← Ch.322 | Ch.324 → |
"Trên đời này chỉ có một Đông Đình Phong" hắn nói "Xem ra em luyến anh trai mình, tình huống rất nghiêm trọng"
Đông Lôi nghĩ, có lẽ là, từ nhỏ luôn bên cạnh anh trai, còn có Kiều Sâm, hai người nam sinh xuất sắc. những nam sinh khác thật sự rất khó lọt vào trong tầm mắt cô.
"Chúng ta vẫn nên làm từ chuyện nhỏ sẽ tốt hơn. Anh chỉ muốn làm bạn trai của em" Hắn cười răng trắng muốn, ánh mắt thì kiên định.
"Chúng ta cả đời sẽ không qua lại với nhau nữa, em cả đời sẽ không gặp anh nữa"
Cô muốn đi, hắn vội vàng bước tới ngăn cản, kéo cô vào lòng, lại hôn cô. Lần này anh hôn cô lại đáp trả. Hôn xong hắn cười
"Rõ ràng là thích anh, thân thể thành thật của em đã nói rõ điều này, còn muốn nói dối anh.... làm bạn gái anh được không?"
Đông Lôi che miệng, trong lòng lâng lâng, không có biện pháp nào bỏ qua phần rung động của hắn, lẳng lặng liếc nhìn người đàn ông này một hồi lâu, bất đắc dĩ nói
"Em yêu Kiều Sâm một thời gian rất lâu, mới vừa cùng anh ấy giải trừ hôn ước không lâu, anh không ngại sao?"
"Sao phải để ý?" hắn hỏi ngược lại, chỉ ra:
"Chuyện em luyến anh mình, anh Kiều và anh Đông tính cách cũng giống nhau, Lôi Lôi em có từng nghĩ không, em đối với Kiều Sâm khả năng chỉ là mê luyến của một đứa nhỏ, cái đó không giống tình yêu nam nữ, em đem tình cảm này trộn lẫn. Anh cho em biết giải trừ hôn ước là một lựa chọn sáng suốt, .... anh thấy may mắn khi em chia tay, nghĩ như vậy thực có chút tiểu nhân, nhưng anh thấy thật may mắn bởi vì anh lại có cơ hội theo đuổi em.."
Người đàn ông này tài ăn nói thực sự rất lợi hại, Đông Lôi muốn nói nhưng đều bị hắn chặn miệng không nói được, suy nghĩ nửa ngày, lại nói ra ba chữ
"Em không hiểu?"
"Không hiểu cái gì?"
"Dựa vào năng lực của anh, gia thế của anh, bện cạnh khẳng định không thiếu phụ nữ tài mạo song toàn. Ngoài gia thế ra em thực sự không có gì đặc biệt hơn người, dựa vào người như anh sao có thể nhìn trúng em. Cho dù em muốn tiếp tục yêu một lần nữa cũng chọn anh không được, đừng nói với em, anh ngay từ nhỏ đã yêu thích em như vậy, tình bạn của chúng ta, dù sao cũng chỉ kéo dài hơn một tháng"
Cố Duy ưu tú, nổi tiếng ở Bình Kinh, tuy rằng hắn không giống anh cô nổi tiếng Đông Ngải, hắn nói
"Nếu như không có tình bạn trước đây, anh khẳng định sẽ không để ý em, chính vì từng là bạn chơi, lần đầu gặp mặt, mới để lại trong tim anh, đây chính là quan hệ nhân quả"
"Anh thừa nhận bên cạnh anh không thiếu phụ nữ, nhưng anh luôn là một người đàn ông đúng đắn, sẽ không lưu tình khắp nơi, nói mấy chuyện yêu đương, không phải không có, đều bệnh mà chết, cũng giống như em và Kiều Sâm từng đính hôn đều đã là dĩ vãng, "
"Lôi Lôi mỗi người đều có một quỹ đạo để trưởng thành, chúng ta không có biện pháp nào để xóa nó đi, nhưng cuộc sống vẫn phải trải qua, em nói có đúng không? Bây giờ anh chỉ có cảm giác với em, thích em.... so với trước đây còn thích hơn, thích đến nỗi muốn lấy em về. Kiều Sâm không hiểu em, không thưởng thức em, đó là tổn thất của hắn..."
Cố Duy là người nói lời ngon ngọt, cùng ở một chỗ với người đàn ông này, đều sẽ bị dụ dỗ, nhưng cô để bản thân mình tỉnh táo. Câu đánh gãy câu nói của hắn
"Anh thích gì ở em? Em có gì đáng giá để anh thích?"
Cố Duy không cần nghĩ ngợi trả lời "Lương thiền, đơn thuần, có chí tiến thủ mạnh mẽ, siêng năng học hỏi, đối với bạn bè rất nhiệt tình, đợi một thời gian nữa nhất định sẽ là một bác sĩ giỏi"
Trước kia, Đông Lôi muốn trở thành y tá, muốn làm trợ thủ cho Kiều Sâm, còn bây giờ dưới sự cổ vũ của Cố duy cô đã chuyển ngành sang làm bác sĩ.
Mấy tháng này cô đang lặng lẽ âm thầm thay da đổi thịt, cô muốn trở thành một người phụ nữ đối mặt đơn độc dù rời khỏi Đông gia, cũng có thể tự lập sống được, mà xuất thân ưu việt đã giúp cô hoàn thành xong chuyện chuyển ngành.
Chọn chuyên ngành mới, buộc cô phải học lại từ đầu, nhưng cô lại có niềm tin cùng kiên nhẫn như vậy,
"Những đặc điểm mà anh nói, rất nhiều người đều có"
Đông Lôi nói, cũng không cảm thấy đây là lý do yêu thích.
"Đúng ở trên rất nhiều người đều có, có lương thiện, có đơn thuần, có siêng năng, có nhiệt tình với người ngoài...nhưng có rất ít người, có thể sinh ra giống như em vậy, mang một phần kiêu căng, anh không nhìn thấy ở trên người của em loại hòa nhoáng như vậy, Lôi Lôi, em rất thân thiện cũng rất trong sáng, có gia giáo, có tu dưỡng, trên người em không có một chút tùy hứng nào, trước mặt bất kỳ ai đều khiêm tốn lễ phép, điểm này anh rất thích."
"Anh thấy nhiều người theo đuổi danh tiếng, siêu xe, theo đuổi cuộc sống xa hoa, vì danh lợi, người phụ nữ cái gì cũng đều hi sinh, em cùng bọn họ không going nhau, ở cùng với em. Anh rất thoải mái, sự thoải mái này anh rất muốn tiếp tục giữ nó."
"Anh biết em còn nhỏ, còn đi học, không sao anh có thể đợi, chỉ cần em đồng ý, anh sẽ bảo cha mẹ sang Đông gia cầu hôn, đính hôn trước, đợi sau khi em tốt nghiệp xong, chúng ta sẽ kết hôn, ... mà không được, em học bác sĩ rất lâu, anh mà đợi em học xong thì dài cổ mất"
"Nếu không như thế này đi, đính hôn xong, qua một hai năm chúng ta kết hôn luôn, chờ khi kết hôn xong em có thể tiếp tục đi học, tiếp tục hoàn thành lý tưởng của em, anh hết sức ủng hộ..."
Người đàn ông này đã lên kế hoạch rất tốt cho tương lai của họ. lòng bàn tay Đông Lôi tất cả đều là mồ hôi, bóng dáng cao lớn của người đàn ông đè nặng cô, khiếp cô hoảng loạn không rõ.
Ở cùng với Kiều Sâm, chỉ cần là cô chủ động, có lúc tim đập rất nhanh, nhưng không có cảm giác khẩn trương ra mồ hôi như vậy, hơi thở của người đàn ông này như trêu chọc cô, khiến cô không thể nào suy nghĩ bình thường được,
"Cho em thời gian, em cần suy nghĩ"
Cô đẩy hắn ra chạy ra khỏi quán. Tình yêu này đến quá nhanh, cô không có cách nào đối với người bạn ngày xưa tỏ ra chán ghét, mà ngược lại rất thích. Nếu hắn không mang họ Cố có lẽ cô sẽ suy nghĩ chút, nhưng hắn họ Cố cô khó tránh phải suy nghĩ chút, sau nhiều năm như vậy bọn họ không có qua lại, nay, lại gặp khiến người ta không thể không hoài nghi có mưu đồ khác.
Nhưng cô cũng không vội cự tuyệt, có lẽ, cô đã có chút động lòng, rời khỏi quán, cô lên ô tô đi về nhà.
Trên đường đi, trong đầu cô toàn hình ảnh nụ cười của người đàn ông này, dáng dấp phong độ, bọn họ ở chung rất tốt....
Nhưng cũng chỉ là rất tốt, được rồi nụ hôn của hắn cũng không khiến cô thấy phản cảm, nhưng..... cô lại có cảm giác không nỡ. đại khái Cố Duy rất anh tuấn, so với anh trai còn đẹp trai hơn, anh trai chỉ nở nụ cười ấm áp với chị dâu, còn Cố Duy đối với ai cũng nở nụ cười mê người, là một chàng trai rất ấm áp.
Loại ấm áp này, rất cuốn hút người ta, vậy đây chính là nguyên nhân chủ yếu cô bị cuốn hút, nhưng người đàn ông anh tuấn rất dễ hoa âm (Lăng Nhăng)
Trước kia hắn có mấy người bạn gái, còn ở chung phòng, chuyện này, cô biết: anh trai đã từng đề cập qua, đồng thời cũng tỏ ý phản đối. cô nghĩ cô nên nghe anh trai.
Về nhà Đông Lôi nhìn thấy anh cả và chị dâu trong phòng khách, ngồi chung một chỗ, giọng nói hết sức thân mật, cả con trai và con gái cùng ngồi chơi, nhìn một nhà thật ấm áp.
Anh cả có thể tìm được tình yêu của chính mình, cô là em gái cũng mừng cho anh, chị dâu thật rất xuất sắc, cô hy vọng chuyện trùng hôn có thể nhanh chóng được giải quyết, hôn lễ có thể cử hành đúng lịch.
"Anh cả chị dâu, mọi người và Hàn Tịnh đàm phán thế nào rồi?"
Cô đi lên ôm cổ anh trai và chị dâu,
"Tiểu Tịnh muốn về Đông viên"
Đông Đình Phong nói, kéo cô từ sau lưng sang ngồi bên cạnh.
"À"
Đông Lôi nói: "Chuyện này, anh nghĩ giải quyết thế nào, Hàn Tịnh cũng không biết điều nha..."
Trán bị gõ một cái. Cô không khỏi rụt cổ lại.
"Có một số chuyện em cũng không biết được, không giải thích rõ ràng được em cũng đừng phán đoán linh tinh, cho dù Hàn Tịnh không làm vợ anh, cũng sẽ là chị dâu của em.."
"Có ý gì chứ?"Đông Lôi ngây ngốc
"Đông Tán đã quay về" Ninh Mẫn nói.
Đông Lôi nhíu mày: "Em không có cách nào xem Đông Tán là anh trai"
Cô không muốn bàn chuyện về Đông Tán, trở về biệt thự, tắm rửa một cái đi ra, thấy mẹ và chị dâu đang nói chuyện.
Trước kia, mẹ rất ghét Ninh Mẫn, bây giờ, mẹ lại rất quý rất thích. Cô cũng rất thích.
"Đang nói chuyện gì mà vui vậy ạ"Cô cười bổ nhào đến ôm hai người.
"Đang bàn luận chuyện đối tượng thân thiết của con, tiểu Thản Khắc nhà Thần gia kia, lớn lên so với con gái còn xinh đẹp hơn, con xem con xem đây chính là tấm ảnh của nó"
Ninh Mẫn đưa ảnh ra, một khí chất thanh mát, anh tuấn có thể khiến trai gái đều kinh ngạc khi nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông này, trong ảnh cuộc sống, rất đẹp, lấp lánh, nụ cười rất sạch sẽ. ảnh quân phục cầm sung, có vài phần ngang ngược của người bảo vệ an ninh tổ quốc.
"Người Thần Huống đề cử, quả không sai được, mẹ ước gì các con có thể lập tức gặp mặt...Lôi Lôi, tối hôm nay, Thần Huống mở tiệc có mời Thản Thản tới làm khách"
Hà Cúc Hoa càng xem càng thích, có rất nhiều ảnh, Đông Lôi xem từng cái, càng xem càng thấy người con trai này đeo kính quá to, đến khi nghe được câu này, thì giật nảy mình,
"Cái gì? nhanh như vậy không phải nói còn mấy ngày nữa sao?"
"Thần Thản vừa đúng có việc trở về nhà, Thần Huống giống như anh em, thích đánh nhanh thắng nhanh, kịp lúc quyết định, tối hôm nay sẽ gặp mặt, coi như bạn bè ngồi nói chuyện, em cũng không cần căng thẳng"
Ninh Mẫn cười trấn an. Sở dĩ lúc đầu, Cẩn Chi sợ Đông Lôi và Cố Duy cứ thế tiếp tục, sợ rằng Đông Lôi sớm hay muộn cũng bị tên tiểu tử kia đánh gục. Thần Thản này so với Cố Duy cũng xuất sắc, Cẩn Chi hi vọng bọn họ sớm quen biết nhau, sớm xác định quan hệ, để Cố Duy chết cái ý niệm trong đầu đi.
Đông Lôi gật đầu, Thần Thản này thật không tồi, nhìn cũng không tới nỗi nào.
Đông Lôi lúc này không biết, biến đổi bất ngờ hôn nhân của cô, sẽ trở thành nỗi đau cả đời của Cố Duy, cũng xoay chuyển vận mệnh chính trị của Đông gia và Thần gia....
← Ch. 322 | Ch. 324 → |