← Ch.3107 | Ch.3109 → |
Chương 3125
"Nguyễn Bạc Vệ là con trai ruột của ông cụ Nguyễn, loại tin đồn nhảm này quá hoang đường rồi." Cảm xúc của người đàn ông trung niên còn chưa hoàn toàn che đi, trên mặt còn mang vài phần sửng sốt: "Cho dù ông cụ Nguyễn muốn kêu Cậu Thần quay về, cũng không thể làm đến bước này."
"Đúng, đúng, tôi cũng cảm thấy tin đồn này không đáng tin, có điều chỉ là không biết Cậu Thần liệu có quay về hay không?" Lưu tổng vội chuyền chủ đề, thật ra liên quan đến những tin đồn này, trong lòng Lưu tổng vẫn có vài phần tin.
"Nguyễn Bạc Vệ dù sao là ba của Cậu Thần, ba mắt, Cậu Thần chắc chắn sẽ trở về nhỉ?" Người đàn ông cũng không có tiếp tục chủ đề trước đó, ông ta khi nói lời này, đôi mắt vô thức nhìn ra bên ngoài, khác đi qua đi lại hiện nay đã không ít, nhưng vẫn không có nhìn thấy Cậu Thần.
"Ai biết được, con người của Cậu Thần ông cũng biết." Lưu tổng bĩu môi.
Lúc này trong phòng, sắc mặt của ông cụ Nguyễn âm trầm tới mức hơi đáng sợ: "Nguyễn Hạo Thần sao còn chưa quay về, khách đều đã tới đủ, đứa con trai như nó còn không xuất hiện, như này ra cái gì chứ?"
"Đợi thêm một lát, Hạo Thần thế nào cũng không thể mặc kệ ba của nó, chuyện lớn như vậy, nó chắc chắn sẽ đến." Bà cụ Nguyễn thấp giọng khuyên, chỉ là bà ta rõ ràng cũng không có quá nhiều tự tin, rõ ràng cũng không thể chắc chắn Nguyễn Hạo Thần liệu có đến hay không.
"Cái đồ khốn nạn, nó đây mà muốn tôi tức chết, ba của nó mắt rồi, nó cũng không xuất hiện, nó rốt cuộc muốn làm cái gì?" Ông cụ Nguyễn không có bị xoa dịu, ngược lại càng thêm nóng nảy.
"Tính khí của Hạo Thần ông cũng biết, ông trước tiên đừng sốt ruột, đợi thêm đi." Bà cụ Nguyễn cũng không có cách nào khác, bọn họ một cuộc gọi cũng không gọi cho Nguyễn Hạo thần, chỉ đem chuyện này thông qua các kênh báo đài truyền ra, nháo to như vậy chính là vì để Hạo Thần quay về.
Nhưng bây giờ khách khứa đều đến đông như vậy rồi, cái bóng của Nguyễn Hạo Thần cũng không có nhìn thấy, trong lòng của Bà cụ Nguyễn cũng khẩn trương.
Bọn họ tỉ mỉ lên kế hoạch tất cả chuyện này, chính là vì để Hạo Thần quay về, bà ta ngay cả con trai cũng hy sinh rồi, bà ta không muốn đến cuối cùng lại trống không.
"Phải, tính khí của nó tôi rõ nhất, cho nên bà cảm thấy đợi thêm thì nó sẽ đến sao?" Ông cụ Nguyễn mặt mày càng khó coi, giọng nói cũng không nhịn được mà nâng cao vài phần: "Chúng ta làm nhiều như vậy chính là vì để nó quay về, nhưng nó đến bây giờ còn không lộ mặt, bà nói xem phải làm sao?"
"Đợi thêm một lát nữa, đợi thêm nửa tiếng nữa, nếu nửa tiếng sau nó còn không xuất hiện, chúng ta nghĩ cách khác." Mắt của Bà cụ Nguyễn hơi lóe lên, thần sắc thấp thoáng vài phần phức tạp.
"Cách khác? Còn có cách khác sao? Loại tình hình này rồi còn có cách gì nữa?" Ông cụ Nguyễn nhìn sang Bà cụ Nguyễn, ngược lại bình tĩnh hơn một chút.
"Cách tự nhiên là có." Bà cụ Nguyễn thầm hít thở một hơi: "Mục đích của chúng ta chính là vì để Hạo Thần quay về, toàn bộ đều là vì Hạo Thần, cho nên chỉ cần kết quả cuối cùng có thể khiến nó quay về là được, chúng ta cũng đều là vì tốt cho nó."
"Đúng, bà nói đúng, ba còn có cách gì?" Ông cụ Nguyễn không có một chút nghi ngờ về cách của Bà cụ Nguyễn, nhanh chóng gật đầu.
"Sự việc hiện nay đã tới bước này, ép một lần là ép, ép hai lần cũng là ép." Mắt của Bà cụ Nguyễn tối lại, hình như cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
"Bây giờ Nguyễn Bạc Vệ đều vì chuyện này mà hy sinh rồi, chúng ta tự nhiên không thể từ bỏ." Bà cụ Nguyễn cố gắng mượn cớ cho mình.
"Cho nên rốt cuộc là cách gỉ?" Ông cụ Nguyễn không nhịn được mà truy hỏi một câu.
"Bây giờ Nguyễn Bạc Vệ mắt, Hạo Thần là con trai lại không có xuất hiện, nếu chuyện này đăng lên báo, tôi lại cho người khác thêm thắt vào, đến lúc đó nhất định có thể khiến nó quay về." Mắt của Bà cụ Nguyễn hơi nheo lại, vụt qua vài phần quyết tuyệt.
← Ch. 3107 | Ch. 3109 → |