← Ch.1723 | Ch.1725 → |
CHƯƠNG 1725
"Tiểu vương tử có ý gì? Cửa phòng cậu cả Đường đang khép hờ nhưng cậu cả Đường lại đang ngủ? Lúc cậu cả Đường ngủ chắc chắn sẽ đóng cửa phòng lại, ai lại mở cửa phòng khi ngủ ở khách sạn chứ?"
"Nếu cậu cả Đường đã ngủ rồi, vậy thì cửa phòng chắc chắn không phải cậu cả Đường mở, vậy thì rốt cuộc là ai đã mở cửa phòng của cậu cả Đường chứ?"
"Phải đó, rốt cuộc là ai đã mở cửa phòng của cậu cả Đường? Người mở cửa phòng của cậu cả Đường rốt cuộc là muốn làm gì?"
"Vậy Cung Vân thì sao? Cung Vân không phải đã nói vừa lên lầu thì cậu cả Đường đã trực tiếp kéo cô ta vào phòng sao? Hơn nữa, theo như Cung Vân nói, vừa vào phòng, cậu cả Đường liền cư0ng hi3p cô ta, theo như Cung Vân nói lúc đó trong phòng cậu cả Đường hẳn đang cư0ng hiếp Cung Vân, lúc Tiểu vương tử vào có nhìn thấy Cung Vân chưa?"
Mấy phóng viên lũ lượt đề ra nghi vấn.
"Không có, lúc tôi đi vào không có nhìn thấy người nào khác, chỉ nhìn thấy cậu cả Đường, lúc đó, một mình cậu cả Đường nằm trên giường ngủ rồi." Lâm Bối nhanh chóng đưa ra câu trả lời.
"Đây rốt cuộc là sao? Cung Vân lúc đó lại không có trong phòng của cậu cả Đường?"
"Cậu cả Đường rõ ràng là đang ngủ một mình, tại sao cửa lại mở chứ?"
"Chuyện này tôi cũng cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng tính cảnh giác của cậu cả Đường rất cao, tôi vừa đẩy cửa đi vào phòng thì anh ta liền tỉnh lại, lúc đó tôi nói chuyện này với cậu cả Đường, cậu cả Đường cũng cảm thấy rất kỳ lạ, cũng cảm thấy chuyện này có vấn đề, lúc đó tôi và cậu cả Đường đều có chút nghi ngờ."
Lời của Lâm Bối lại khẽ ngừng lại, sau đó lại nói tiếp: "Lúc đó cậu cả Đường đã tỉnh rồi, tôi liền thuận tiện bàn với cậu cả Đường một chút về chuyện ngày hôm sau, đương nhiên, chúng tôi lúc đó cũng muốn xem thử sẽ còn chuyện gì xảy ra nữa hay không?"
"Nhưng mà, tôi và cậu cả Đường bàn xong hết tất cả mọi chuyện, cũng không có xảy ra chuyện gì kỳ lạ, sau đó tôi liền về phòng, ồ, lúc đó tôi ở tròng phòng cậu cả Đường khoảng 2 tiếng hơn, tôi có thể chứng minh trong phòng của cậu cả Đường lúc đó không có người nào khác." Lúc Lâm Bối nói lời này, thần sắc rất tự nhiên, nhưng ngữ khí rất kiên định, khiến người ta không thể nghi ngờ.
"Nếu như lời của Tiểu vương tử nói là thật, vậy thì Cung Vân đã nói dối..."
"Lời mà Tiểu vương tử nói chắc là thật rồi, lời của Tiểu Vương tử nói đồng nhất với kết quả kiểm định của pháp y."
"Vậy thì chứng minh được là Cung Vân nói dối."
"Nếu như Cung Vân nói đối, vậy thì chuyện mà cô ta nói cậu cả Đường cư0ng hi3p cô ta cũng là giả rồi? Vậy thì cô ta đã vu nhọ cậu cả Đường!"
Mấy phóng viên đã phân tích chuyện ra cặn kẽ.
"Tiểu vương tử, ngài ở trong phòng của cậu cả Đường hai tiếng hơn, chỉ để bàn bạc chuyện thôi sao?" Một phóng viên nhìn Lâm Bối, đột nhiên hỏi một câu.
Nghe thấy câu này của phóng viên, khoé môi Lâm Bối cong lên, trên mặt rõ ràng mang theo vài ý cười:
"Nếu không thì sao? Hai người đàn ông chúng tôi thì có thể làm gì? Tôi là đàn ông, sở thích của tôi là phụ nữ, tôi nghĩ cậu cả Đường cũng như vậy."
Lời này Lâm Bối cố ý dùng ngữ khí nói đùa để nói ra, nhưng cô lúc này lại đang cố ý nhấn mạnh một chuyện.
Đặc biệt nhấn mạnh cô là đàn ông!!
Đường Lăng đã biết tất cả mọi chuyện, chỉ với thái độ của Đường Lăng tối nay, rõ ràng là không muốn bỏ qua cho cô.
← Ch. 1723 | Ch. 1725 → |