← Ch.1595 | Ch.1597 → |
Chương 1597
Hiện tại bé cưng Đường Vũ Kỳ rời đi, Tô Khiết cũng rời đi, anh đột nhiên bình tĩnh lại, cảm giác chuyện này không phải đơn giản như vậy.
Thư ký Lưu ngẩn người, lập tức hiểu ý tổng giám đốc ý nhà mình, anh ta nhất thời không biết phản ứng thế nào.
Vì sao tổng giám đốc còn muốn điều tra cô bé kia? Tổng giám đốc cảm thấy cô bé là con mình sao?
“Còn người phụ nữ kia nữa. ” Nguyễn Hạo Thần dừng một chút, lại nói thêm một câu.
Lúc Tô Khiết đến, phản ứng của Đường Vũ Kỳ làm cho anh nghĩ Đường Vũ Kỳ không quen biết Tô Khiết, nhưng trong lòng anh luôn có một cảm giác rất kỳ lạ.
Anh cảm giác vừa rồi mình đã làm sai gì đó?
Hơn nữa anh cảm thấy Đường Vũ Kỳ và mẹ cô bé có vẻ kỳ lạ.
Có vẻ không ăn khớp với nhau.
Đường Vũ Kỳ biết rất nhiều, biết cách đánh vào chỗ quan trọng của người khác, biết kỹ năng công kích, nhưng rõ ràng mẹ của Đường Vũ Kỳ kia lại không biết gì, không hiểu gì cả.
Không có lý do gì đứa con gái năm tuổi biết những chuyện đó, mà mẹ lại không biết gì cả.
Cậu ba Nguyễn biết Tô Khiết hiểu rõ những chuyện đó, hơn nữa có thể nói cô vô cùng thành thạo.
Nếu Đường Vũ Kỳ là con của Tô Khiết thì càng thích hợp hơn.
Cho nên anh cảm giác nên điều tra một chút, điều tra xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Cho dù cô bé kia thật sự chỉ là một người xa lạ, điều tra cũng không có gì xấu.
Mà lỡ cô bé kia thật sự là con gái của Tô Khiết, thật sự là con gái anh, vậy thì…
Cậu ba Nguyễn thầm thở dài, có lẽ khả năng này không lớn, nhưng anh cần phải điều tra rõ ràng.
Hoặc là anh quá hy vọng mình và Tô Khiết có một đứa con, một công chúa nhỏ, công chúa nhỏ!!
Cậu ba Nguyễn nghĩ vậy thì khóe môi không nhịn được cong lên, nếu anh thực sự có một công chúa nhỏ như vậy thì tốt biết bao!!
Thư ký Lưu vốn định nói gì đó nhưng nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình cong môi cười khẽ thì lời đến bên miệng anh ta lại nuốt xuống bụng.
Anh ta biết bà chủ không thể sinh con, nhưng có vẻ tổng giám đốc rất thích đứa bé kia…
Nhưng rõ ràng đứa bé kia không phải là của tổng giám đốc.
Tổng giám đốc có thích cũng vô dụng!!
Tô Khiết rời khỏi trung tâm thương mại, tuy rằng lúc ấy cô lên xe nhưng không đi được bao xa thì xuống xe, sau đó cô đến địa điểm đã hẹn với Hứa Dinh Dinh.
“Em không thích ba, em không cần ba, ba nói em không đáng yêu, ba nói không thích em, ba còn nói chán ghét em. ” Lúc Tô Khiết đến thì công chúa nhỏ Vũ Kỳ đang khóc lóc kể lể với anh trai nhà mình, khuôn mặt nhỏ tràn đầy tủi thân.
“Ông ấy mù cho nên mới nói em không đáng yêu, em vô cùng vô cùng đáng yêu. ” Đường Minh Hạo nhìn em gái mình tủi thân muốn khóc thì rất đau lòng.
Tô Khiết: “…”
Lời giải thích này đúng là mạnh!!
Đường Minh Hạo đúng là cưng chiều em gái.
“Phụt…” Hứa Dinh Dinh bật cười, cậu ba Nguyễn mù?
Đúng vậy, thật sự có chút mù? Nếu không thì sao có thể nói bé Vũ Kỳ nhà cô không đáng yêu chứ?
← Ch. 1595 | Ch. 1597 → |