← Ch.1863 | Ch.1865 → |
Chương 1865
Mà ở phương diện này Tô Khiết am hiểu nhất, nếu như có Tô Khiết đi cùng ông thì cho dù đối phương có muốn sử dụng trò gì trong âm thầm thì ông cũng không sợ.
"Nhưng mà hiện tại Tô Khiết đang trên đường đến nước M rồi, cho dù có muốn để Tô Khiết trở về thì cũng không nhanh như vậy được, ở bên phía anh có thể đợi được không?" Phạm My nghĩ đến biện pháp khả thi, nghĩ đến chuyện lần trước của Đường Lăng, trong lòng của bà lại càng lo lắng.
Lần trước Tô Khiết đã rửa sạch tội giúp cho Đường Lăng, nhưng mà cũng may là lúc đó kế hoạch của đối phương xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, may mắn chỉ là một tiểu vương tử, nếu không thì cho dù Tô Khiết có lợi hại hơn nữa, nếu như chuyện đã định kết cục Tô Khiết cũng không giúp được Đường Lăng.
Cho nên bà vô cùng đồng ý với cách làm của Đường Vân Thành, để Tô Khiết đi theo mới có thể ngăn chặn trò đùa trong tối của đối phương.
"Chờ không được đâu, sáng ngày hôm nay anh nhất định phải xuất phát rồi." Đây cũng là nguyên nhân mà Đường Vân Thành phải vội vàng về nhà, vốn dĩ ông muốn trực tiếp về nhà đón Tô Khiết đi cùng, lúc đầu mang theo Tô Khiết đi chính là quyết định tạm thời của ông.
"Vậy phải làm sao bây giờ đây, hiện tại Tô Khiết đang ở trên máy bay rồi, chắc chắn là không thể gọi được cho con bé." Phạm My lại càng gấp hơn nữa, trong lúc nói chuyện đồng thời còn lấy điện thoại di động ra gọi vào dãy số của Tô Khiết, quả nhiên là điện thoại của Tô Khiết đã tắt máy rồi.
"Thôi bỏ đi, anh cũng chỉ là đề phòng những chuyện chưa xảy ra mà thôi, hoặc là do anh lo lắng quá rồi." Dưới loại tình huống này, Đường Vân Thành cũng không muốn để cho Phạm My phải quá lo lắng: "Trước tiên em không nên nói chuyện này cho ba mẹ biết, anh đi trước đây."
"Vân Thành." Phạm My nhanh chóng giữ chặt ông lại: "Để em đi cùng với anh."
Mặc dù là bà biết bà không có năng lực bằng Tô Khiết, nhưng mà cứ để bà ở nhà như thế này bà lại càng lo lắng hơn.
"Em đi cũng không được nữa, thân phận của Tô Khiết đặc thù, lần này anh là dựa vào nhân viên đặc biệt đề nghị có tên của con bé." Từ trước đến nay Đường Vân Thành làm việc luôn rất cẩn thận, hiện tại vào thời khắc mấu chốt này lại càng không dám có nửa điểm qua loa, ông muốn dẫn Tô Khiết đi thì phải theo thủ tục, những người khác muốn đi cùng thì không được đâu.
"Yên tâm đi, không có việc gì đâu." Đường Vân Thành cười an ủi Phạm My.
"Vậy để em nghĩ cách nhanh chóng liên lạc với Tô Khiết để Tô Khiết nghĩ cách nhanh chóng đến Hải Thành." Phạm My cũng hiểu quy định của bọn họ nghiêm ngặt biết bao nhiêu, hơn nữa lúc này lại càng là lúc không thể nói năng lung tung, bọn người của nhà họ Cố đều đang quan sát bọn họ chặt chẽ, chờ đợi để tìm sai lầm của nhà họ Đường bọn họ.
Đường Vân Thành nhẹ gật đầu, sau đó nhanh chóng đi xuống lầu.
"Sao bây giờ con lại trở về vậy?" Đúng lúc ông cụ Đường vừa muốn lên lầu, nhìn thấy Đường Vân Thành đi xuống thì có chút bất ngờ.
"Con trở về lấy chút đồ." Đường Vân Thành cũng không nhiều lời, ông không muốn để cho ông cụ phải lo lắng theo, lúc ông nói chuyện còn cố gắng để cho giọng điệu của mình tự nhiên nhẹ nhàng.
Ánh mắt của ông cụ Đường chợt lóe lên một cái, suy nghĩ, không tiếp tục hỏi nhiều, chỉ dặn dò: "Cẩn thận mọi chuyện."
Ông cụ Đường là một người khôn khéo đến cỡ nào, mặc dù là Đường Vân Thành chưa từng nói, mặc dù là Đường Vân Thành cố gắng biểu hiện mình tự nhiên nhưng mà ông cụ vẫn nhìn ra được Đường Vân Thành có tâm sự.
Con của ông thì ông hiểu rõ, đã phấn đấu vươn cao nhiều năm như vậy rồi mới đạt được thành tựu hiện tại, cũng coi như trầm ổn thành thục, lúc bình thường có chuyện gì cũng sẽ không để lộ ra ngoài.
Sợ là chuyện hiện tại không đơn giản rồi.
Nhưng mà con trai đã không nói, đương nhiên ông cũng không hỏi nhiều.
← Ch. 1863 | Ch. 1865 → |