Vay nóng Homecredit

Truyện:Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc - Chương 069

Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc
Trọn bộ 267 chương
Chương 069
Cô bị người hạ thuốc?
0.00
(0 votes)


Chương (1-267)

Siêu sale Lazada


"Như thế nào? Anh sợ? Anh không phải là rất muốn để tôi làm phụ nữ của anh? Đến đây đi, anh liền là người đàn ông của tôi, nếu không tôi sẽ khó chịu chết, nhanh lên cho tôi đi?"

Mộ Hi đã không cách nào khống chế tư tưởng của mình, bàn tay nhỏ bé vẫn sờ loạn trên người Nam Cung Diệu, còn muốn cả người sát vào, cô chủ động cởi bỏ đồ ngủ của mình, toàn thân không có một chút che giấu, Mộ Hi càng ngày càng lưu luyến thân thể Nam Cung Diệu.

"Không được."

Nam Cung Diệu dùng sức khống chế thân thể của mình, hiện tại trong tay không có thuốc giải, không thể giải độc cho Mộ Hi, nhưng người phụ nữ này bây giờ lực quyến rũ quá lớn, mặc dù Nam Cung Diệu đã chống đỡ không được, nhưng miệng vẫn miễn cưỡng phun ra hai chữ: Không được.

Nhìn xem trong ngực mềm mại hương vị ngọt ngào đồng / thể, cảm nhận được da thịt nhẵn nhụi kia ma sát ma sát, toàn bộ lửa trên người anh đã dấy lên.

Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi lúc này đã bị thuốc kích dục hành hạ đau khổ, anh hận không thể lập tức mang nỗi thống khổ của cô đi, nhưng anh thật sự phải làm như vậy sao? Nhìn cô bây giờ bị khô nóng hành hạ đầu óc không tỉnh táo, còn có kia khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy dục vọng mê man, Nam Cung Diệu không đành lòng cứ như vậy muốn cô.

Vì vậy, Nam Cung Diệu ôm lấy Mộ Hi chuẩn bị vào phòng tắm, nhưng, vẫn chưa đến phòng tắm liền thấy lỗ mũi Mộ Hi chảy máu, mặt cô đỏ bừng, toàn thân đã trở nên nóng hơn, chỉ thấy cô nhắm mắt lại, giống như đã không cách nào chịu đựng! Đáng chết, xong rồi, Mộ Hi đã chảy máu mũi, chứng minh thuốc đã ngấm rất sâu, tính dùng nước lạnh ngâm, cũng khó bảo vệ có thể gắng gượng qua. {Hàn Băng Tâm}

Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi vào phòng ngủ, nhanh chóng cởi quần áo trên người mình xuống.

"Uh..."

Mộ Hi mở mắt ra, nhìn thấy trên trán Nam Cung Diệu nổi gân xanh, cô biết rõ anh đã rất nhẫn nại.

"Anh còn không giúp tôi, anh tên ngụy quân tử này, giả vờ đứng đắn, hung thủ giết người, anh muốn tôi khó chịu hết sao?"

"Đáng chết, lúc nào rồi, cô còn có sức mắng chửi người, tôi thật sự phải làm, cô chuẩn bị xong chưa?"

Nam Cung Diệu trăm ngàn lần không muốn dưới tình huống này muốn người phụ nữ mình thích, nhưng anh không có lựa chọn nào khác.

"Rốt cuộc anh có phải đàn ông không? Anh có phải không có khả năng không?"

Mộ Hi khiêu khích nhìn Nam Cung Diệu, hiện tại cô chỉ muốn muốn người đàn ông này, mà người đàn ông này vì sao không cho cô? Chẳng lẽ là anh ghét cô? Hừ! Mâc kệ.

Mộ Hi nghiêng người áp chế Nam Cung Diệu dưới thân, chính cô cũng không biết sức ở đâu ra, rỏ ràng lật Nam Cung Diệu qua, kỳ thật nếu như không có Nam Cung Diệu phối hợp, hai Mộ Hi cũng lật không được anh.

Mộ Hi chịu đựng khó chịu, ngồi trên người Nam Cung Diệu, tháo cặp mắt kính quê mùa xuống, ném qua một bên, đôi mắt trong suốt như hồ nước kia thâm tình nhìn Nam Cung Diệu, lông mi thật dài, chớp lóe chớp lóe như là đợi anh rủ lòng thương xót.

Chẳng lẽ người đàn ông này thực sự cho rằng bộ dáng cô xấu xí sao? Không có cách nào, chỉ có xuất ra chính mình thật sự đến muốn người đàn ông này, mái tóc thật dài của cô khoác lên người, mái tóc này là thứ duy nhất cả người cô che giấu.

"Anh cho chị thấy được, tôi lớn lên trông thế nào, từ sau mười tám tuổi, anh là người đàn ông đầu tiên nhìn được diện mạo thật của tôi, anh có phải chê bộ dáng tôi khó coi mới hành hạ tôi không, hiện tại anh xem, đây chính là tôi, tôi thực sự."

Mộ Hi nói đưa tay nâng mặt Nam Cung Diệu lên, ôn nhu hôn lên môi anh, Nam Cung Diệu cảm giác được cô rất nóng, không thể kéo dài được nữa, vì vậy, xoay người áp chế Mộ Hi dưới thân.

"Hiện tại để tôi chứng minh cho cô thấy tôi có phải là đàn ông không, còn có, từ giờ trở đi cô chính là phụ nữ của Nam Cung Diệu, cô phải thỏa mãn nhu cầu của tôi bất cứ lúc nào, không cho phép kháng cự tôi nữa, không cho phép có quan hệ da thịt với bất kì người đàn ông nào, cô phải báo đáp ân huệ hôm nay tôi làm thuốc giải của cô."


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-267)