← Ch.3015 | Ch.3017 → |
Chương 3032
Đường Lăng đi tới trước mặt Karoo, mặt đối mặt với hắn, khóe môi hơi nhếch lên biểu lộ ý cười, nhìn vô cùng ôn hòa. Là vẻ mặt ôn hòa khiến người khác không thể nảy sinh bất cứ phòng bị nào.
Karoo nhìn biểu cảm ôn hòa của anh ta, cười đầy chế giễu, quả nhiên là tên công tử này tới cầu hòa. Bộ dạng lấy lòng lúc này chỉ khiến người ta coi thường.
Chỉ có điều, Karoo mới nghĩ ra một trò, thế nhưng Đường Lăng đột nhiên tiến về phía trước, không để cho anh ta phản ứng lại, súng trên người hắn đã bị Đường Lăng lấy mất.
Karoo giật mình, cười lạnh, Đường Lăng muốn dùng cách này để dọa hắn sao?
Quá nực cười, Karoo hắn đây dễ dọa?
Chỉ có điều Karoo vừa mới cười thì Đường Lăng đã đánh vào chân hắn, đau tới thấu xương, máu từ vết thương tuôn ra.
Tình thế này khiến cả căn phòng đều sợ đến ngây ngẩn, Đường Lăng đoạt vũ khí không khiến bọn họ bất ngờ nhưng chẳng ai ngờ anh ta lại khiến Karoo bị thương.
Sau khi định thần lại, người trong phòng muốn ra tay nhưng bọn họ chưa kịp phản ứng đã có người nhanh hơn một bước.
Trong nháy mắt đó, năm tên đang đứng bên phải trong tay găm thêm một cái phi đao, năm tên bên trái còn lại cũng đều có vết máu ở cổ tay.
Những chuyện này đều xảy ra trong tích tắc, chỉ trong nháy mắt.
Công phu chỉ trong nháy mắt khiến mười người bị thương, hơn nữa còn bị thương ở tay.
Trong phòng nhất thời hỗn loạn, tất cả đều không thể ra tay được nữa.
Mặc dù không quay đầu nhìn nhưng Đường Lăng biết rõ ai đã làm, Nghiêm Vũ theo anh ta đã nhiều năm, anh ta biết rõ năng lực của Nghiêm Vũ, hắn chắc chắn không thể làm được.
Không nói tới Nghiêm Vũ, chính anh ta cũng không thể. Quả nhiên là cao thủ trong dưới trướng Nguyễn Hạo thần.
Tay hắn lúc này toàn là vũ khí cướp được, mặt vẫn không một chút biểu cảm, hai mắt hắn hơi cụp xuống, không hề để mấy tên kia vào mắt.
Đương nhiên anh ta cũng không nhìn Đường Lăng, cũng không hề có ý tranh công, dường như những chuyện vừa rồi không phải do anh ta làm vậy.
Nghiêm Vũ hoàn hồn, vũ khí trong tay thả hay giữ đều không xong.
Nghiêm Vũ liếc nhìn người đàn ông yên lặng kia, vẻ mặt phức tạp không nói thành lời, đây mà là người sao? Đây đâu phải tốc độ của người thường?
Anh ta cảm giác như vừa ngủ mơ vậy.
Người này rốt cuộc là ai? Cậu Đường tìm hắn từ đâu?
Nghiêm Vũ cảm thấy sau này có hắn bên cạnh Đường Lăng, anh ta sẽ không phải làm việc nữa.
Mạnh Lâm ở ngoài nghe thấy tiếng động nhất thời loạn trí, anh ta đã nghĩ đến chuyện động tay động chân nhưng không nghĩ nhanh tới vậy, cậu Đường vừa mới đi vào...
Bọn họ đều không mang theo vũ khí, vậy tình hình bây giờ là thế nào.
Phản ứng đầu tiên của Mạnh Lâm là muốn mang người đi vào nhưng bên ngoài có rất nhiều người của Quỷ Vực Chi Thành, chúng lập tức ngăn Mạnh Lâm lại.
"Con mẹ nó..." Mạnh Lâm tức đỏ mắt, bình thường vẫn bình tĩnh để đối phó với những tên lỗ m ãng, nhưng nếu Đường Lăng xảy ra chuyện thì hắn cũng không phải về nữa, vậy nên giờ phút này hắn không còn sợ điều gì.
← Ch. 3015 | Ch. 3017 → |