← Ch.3055 | Ch.3057 → |
Chương 3072
“Anh làm cậu cả Đường của anh, tôi làm tiểu vương tử của tôi, không hề có những thứ khác. ” Lâm Bối thầm thở phào một hơi, cô tự nói với chính mình cũng chỉ có thể như vậy, phải tự chủ như vậy.
Cô còn chưa nói hết, Đường Lăng đột nhiên đưa tay giữ cô lại, sau đó dùng sức trực tiếp đẩy cô đến bức tường hơi nghiêng ở bên cạnh, tiếp theo môi anh nhanh chóng ép xuống môi cô.
Vốn dĩ thân thể của Lâm Bối vẫn đang khó chịu bởi vì mang thai, hiếm khi được ngủ một giấc thật ngon như tối hôm qua, hôm nay lại được ăn một bữa ngon lành tại khách sạn, cảm giác đã khá hơn nhiều so với ngày hôm qua, cũng không còn phản ứng nôn nghén nữa.
Nhưng mà bây giờ bị Đường Lăng đẩy một cái, thân thể của Lâm Bối bị va chạm và bị đè ép, cảm giác không thoải mái lập tức dâng lên.
Vì thế khi Đường Lăng còn chưa hôn lên môi cô thì cô đã bắt đầu nôn khan.
Cả người Đường Lăng ngây dại, anh trực tiếp bối rối. Anh hôn cô khiến cô buồn nôn như thế sao?
Trong nháy mắt đó, tay của Đường Lăng vô thức nới lỏng vài phần. Lâm Bối lập tức nhân cơ hội thoát khỏi người anh đi qua một bên. Sau khi nôn oẹ hai cái, cô cố hết sức nhịn xuống. Cũng may buổi trưa cô không ăn gì cả cho nên không thật sự nôn ra thứ gì.
Đường Lăng nhìn cô, sắc mặt tối đen, biểu cảm phức tạp: “Em buồn nôn như thế sao?”
Anh hôn cô khiến cô buồn nôn lắm sao?
Lâm Bối nôn khan vì khó chịu, nghe Đường lăng nói thì vô thức trả lời một câu, đương nhiên là buồn nôn, nếu không thì cô cũng sẽ không nôn khan như thế.
Tuy nhiên sau một khắc, Lâm Bối lấy lại tinh thần, đột nhiên cô nghĩ đến một việc. Đường Lăng thấy cô như vậy, có khi nào sẽ phát hiện cô mang thai hay không?
Lâm Bối nâng mí mắt lên nhìn về phía anh, muốn nhìn một chút xem anh có phát hiện ra điều gì không. Chỉ thấy Đường Lăng có chút ngây người, có chút tủi thân, lại mang biểu tình như bị tổn thương khiến Lâm Bối sững sờ.
Lâm Bối chớp chớp mắt, cô cảm thấy chắc là Đường Lăng đã hiểu lầm cái gì đó rồi.
Đương nhiên Lâm Bối là một người thông minh, lập tức hiểu ngay Đường Lăng đã hiểu lầm cái gì, nhưng mà cô cũng không giải thích, ngược lại cô còn cảm thấy Đường Lăng hiểu lầm như thế rất đúng lúc.
“Anh Đường, tôi thật sự rất buồn nôn, cho nên xin anh đừng làm chuyện như vậy nữa. ” Lâm Bối còn cố ý khiến Đường Lăng hiểu lầm.
Đường Lăng nhìn cô không nói gì, sắc mặt có chút trầm xuống, con ngươi sâu thẳm. Không biết anh đang suy nghĩ những gì?
Đường Lăng nhìn cô không nói gì, sắc mặt có chút trầm xuống, con ngươi sâu thẳm. Không biết anh đang suy nghĩ những gì?
Lâm Bối cho rằng cuối cùng vấn đề cũng đã được giải quyết, cô đứng thẳng người định cất bước rời đi.
Thế nhưng chân của cô còn chưa bước được nửa bước thì Đường Lăng lại giơ tay giữ cô lại, sau đó trực tiếp kéo cô vào trong lòng.
Lần thứ hai tay anh vòng ra sau đầu cô, anh trực tiếp hôn lên môi cô.
Lúc này Lâm Bối cũng không phản ứng kịp, đương nhiên cũng không buồn nôn mà nôn khan như trước đó nữa.
Cứ như vậy Lâm Bối ngẩn người. Mãi đến khi Đường Lăng cạy hàm răng của cô ra xâm nhập vào khoang miệng, Lâm Bối mới hồi phục tinh thần, nhưng hiển nhiên hết thảy đều đã muộn rồi.
Tay của Đường Lăng dùng sắc đặt sau đầu cô, không để cô có chút cơ hội vùng vẫy nào. Anh dùng sức mà hôn, vả lại còn mang theo mấy phần thô bạo khiến cô càng không có khả năng phản kháng.
← Ch. 3055 | Ch. 3057 → |