← Ch.3268 | Ch.3270 → |
Chương 3293
Nhưng mà quản gia Trọng sợ mình mà không nói gì đó, có lẽ là thành chủ nhà ông ta…
Trương Minh Hoàng không nói gì, cũng không động đậy, thậm chí ngay cả mắt cũng không chuyển động một chút, ông ta vẫn ngồi yên ở đó như cũ, cứ ngồi yên lặng như thế.
Dường như là mọi sự vật trên thế gian đã bị ông ta ngăn cách ở bên ngoài, dường như tất cả đều không có liên quan gì đến ông ta.
"Thành chủ, người nói một câu đi, người đừng có dọa tôi." Quản gia Trọng thật sự bị hù dọa rồi, bộ dạng này của thành chủ còn dọa người hơn so với lúc trước không tìm được vợ.
Dường như là Trương Minh Hoàng thoáng tỉnh táo lại, rốt cuộc ông ta cũng đã nâng mắt lên nhìn về phía quản gia Trọng, chỉ có điều ông ta vẫn không nói chuyện, chỉ là kinh ngạc nhìn quản gia Trọng.
Dường như mang theo chút mờ mịt, dường như không biết là quản gia Trọng đang nói cái gì.
"Thành chủ, ông nói một câu đi." Quản gia Trọng chỉ cảm thấy trái tim của mình đang không ngừng chìm xuống, thành chủ như thế nên ông ta cảm thấy sợ hãi, làm cho ông ta luống cuống.
Có vẻ cuối cùng Trương Minh Hoàng cũng đã nghe thấy lời của quản gia Trọng, đôi mắt của ông ta vẫn kinh ngạc mà nhìn quản gia Trọng, suy nghĩ thật lâu, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói: "Ông trời vẫn đối xử rất tàn nhẫn với tôi, hoặc là nói hai mươi lăm năm trước tôi có quá nhiều, cho nên hai mươi lăm năm sau tôi nhất định không có cái gì cả."
Lúc này, Trương Minh Hoàng dùng giọng điệu chắc chắn làm cho người nghe cảm thấy vô cùng chua xót.
Vừa mới ra đời ông ta đã là người thừa kế Quỷ Vực Chỉ Thành, cho nên từ nhỏ ông ta đã có rất nhiều rất nhiều thứ.
Ông ta không thiếu cái gì hết, ông ta muốn cái gì gì thì sẽ có người dâng đến tay của ông ta, ông ta muốn làm gì thì có thể làm cái đó.
Kể từ khi sinh ra, tất cả mọi chuyện đều quá thuận lợi.
Cho nên, hai mươi lăm năm sau nhất định phải như thế này à?
Những điều mà ông ta muốn phải mắt đi, ông ta cũng không có được, nhất định không có cái gì cả ư?
Nếu là như vậy, ông ta tình nguyện trước đó mình không có cái gì hết, không cần cái gì, ông ta chỉ muốn có người phụ nữ mà mình yêu, ông ta chỉ muốn có một cô con gái của mình.
Nhưng mà ông ta biết ông trời sẽ không chiều theo ý ông ta, ông trời đối xử với ông ta tàn nhẫn như thế.
"Thành chủ, chúng ta lại tiếp tục tìm, cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, vậy chắc chắn là còn người khác, chúng ta lại đi tìm, nhất định sẽ có thể tìm được công chúa." Quản gia Trọng nghe thấy giọng điệu của thành chủ nhà mình thì chỉ cảm thấy trong lòng chua xót muốn rơi nước mắt, thành chủ nhà ông ta là một người kiêu ngạo như thế, là một người cuồng vọng như thề.
Thành chủ bây giờ làm cho người ta cảm thấy đau lòng.
Mặc dù ông ta cũng hi vọng cô cả nhà họ Đường là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành bọn họ, nhưng mà hiện tại kết quả xét nghiệm lại chứng minh cô cả nhà họ Đường không phải.
Vậy thì bọn họ cũng chỉ có thể tiếp tục đi tìm đi tìm công chúa chân chính của bọn họ, chỉ cần công chúa vẫn còn sống, chắc chắn là bọn họ có thể tìm được.
"Không cần." Tầm mắt của Trương Minh Hoàng nhìn thẳng về phương xa, không biết là đang suy nghĩ cái gì, giọng nói thì thào của ông ta không nghe ra quá nhiều cảm xúc, nhưng mà lại khiến cho người ta cảm thấy vô cùng kiềm nén.
"Không hả? Không cần nữa?" Quản gia Trọng hoảng sợ, ông ta không biết rõ thành chủ nhà mình có ý gì, bây giờ đã xác định cô cả nhà họ Đường không phải là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, vậy thì chắc chắn phải tiếp tục đi tìm công chúa chân chính, tại sao thành chủ lại nói không cần.
Không, cho dù thành chủ không muốn tìm, vậy thì phải nói không cần tìm, tại sao thành chủ lại nói là không cần?
← Ch. 3268 | Ch. 3270 → |