← Ch.2712 | Ch.2714 → |
Chương 2727
“Không phải ông cụ Tô còn ở trong bệnh viện sao? Nếu ông cụ Tô xảy ra chuyện, Tô Khiết có thể không xuất hiện sao?” Bà cụ Nguyễn nói ra kế hoạch của mình, khóe môi nở nụ cười nham hiểm.
“Cách này hay. ” Ông cụ Nguyễn lập tức tỉnh táo, kết hợp với bà cụ Nguyễn: “Chúng ta vẫn luôn cho người theo dõi tình hình ở bệnh viện, nhưng mấy ngày nay Tô Khiết vẫn luôn không đến bệnh viện, nghe bác sĩ nói ông cụ Tô vẫn chưa tỉnh lại nhưng tình huống đã ổn định, chúng ta làm cho ông cụ Tô xảy ra chút chuyện, đến lúc đó Tô Khiết chắc chắn sẽ xuất hiện."
“Nếu chuyện quá nhỏ thì Tô Khiết sẽ không xuất hiện, nếu đã làm thì phải là lớn một chút, lần này chúng ta tuyệt đối không thể để xảy ra bất cứ sai sót nào. ” Mấy năm nay bà cụ Nguyễn đã luyện nhiều thủ đoạn độc ác.
“Được, bà làm chuyện này, nhất định phải cẩn thận, không thể để người khác nắm lấy nhược điểm. ” Ông cụ Nguyễn không có ý kiến gì với đề nghị của bà cụ Nguyễn, vô cùng tán thành.
“Yên tâm đi. ” Bà cụ Nguyễn hơi gật đầu, con ngươi lóe lên: “Tôi đột nhiên nhớ tới, chúng ta có thể dùng cách như vậy làm cho Hạo thần quay về nhà họ Nguyễn."
“Hả? Bà có ý gì?” Ông cụ Nguyễn nhất thời chưa lấy lại tinh thần, không hiểu ý của bà cụ Nguyễn.
“Ý của tôi là có thể lợi dụng Bạc Vệ làm cho Hạo thần trở về, hiện tại Bạc Vệ còn ở viện điều dưỡng, nếu Bạc Vệ xảy ra chuyện gì thì Hạo thần chắc chắn không thể không quan tâm, đến lúc đó chỉ cần Hạo thần trở về, chỉ cần Hạo thần quan tâm đ ến chuyện của Bạc Vệ thì những lời nói của Hạo thần trước đó sẽ không còn đáng tin nữa. ” Lúc này hai mắt của bà cụ Nguyễn sáng lên, vẻ mặt vui mừng, nếu không có chuyện của Tô Khiết thì bà ta không thể nghĩ ra được cách hay như thế.
“Bà định làm cho Bạc Vệ cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn?” Ông cụ Nguyễn nhíu mày lại, hiếm khi không lập tức tán thành ý kiến của bà cụ Nguyễn: “Bà cũng hiểu Hạo thần, nếu nó đã tổ chức họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn thì chắc chắn sẽ không dễ dàng trở về, trừ khi Bạc Vệ xảy ra chuyện lớn."
Xem ra ông cụ Nguyễn có chút do dự, dù sao Nguyễn Bạc Vệ cũng là con trai của ông, nếu là chuyện nhỏ thì thôi, nhưng trong lòng ông cụ Nguyễn biết rõ nếu chuyện nhỏ thì không thể làm cho Nguyễn Hạo thần trở về.
Nếu làm ra chuyện lớn thì sao? Vậy phải làm đến mức độ nào, sức khỏe của Nguyễn Bạc Vệ vốn không tốt, lỡ…
Bà cụ Nguyễn hơi giật mình, dù sao cũng là con trai mình, chắc chắn không thể không quan tâm: “Chúng ta có thể phối hợp với bác sĩ ở viện điều dưỡng."
“Bà biết rõ năng lực của Hạo thần mà, sợ là năng lực thật sự của Hạo thần còn mạnh hơn chúng ta, hơn nữa từ trước đến nay Hạo thần làm việc rất chu đáo, cẩn thận, Hạo thần không dễ lừa gạt như thế. ” Ông cụ Nguyễn chậm rãi lắc đầu, năng lực của Nguyễn Hạo thần quá mạnh, tuyệt đối không dễ lừa gạt như vậy, chuyện này không đơn giản như vậy.
“Vậy làm sao bây giờ? Ông còn có cách tốt hơn sao?” Bà cụ Nguyễn nhìn ông cụ Nguyễn, con ngươi lóe lên: “Nếu Hạo thần không quay về thì chuyện kết hôn với công chúa Quỷ Vực Chi Thành sẽ không thành, Hạo thần tổ chức họp báo tuyên bố không quan tâm đ ến Nguyễn thị nữa, nếu Hạo thần không trở về thì không có ai quản lý Nguyễn thị, còn có những sản nghiệp của Hạo thần, nếu Hạo thần không trở về thì những sản nghiệp đó không thể trở thành của nhà họ Nguyễn."
“Vậy bà muốn làm thế nào? Bà muốn làm gì Bạc Vệ?” Ông cụ Nguyễn thở dài, con ngươi trầm xuống, đưa ra quyết định.
Sau khi xảy ra chuyện hai mươi năm trước thì Nguyễn Bạc Vệ trở thành người tàn phế, không quan tâm, hờ hững với tất cả mọi chuyện, đừng nói đến chuyện nhà họ Nguyễn và công ty, ngay cả con trai mình mà Bạc Vệ cũng mặc kệ, coi hai người già bọn họ trở thành không khí.
Có thể nói hai mươi năm qua, Nguyễn Bạc Vệ không mang lại bất cứ lợi ích gì cho nhà họ Nguyễn.
Mà hai năm trước Nguyễn Bạc Vệ xảy ra tai nạn xe, thật sự biến thành người tàn phế, từ đó ông ta tự vào viện điều dưỡng, không gặp ai cả, đứa con trai này có cũng như không.
“Mấy năm nay Bạc Vệ quá khổ, chuyện hai mươi năm trước luôn tra tấn nó, làm cho nó đau đớn muốn chết, sau đó nó lại xảy ra tai nạn xe khiến hai chân tàn phế, càng sống không bằng chết, mấy năm nay tôi thấy nó như vậy cũng đau lòng, đôi khi tôi nghĩ nó sớm giải thoát đi cũng tốt. ” Bà cụ Nguyễn thở dài một hơi, trên mặt tràn đày đau xót: “Nó sống như thế, ngoại trừ chịu sự tra tấn thì còn có ý nghĩa gì?"
Ông cụ Nguyễn trợn mắt lên nhìn bà cụ Nguyễn một cái, khóe môi của ông cụ Nguyễn giật giật, dường như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng không nói lời nào.
“Lần trước Bạc Vệ về nhà ở một buổi tối lại quay về viện điều dưỡng, sau đó tôi đi thăm nó, nó vốn không muốn gặp tôi, tôi cũng không biết hiện tại nó thế nào, nhưng tôi biết trong lòng nó rất đau khổ, chẳng những trong lòng khổ, hiện tại cũng phải chịu sự tra tấn thể xác, tôi nghe bác sĩ nói bởi vì nó không vận động nên cơ bắp trên người cũng teo lại, hiện tại nó sống giống như cái xác không hồn. ” Bà cụ Nguyễn thấy ông cụ Nguyễn không nói gì thì nói thêm một câu: “Chẳng lẽ ông nhìn dáng vẻ của nó như thế lại không đau lòng sao?"
“Tùy bà vậy, bà muốn làm thế nào thì làm như thế. ” Ông cụ Nguyễn là người thông minh, ông và bà cụ Nguyễn là vợ chồng nhiều năm nên hiểu được ý của bà cụ Nguyễn, nhưng ông vẫn tán thành cách làm của bà cụ Nguyễn!!
← Ch. 2712 | Ch. 2714 → |