← Ch.3662 | Ch.3664 → |
Chương 3692
Tư Đồ Không muốn nói có khác biệt, nhưng đáng tiếc, lời này nói ra từ miệng Tô Khiết hay Liễu Ảnh quả thật không có gì khác biệt cho lắm. Bởi vì đây đúng là suy nghĩ của Liễu Ảnh, nhưng dù là ai nói, anh ta cũng sẽ không từ bỏ.
"Ý của Cô Tô là không muốn tôi đi gặp Liễu Ảnh?" Tư Đồ Không nheo mắt nói. Người phụ nữ trước mặt rất đẹp, giống như đóa hoa hải đường, lộng lẫy mà không dung tục, tinh xảo như pha lê, thuần khiết, mỹ lệ. Nếu là bình thường thì anh ta sẽ muốn tiếp xúc với người thông minh xinh đẹp như vậy, đáng tiếc, người này lại là bạn tốt của Liễu Ảnh, hiện giờ còn đứng ở phía đối lập với anh ta. Tư Đồ Không biết quan hệ thân thiết giữa người phụ nữ trước mặt này với cậu ba Nguyễn, tiếc là, dù có như vậy thì cô cũng không nên nói với anh ta những lời này. Đây không phải chuyện cô có thể nhúng tay vào.
"Hay là, cô muốn ngăn cản tôi? Đối đầu với tôi sao?" Lời của Tư Đồ Không mang theo chút nguy hiểm.
Tô Khiết cứ như không cảm nhận được sự nguy hiểm này, cô khẽ cười: "Không phải tôi muốn ngăn anh, mà là Liễu Ảnh không muốn gặp anh, nếu Liễu Ảnh đồng ý quay về bên anh, tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản, nhưng mà, nếu Liễu Ảnh không muốn, vậy thì... xin lỗi."
Ý tứ trong lời nói của Tô Khiết rất rõ ràng, Tư Đồ Không hiểu rất rõ, anh ta có hơi tức giận, lời nói của Tô Khiết nhất định giống với suy nghĩ của Liễu Ảnh ở một mức độ nào đó. Thái độ của cô ấy với anh ta, rõ ràng là cự tuyệt.
Mà ý của Tô Khiết cũng rõ ràng, nếu Liễu Ảnh không muốn gặp anh ta, vậy thì, Tô Khiết sẽ nghĩ cách để anh ta không gặp được Liễu Ảnh, điều này khiến anh ta vô cùng khó chịu. Anh ta không thể quá đáng với Tô Khiết, một mặt là vì Liễu Ảnh, mặt khác là vì Nguyễn Hạo Thần.
Tư Đồ Không không muốn quá tuyệt tình, ít nhất là lúc này không muốn, vì vậy, lời nói cũng không quá vô lý: "Thế nên, ý của Cô Tô là sẽ xem ý của Liễu Ảnh?"
"Đương nhiên là vậy." Ý tứ rõ ràng như vậy, Tô Khiết không hiểu vì sao Tư Đồ Không lại phải hỏi lại một lượt.
"Nhưng mà, không phải Liễu Ảnh cũng không hoàn toàn kháng cự sao? Tôi ở đây lâu như vậy rồi mà Liễu Ảnh vẫn không hề nói gì, thế nên, tôi nghĩ Cô Tô không nên tới chất vấn tôi như vậy." Tư Đồ Không thản nhiên nói, như thể giữa mình và Liễu Ảnh còn rất nhiều cơ hội, hoặc có lẽ, anh ta vẫn luôn tự phụ như vậy, cảm thấy thứ bản thân mình muốn, từ trước tới nay chưa bao giờ không giành được.
Tô Khiết nhìn Tư Đồ Không, hóa ra, anh ta căn bản chưa từng nghĩ Liễu Ảnh sẽ rời đi. Có thể hiện giờ Liễu Ảnh cho phép anh ta dây dưa, chỉ là vì sau này rời đi sẽ không khiến anh ta nghi ngờ. Vậy nên Tô Khiết cũng không muốn nói nhiều, chỉ khẽ cười: "Tôi hy vọng tổng giám đốc Tư Đồ nhớ kỹ, Liễu Ảnh cũng là một con người, cô ấy có gia đình, bạn bè của mình, có người mình thích, có việc mình yêu. Vậy nên, tôi càng hy vọng tổng giám đốc Tư Đồ có thể tôn trọng Liễu Ảnh, tôn trọng lựa chọn của cô ấy."
Tư Đồ Không cho rằng lời nói của Tô Khiết là đang cảnh cáo anh ta khi năm năm trước bảo Liễu Ảnh ký thỏa thuận. Sắc mặt anh ta hơi trầm xuống, bản thỏa thuận này, anh ta chẳng cảm thấy gì cả, dù sao bản thỏa thuận này cũng trói buộc anh ta và Liễu Ảnh ở bên nhau năm năm. Năm năm này, ngoại trừ ban đầu anh ta có chút quá đáng với Liễu Ảnh ra, những thứ khác đều thuận theo cô. Có lẽ việc quá đáng duy nhất là dùng bản thỏa thuận này bức chết ba Liễu Ảnh. Đây cũng là chuyện ngoài tầm kiểm soát, nếu như có thêm lần nữa, anh ta sẽ không làm chuyện tuyệt tình như vậy, sẽ không để quan hệ giữa anh ta và Liễu Ảnh đi vào đường cùng như hiện giờ.
"Vậy, tôi phải cảm ơn Cô Tô đã nhắc nhở rồi." Tư Đồ Không nói. Tô Khiết nghe xong liền gật đầu, không nói thêm gì rồi rời đi.
Tư Đồ Không vẫn ở đó, nhìn lên nhà Liễu Ảnh. Người phụ nữ này, đã mấy ngày không ra ngoài rồi, không biết cô ấy đang làm gì nữa, hay là? Lên trên xem xem?
Tư Đồ Không đoán có lẽ Liễu Ảnh đã dẫn ai đó về, nhưng anh ta không rõ người này là ai. Hiện giờ đột nhiên có một suy nghĩ muốn tìm hiểu tới cùng, không thể khống chế nổi.
← Ch. 3662 | Ch. 3664 → |