Vay nóng Homecredit

Truyện:Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Chương 0831

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Trọn bộ 1665 chương
Chương 0831
Tâm trạng chơi tiếp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1665)

Siêu sale Shopee


Dương Thần nhìn tất cả mọi chuyện trong mắt, cũng không có ý ngăn cản, Nghiêm Bất Vấn giết người nhà Nghiêm Gia, mặc dù điên cuồng đến cực điểm, nhưng cũng không liên quan đến bản thân, dù sao Nghiêm gia chết hết rồi mình càng vui hơn

Chỉ có điều, trên lông mày của Dương Thần có chút buồn bực

- Tuy rằng thái độ của anh nghiêm trọng hơn so với tôi nghĩ một chút, nhưng trước khi đánh tôi muốn biết, cho dù anh có phát điên, tại sao cứ cứ lấy tôi làm mục tiêu, lúc nào cũng chống đối tôi?

Nghiêm Bất Vấn nhếch hàng lông mày

- Lý do quan trọng lắm sao?

- Ít nhất taôi giữ anh lại lâu như vậy, mức độ lớn như vậy là vì muốn biết nguyên nhân đằng sau

Dương Thần nói.

Nghiêm Bất Vấn cười lớn,

- Mày giữ tao? Mày thật sự nghĩ rằng mày có thể thắng được tao?

Dương Thần không nói gì, chỉ im lặng chờ Nghiêm Bất Vấn trả lời.

Tiếng cười của Nghiêm Bất Vấn thu nhỏ lại, trong ánh mắt có tia nhìn sâu đầy thù hận,

- Nói cho mày biết cũng không sao... vốn dĩ, tao cũng không có hứng thú chơi đùa với mày, chỉ có điều... mày thật là chướng mắt, có được những thứ không nên thuộc về mày, mà tao thì những thứ tao muốn có được, chưa bao giờ bị tuột mất...

- Thứ gì thế?

Dương Thần nhíu mày,

- Đá thần? Cũng không đúng, đá thần đã không còn ở chỗ tôi nữa

- Mày không cần phải biết

Nghiêm Bất Vấn cười gằn nói:

- Mày chỉ cần nhớ, mày phải chết... bởi vì chỉ cần mày chết rồi, tao mới có thể chứng minh, tao mới chính là người đáng được có tất cả! Tao mới là người đàn ông mạnh nhất trên thế giới này!!

- Tôi cũng không có nói, tôi là người mạnh nhất

Dương Thần bĩu môi.

- Nhưng lại có người nghĩ là như vậy đấy!

- Ai?

- Mày nói nhiều quá rồi

Nghiêm Bất Vấn bực mình xua tay,

- Đợi mày chết rồi, thì cái gì cũng không còn quan trọng nữa!

Vừa dứt lời, thân thể Nghiêm Bất Vấn như bị một luồng sức mạnh thần bí quái dị bao vây xung quanh, không gian xung quanh cũng bắt đầu phát sinh xung đột dữ dội, toàn bộ không gian bình hành cũng xuất hiện những mảnh vỡ hỗn loạn

Mắt thường mà nhìn, thì giống như toàn bộ xung quanh gần Nghiêm gia phủ, bắt đầu biến thành vô số ô vuông, mà còn không theo quy luật di động như con thoi!

Dương Thần cảm nhận được một cách sâu sắc, đó chính là sức mạnh thần bí mà ngày trước Khắc Long Nhân sử dụng, nhưng Nghiếm Bất Vấn thi triển ra, thì không những mạnh hơn hai lần, mà căn bản còn vượt bậc!

- Chắc hẳn trước đây mày đã từng được gặp qua kiệt tác của tao, mày hãy hưởng thụ đi nhé...

Nghiêm Bất Vấn cười hô hố, thân thể biến thành một dòng điện, xông thẳng vào người Dương Thần, một nắm đấm ngắm thẳng vào tim của Dương Thần

Khi đó trong tình huống sức chiến đấu của hai bên không cách xa nhau là mấy, dùng cách đơn thuần mà trực tiếp có hiệu quả của chiến đấu cận chiến, sức công phá mới có thể phát huy một cách mạnh nhất

Dương Thần biết rằng, trong trạng thái không gian bình hành hỗn loạn thế này, nếu sử dụng pháp tắc về không gian thì căn bản không thể dùng được, chí ít năng lực pháp tắc không gian của hắn, hoàn toàn không thể khống chế được một không gian không ổn định thế này

Có thể nói, sức mạnh Nghiêm Bất Vấn có được, có sức mạnh khắc chế đối với chủ thần

Nhưng Dương Thần cũng không có ý định sử dụng pháp tắc không gian, đón lấy nắm đấm có thể làm tan nát tất cả, liền giơ tay đón lấy

Thiên địa diễn sinh chi lực cuốn vào, bao bọc lấy thân thể Dương Thần, đồng thời lao vào ngay chính luồng sức mạnh thần bí của Nghiêm Bất Vấn!

"Phịch!"

Một tiếng động khó chịu, nhìn thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lại là một không gian lớn bị dao động xung kích, gào thét oanh tạc bốn phương tám hướng!

"Ầm ầm..."

Xung quanh căn nhà cũ của Nghiêm Gia đều sụp đổ, khói bụi mịt mù!

Lòng Dương Thần có một chút kinh ngạc, thực lực của tên Nghiêm Bất Vấn còn mạnh hơn tưởng tượng, so với Khắc Long Nhân mà mình đã giết ngày trước, năng lượng thần bí của y dường như cuồn cuộn không ngừng!

Nghiêm Bất Vấn công kích không thành, lại trực tiếp ra quyền như vũ bão tấn công tiếp, sức mạnh huyền bí ào ào như súng liên thanh, không ngừng xâm lấn phòng tuyến của Dương thần.

Mặc dù tốc độ của Dương Thần không chậm hơn so với Nghiêm Bất Vấn, nhưng bởi vì loại năng lượng này có thể làm cho cơ thể của mình trở nên ngưng trệ, máu huyết đảo ngược, nên tốc độ dần trở nên chậm chạp!

Thêm nữa làm Dương Thần cảm thấy không ổn chính là thiên địa diễn sinh chi lực của mình rõ ràng bị đặt vào thế bất lợi, bị năng lượng thần bí áp đảo, ý đồ làm tan rã nó nhưng lại bị nó chói chặt lại!

Sau khi giao đấu mấy trăm quyền chưởng, Nghiêm Bất Vấn điên cuồng hét lên tung ra một quyền phong với năng lượng bất ngờ bùng nổ, thẳng tắp phá tung lỗ hổng của Dương Thần, đổ ập ở trước ngực của Dương thần!

"Pang!"

Trong tiếng vang nặng nề, cơ thể Dương Thần giống như viên đạn bị bắn bay ra ngoài!

Dương Thần ra sức dậm hai chân đứng xuống trên mặt đất, vẽ ra hai đường hằn sâu trên mặt đất

Nhưng không đợi Dương Thần đứng vững, Nghiêm Bất Vấn lại bổ nhào vào, phi chân mang theo năng lượng thần bí kia, dễ như bẻ một cành cây khô đồng thời khiến không gian ngưng đọng lại, khiến mỗi động tác của Dương Thần đều có vẻ chậm chạp vô cùng!

Dương Thần gắng gượng giơ hai tay lên đỡ, cùng liều mạng với Nghiêm Bất Vấn

"Hự!"

Một tiếng kêu đau đớn, cơ thể Dương Thần bị một lực phá hoại rất mạnh đá văng rơi vào một cái hố lớn!

Nghiêm Bất Vấn xoay người giữa không trung, ngửa mặt lên cười điên cuồng, tràn đầy hưng phấn và miệt thị,

- Ha ha ha ha! Mày ngoài bị ăn đòn ra còn có thể làm gì khác! Sao, tao ra chân nặng quá, mày bò không lên nổi sao!?

Dương Thần vừa định dặt hai tay xuống thì Nghiêm Bất Vấn lại từ trên cao dẫm mạnh chân xuống!

Năng lực thần bí mang theo sức phá hoại đè nặng xuống, khiến cơ thể Dương Thần như bị một trận địa chấn!

Rầm rầm! Nham thạch bay vào, hố lớn lại sâu them vài mét, xung quanh to hơn gấp đôi!

Vì cơ thể Dương Thần không nghe sai khiến, lại lần nữa trúng chiêu, một gối quỳ trong hố, xung quanh cát bụi mù mịt

Thở gấp vài hơi, Dương Thần cảm thấy khóe miệng có chút tanh tanh, giơ tay chùi, đúng là vì lực phá hoại lớn như vậy làm cho mép mình bị chảy máu rồi!

Cho dù đánh nhau với Poseidon trước đó cũng chưa từng làm Dương Thần chảy máu, nhưng hôm nay, vì năng lượng bí hiểm của Nghiêm Bất Vấn kia, không ngờ khiến bản thân bị đả thương!!

Nghiêm Bất Vấn cũng chú ý đến điểm này, khinh thường lạnh lùng nói:

- Minh Vương? Thật là một trò đùa... trước mặt tao, mày chẳng qua chỉ là loài sâu bọ tiện tay là có thể bóp chết, vốn dĩ còn nghĩ rằng sẽ tốn chút sức lực, nhưng bây giờ xem ra... mày căn bản không phải là đối thủ của tao.

Dương Thần chậm rãi từ trong hố lảo đảo đứng dậy, không nói không rằng cúi đầu xuống, giống như không nghe thấy gì.

- Tao đề nghị mày, có thể suy xét một chút, những ý kiến của kẻ ngu si mà trước đây tao phái đi từng nói, mày nếu nhứ đồng ý thần phục tao, làm cẩu nô tài cho tao, làm việc cho tao, có lẽ là... tao có thể cho mày một con đường sống

Nghiêm Bất Vấn từ trên không trung từ từ hạ xuống, liếc mắt nhìn Dương Thần,

- Đúng rồi, mày không phải có rất nhiều đàn bà sao, những người đàn bà của mày, tao sớm đã có cách rồi, tặng cho Khắc Long Nhân kia để làm đối tượng phối giống, có lẽ là một sự lựa chọn không tồi... đến lúc đó mày có thể cùng tao xem xem, có rất nhiều kẻ giống hệt mày, trong phòng thí nghiệm của tao, đồng thời lên giường với tất cả những người dàn bà của mày... hahaha, haha!

Tiếng cười điên cuồng của người đàn ông vang vọng khắp đống hoang tàn đổ nát, giống như muốn mang tất cả những âm thầm chịu đựng trút hết ra một cách thô bạo!

Đứng ở một nơi không xa, bóng hình của Dương Thần, dần dần như chìm vào trong một màn đen tối.

Một luồng sát khí từ từ phát tán, trù địa như là nước mực đặc bị khô kiệt...

Nghiêm Bất Vấn sau khi chú ý đến sự biến đổi của Dương Thần, khẽ nhíu mày, nhưng cũng không hoang mang là mấy

- Hừ, còn có thể có sát khí thế này, không tồi à, đến đây, để tao xem xem, mày còn có trò gì thì giở nốt ra đây.

Cơ thể Dương Thần hơi run một chút, vì cảm xúc kích động khiến hắn không thể tự chủ được xương cốt bắt đầu ma sát rung lên.

Chậm rãi, Dương Thần ngẩng đầu lên, khuôn mặt vô sắc, trừ vệt máu trên khóe miệng ra, vốn là đôi mắt đen, dần dần một tia màu đỏ tươi bắt đầu cuộn lên

Nghiêm Bất Vấn vốn nghĩ rằng mình nắm chắc phần thắng, nhưng đến giờ phút này, không biết vì sao có chút chột dạ trong lòng, đến bản thân y cũng không hiểu vì sao lại có dự cảm không tốt như vậy...

Dương thần thè lưỡi, liếm liếm máu trên khóe miệng.

- Vốn dĩ...vì cố gắng không để bị sét đánh, tao cũng không muốn quá nghiêm túc, nhưng kẻ như mày, khiến tao căn bản không có tâm trạng chơi tiếp rồi... bởi vì, tao quá muốn bóp chết mày rồi...

Nghiêm bất Vấn nghe thấy lời nói u ám của Dương Thần xong, nhíu nhíu mày

- Hóa ra mày chính là muốn đứng lên mạnh mồm thế à? Đã như vậy, tao sẽ sớm kết liễu mày, tao chẳng có thời gian lãng phí với mày

Nhưng chưa kịp nói xong, Nghiêm Bất Vấn liền cảm thấy giữa trời đất dao động kỳ dị!

Dường như cả trời đất, ngay trong nháy mắt, trở nên hoàn toàn khác so với lúc trước, một luồng áp bức lớn chưa từng thấy trước đây xuất hiện từ trong lòng y!

- Đây là...

Nghiêm Bất Vấn mở to hai mắt, khó có thể tin nhìn vào Dương Thần trước mặt!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1665)