← Ch.1554 | Ch.1556 → |
Chương 1556
Thằng nhóc cũng không thể nói với em gái là thăng nhóc lo lắng Nguyễn Hạo Thần tức giận sẽ trực tiếp đá em gái bay mất.
"Anh ơi, bây giờ chúng ta chạy đến đó chắc là vân còn đuổi kịp mà" Đường Vũ Kỳ nhìn xuyên qua quây hàng vẫn còn có thể nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần ở trước mặt, cô bé giang chân ra muốn đuổi theo.
Chỉ là cô bé vừa mới chạy được hai bước thì đụng phải một nhân viên phục vụ đúng lúc đi tới.
"Ui da" Lúc nãy bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ chạy hơn nhanh, va chạm như vậy trực tiếp làm mình ngã ngôi trên đất.
"AI" Nhân viên bán hàng đó cũng giật nảy mình, nhìn thấy một cô bé nhỏ đang ngôi ở dưới đất liên vội vàng ngôi xổm xuống: "Người bạn nhỏ, cháu không sao đó chứ, cháu ngã có đau không?"
Lúc nãy cô ta thật sự không nhìn thấy bé gái này.
Người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ té một phát làm mông có hơi đau, nhưng mà cô bé vẫn nhanh chóng bò dậy, sau đó nhanh chân chạy ra đằng trước.
Nhưng mà giờ phút này Nguyễn Hạo Thần ở phía trước đã đi vào trong thang máy lên lầu.
Khuôn mặt nhỏ nhăn của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lập tức trâm xuống, cái miệng nhỏ hếch lên sắp muốn khóc đến nơi rồi.
"Bạn nhỏ à, cháu đừng khóc mà, không phải là dì cố ý đâu, lúc nãy dì thật sự không nhìn thấy cháu." Nhân viên bán hàng nhìn thấy bộ dạng cô bé sắp khóc có chút sốt ruột: "Bạn nhỏ à, ba mẹ của cháu đâu rồi, cháu đi đến đây với ai vậy?"
"Cháu đến đây cùng với anh trai?" Đường Vũ Kỳ đã không nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần nữa cũng chỉ có thể xoay người nhìn về phía anh trai nhà mình.
Đường Minh Hạo cùng bước ra từ trong quây hàng.
"Anh ơi." Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ sờ cái bông nhỏ của mình một mặt mếu máo.
"Hả? Đây là anh trai của cháu đó à?" Nhân viên bán hàng sửng sốt, lúc nãy cô ta nghe thấy cô bé này nói là đi cùng với anh trai cô ta còn tưởng là anh trai của cô bé đã là người trưởng thành rồi đó chứ, hóa ra lại là một bé trai trạc tuổi.
"Đêu đã kêu em đừng có sốt ruột rồi mà, em chạy đi làm cái gì chứ?" Đường Minh Hạo kéo cô bé lại, khẽ thở dài một hơi, tính tình xúc động của cô bé là di truyên từ ai vậy hả?
"Đi thôi, anh dân em đi mua đồ ăn trước." Bạn nhỏ Đường Minh Hạo biết em gái là là một nhóc ham ăn, chỉ cần có đồ ăn thì lập tức có thể quên đi đau đớn.
"Thật hả, hay quá hay quá, chúng ta đi ăn cái gì đi" Quả nhiên là nhóc ham ăn vừa nghe nói có đồ ăn thì hai mắt lập tức phát sáng, cái mông nhỏ cũng không còn đau nữa.
"Bạn nhỏ à, người lớn của các cháu đâu rồi, có phải là hai đứa đi cùng với người lớn trong nhà không vậy?" Nhân viên bán hàng nhìn thấy bọn nó chỉ có hai đứa bé thôi, có chút lo lăng: "Hai đứa đừng có chạy lung tung nha, để dì đi tìm người lớn cho hai đứa hai đứa, ở đây chờ dì nha, dì đi thông báo cái đã, để người nhà của hai đứa đến tìm hai đứa."
"Cháu cảm ơn dì, bọn cháu tự đi, ba mẹ không có tới cùng." Đường Minh Hạo lễ phép nói lời cảm ơn, thằng nhóc nhất quyết không thể để cho nhân viên bán hàng đi phát thông báo được, một khi phát thông báo thì kế hoạch của bọn nó sẽ tiêu mất.
"Nhưng mà chỉ có hai đứa trẻ con bọn cháu, nếu như…” Nhân viên bán hàng nhìn hai đứa bé này đáng yêu như thế, thật sự sợ hai đứa sẽ xảy ra chuyện.
"Không có chuyện gì đâu ạ, bọn cháu có mang theo điện thoại sẽ tự mình liên lạc với người nhà, cảm ơn dì ạ" Bạn nhỏ Đường Minh Hạonói lời cảm ơn rồi lôi kéo Đường Vũ Kỳ nhanh chóng rời đi.
Thấy bọn nhỏ đi rồi, nhân viên bán hàng cũng không thể nói cái gì được nữa.
Lúc này trên khu quần áo trẻ em ở lầu bốn, Tô Khiết và Hứa Dinh Dinh đang chọn lựa quần áo trẻ em.
← Ch. 1554 | Ch. 1556 → |