phòng tắm....
← Ch. 417 | Ch. 419 → |