← Ch.2985 | Ch.2987 → |
Chương 3001
Đường Lăng thầm thở ra một hơi, hầu kết hoạt động, một đôi mắt vốn dĩ thâm thúy đen bóng đáng sợ, Đường Lăng thông minh như thế nào, coi như trước kia anh cũng chưa từng yêu đương, nhưng anh cũng biết rõ, lúc này, người phụ nữ này không phải bài xích, không phải kháng cự, mà càng giống như đang chờ mong.
Đường Lăng không nhịn được cười, anh dời ngón tay ở môi cô, sau đó hơi nghiêng về phía trước, môi của anh rơi vào trên môi của cô, nhẹ nhàng trằn trọc, khoé môi hơi cong của anh hoàn mỹ dán vào đôi môi của cô.
Thân thể Lâm Bối cứng đờ, mở to mắt, nhìn thấy gương mặt của Đường Lăng bởi vì quá gần mà phóng đại, trong lòng cô không hiểu sao lại thấy hoảng hốt, lại theo bản năng nhanh chóng nhắm mắt lại, lập tức cô lại cảm thấy không thích hợp, lại nhanh chóng mở mắt ra, nhưng vẫn cảm thấy không đúng... Lâm Bối cảm thấy mình sắp điên rồi, Lâm Bối rầu rĩ như thế đương nhiên đã quên làm những chuyện khác, tỉ như từ chối, tỉ như đẩy Đường Lăng ra.
Độ cong của khoé môi Đường Lăng không ngừng giương lên, phản ứng của cô đều rơi vào trong mắt của anh, anh có thể cảm nhận được cô đang khẩn trương, có thể cảm nhận được cô đang luống cuống, thậm chí có thể cảm nhận được cô đang bối rối, nhưng tuy vậy, cô không từ chối, thậm chí không tiếp tục đẩy anh ra như lúc trước.
Kết quả như vậy, khiến cho trong lòng Đường Lăng như nở hoa, đặc biệt tuyệt vời, thoải mái.
Anh cảm nhận được thân thể của cô chậm rãi buông lỏng, mềm mại, đến cuối cùng, tay của cô thậm chí còn kéo lại góc áo của anh.
Giờ phút này Đường Lăng rất muốn cô, nhưng anh vẫn cực lực khống chế chính mình, anh vừa mới nói sẽ không bắt buộc cô, mặc dù hiện tại cô không từ chối, nhưng anh biết, nếu như anh thật sự tiến thêm một bước, khẳng định cô sẽ bị doạ, cho nên vẫn phải tiến hành theo từng bước mới được!!
"Thích không?" Đường Lăng ngẩng đầu, nhìn đôi mắt vẫn đóng chặt như cũ của cô, giọng nói dịu dàng giống như có thể chảy ra nước.
Lâm Bối đột nhiên mở mắt ra, trong nháy mắt gương mặt cô đỏ như muốn nhỏ máu, cô trừng mắt nhìn anh, chỉ là giờ phút này bên trong đôi mắt cô có mấy phần mông lung, có mấy phần mê mang, nhìn không có nửa điểm uy hiếp, ngược lại càng giống như đang nũng nịu.
Con ngươi Đường Lăng hơi thẫm lại, hô hấp hơi dừng lại, sao có thể đáng yêu như thế, thật là muốn mạng.
Đường Lăng cảm giác nếu còn tiếp tục như vậy, anh thật sự có thể đưa mạng cho cô.
"Đứng lên đi, tôi đã gọi bữa sáng, cũng sắp đến rồi." Đường Lăng dùng ý thức lớn nhất để khống chế lại chính mình, sau đó anh đứng lên trước, xuống giường.
Anh thật sự sợ nếu tiếp tục sẽ không khống chế nổi chính mình, anh biết lần này anh không thể gấp, hơn nữa hiện tại cũng không sớm, hẳn là cô đã đói bụng.
Lâm Bối nghe được rằng anh đã gọi bữa sáng, sắc mặt có chút biến đổi, trong nháy mắt vừa mới mê mang cũng biến mất, nhiều hơn mấy phần bối rối, khoảng thời gian này căn bản cô không thể ăn cơm ngon, bởi vì cô nghĩ tới ăn liền muốn nôn, mặc kệ là ăn cái gì, chỉ cần ngửi được mùi cơm liền muốn nôn, coi như ép buộc chính mình ăn một chút, ngay sau đó cũng sẽ phun ra.
Phản ứng nôn nghén của cô lợi hại như vậy, Đường Lăng lại thông minh như vậy, chờ chút nữa chắc chắn sẽ bị Đường Lăng phát hiện.
Chuyện đêm hôm đó ở nước Z, người khác không biết, nhưng Đường Lăng là người rõ ràng nhất, lúc trước Đường Lăng còn từng nhắc nhở cô chuyện có khả năng mang thai, cho nên nếu như phản ứng nôn nghén của cô còn nghiêm trọng như trước kia, chắc chắn Đường Lăng sẽ nghĩ tới.
Không được, tuyệt đối không thể để cho Đường Lăng phát hiện, tuyệt đối không thể!!
Cô rất rõ ràng thân phận của cô bây giờ, rất rõ ràng tình cảnh của cô bây giờ, nếu để cho người khác biết cô là con gái, chẳng những cô sẽ chết, mẹ cô cũng sẽ chết, quốc vương tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ, điều này không cần chất vấn!!
← Ch. 2985 | Ch. 2987 → |