← Ch.2016 | Ch.2018 → |
Chương 2019
Trước lúc tìm được chứng cứ mới thì sắp xếp như vậy đi.
Hơn nữa nếu như thật sự có người nhúng tay làm loạn, sắp xếp như thế cũng có thể khiến cho kẻ chủ mưu lơ là cảnh giác, đến lúc ấy ông ta mới có thể dễ đàng tìm ra sự thật.
Phản ứng của Thành hồi nãy khiến cho ông ta tin rằng anh ta đã nhúng tay vào kết quả xét nghiệm hồi tối hôm qua, bởi thế mới cần phải làm rõ chuyện này.
Đúng vậy, ông ta thừa nhận rằng mình không tin!
Chưa từng tin!
"Quỷ Vực Thành? Công chúa? Đãi ngộ của công chúa?" Trình Nhu Nhu ngẩn người: "Quỷ Vực Thành là cái gì?"
Cô ta không hình dung ra Quỷ Vực Thành nổi, cũng có cảm giác mông lung với việc mình đã thành công chúa, cảm thấy không thực tế, giống như đang nằm mơ vậy.
Đãi ngộ dành cho công chúa là đãi ngộ như thế nào?
Đãi ngộ giống như trong tivi hả?
Có thể là thế không?
"Cô Trình yên tâm đi, chắc chắn Quỷ Vực Thành của chúng tôi là chính phái, còn về đãi ngộ dành cho công chúa, nói một cách phàm tục một chút chính là cô Trình muốn gì, hoặc là muốn làm gì cũng không cần phải cân nhắc, Quỷ Vực Thành sẽ thỏa mãn yêu cầu của cô." Quản gia Trọng là người thông minh đến nhường nào kia chứ, làm sao không nhận ra suy nghĩ của Trình Nhu Nhu cho được.
Quản gia Trọng dừng lại một chút rồi lại bổ sung: "Giống như đãi ngộ dành cho công chúa trên tivi vậy đó, chỉ có đãi ngộ tốt nhất, không có xấu đâu."
Đương nhiên tiền đề là thật sự không có ai nhúng tay làm loạn việc này, cô ta thật sự là công chúa của Quỷ Vực Thành, Quản gia Trọng âm thầm bổ sung.
Trình Nhu Nhu sững sờ, gương mặt vẫn còn đượm vẻ bất ngờ, nhưng rõ ràng ánh mắt cô ta thấp thoáng hy vọng, trông ngóng về tương lai, thậm chí còn hơi kích động.
Đãi ngộ dành cho công chúa, thử hỏi có cô gái nào không mong muốn hay không? Không ngờ cô ta chớp mắt đã trở thành công chúa?
Hơn nữa theo ý của Quản gia Trọng, chắc hẳn Quỷ Vực Thành rất hùng mạnh.
Bây giờ, cô ta không con tức giận giống như lúc chỉ trích Trương Minh Hoàng nữa, rõ ràng đã mơ màng trước đãi ngộ mà Quản gia Trọng đã nói.
Quản gia Trọng nhìn thấy cô ta như thế, ông ta im lặng thở dài, âm thầm lắc lắc đầu.
Con gái của thành chủ thật sự không nên như thế này!
Trương Minh Hoàng không tỏ thái độ gì, hoặc là ngay từ lúc đầu đã không thừa nhận cô ta, bởi thế ông ta mới chẳng ôm ấp bất kỳ hy vọng gì, tất nhiên cũng không hề thất vọng.
Đột nhiên điện thoại của Quản gia Trọng đổ chuông, Quản gia Trọng nhìn thử, ông ta biến sắc.
"Thành chủ, chuyện của Đường Vân Thành có diễn biến mới rồi." Mặc dù bây giờ là lúc ba con nhận nhau, nhưng lúc nhìn thấy tin tức, Quản gia Trọng vẫn nhanh chóng đưa cho thành chủ nhà mình.
Dù gì thành chủ nhà mình đã chủ động nhắc đến Đường Vân Thành, hơn nữa thành chủ còn nói cô Đường có cách giải quyết khó khăn, bây giờ có tin tức mới, chắc chắn ông ta phải thông báo với thành chủ ngay.
Trương Minh Hoàng đảo mắt nhìn Quản gia Trọng, ông ta hơi nhếch môi: "Nói nghe xem."
Giọng nói của ông ta rất dịu dàng, vẻ mặt cũng trở nên ôn hòa hơn nhiều vì nụ cười mỉm ấy, trông có vẻ sinh động hơn đối mặt với Trình Nhu Nhu đôi chút.
← Ch. 2016 | Ch. 2018 → |