← Ch.1407 | Ch.1409 → |
Chương 1409
"Hiếm khi ông mới đến đây được một lần, cứ ở đây thêm mấy ngày nữa đi, chơi với mấy đứa nhỏ mấy ngày nè." Bà cụ Đường biết tình huống của nhà họ Tô, cho nên cũng không đành lòng để ông cụ Tô trở về một mình.
"Được, vậy thì thật sự quá tốt rồi, Tú Bình cũng không có trở về nhanh như vậy, vậy thì thôi cứ ở đây thêm mấy ngày nữa." Ông cụ Tô cũng không khách khí, nói thật thì ông còn không nỡ đi đây này: "Hai cục cưng này đáng yêu như vậy, đúng là người gặp người thích mà, nếu như tôi trở về, vậy thì không phải là không vui à?"
"Đúng vậy đó, hai cục cưng này thật sự làm cho người ta yêu thích, đáng tiếc là hai lão già ở nhà họ Nguyễn có phúc mà lại không biết phúc!" Bà cụ Đường nhìn về phía hai bé con, nhìn thấy hai bé con này đang chơi đùa, nhịn không được mà thấp giọng thở dài một câu.
"Bọn họ vẫn còn chưa biết chuyện của hai cục cưng đúng không?" Lông mày của ông cụ Tô hơi nhíu lại, tuy câu nói này là câu hỏi nhưng mà trong lòng của ông đã có đáp án.
"Ừ, bọn họ vẫn còn chưa biết, nhưng mà lần trước bọn họ đến đây đã gặp Vũ Kỳ rồi, nhưng mà bọn họ lại không nhận ra, đối xử với Vũ Kỳ cũng hung dữ nữa, Vũ Kỳ sợ bọn họ lắm." Bà cụ Đường nhịn không được lắc đầu nói: "Lúc trước bọn họ đi đâu cũng nhằm vào Tô Khiết, lão già nhà họ Nguyễn thậm chí còn giả vờ bị thương để hại Tô Khiết nữa, cũng là bởi vì biết Tô Khiết không thể sinh con."
Bà cụ Đường nhắc đến chuyện này thì lại nhịn không được mà thấy tức giận.
"Chờ đến lúc bọn họ biết sự thật rồi, để cho bọn họ hối hận đi!" Ông cụ Tô cũng rất tức giận, trực tiếp hừ lạnh một tiếng.
"Ông chủ, bà chủ, ông Nguyễn với bà Nguyễn đã tới." Đúng vào lúc này quản gia đi vào trong phòng khách, sắc mặt có hơi lạ.
"Nhắc tào tháo tào tháo đến liền!" Phạm My ngẩn người, nhịn cười không được.
"Bọn họ đến đây làm cái gì vậy?" Bà cụ Đường thì lại trầm mặc: "Không gặp, kêu bọn họ đi về đi."
"Ông Nguyễn với bà Nguyễn mang theo rất nhiều quà tặng, nói là đến đây để xin lỗi." Quản gia không lập tức quay lại, mà là nhịn không được cười.
"Xin lỗi hả? Họ đến đây xin lỗi chúng ta cái gì chứ?" Bà cụ Đường hơi bất ngờ, biểu cảm trên mặt hơi nghi hoặc: "Chắc là bọn họ còn chưa biết Đường Thấm Nhi là Tô Khiết đâu nhỉ?"
"Nhưng mà chắc là bọn họ biết người trong video vào ngày hôm đó chính là Thấm Nhi." Ông cụ Đường khẽ cười: "Chắc có lẽ là Nguyễn Hạo Thần đã chuẩn bị tốt rồi."
"Hả? Lời nói này của ông là có ý gì vậy, ý của ông là Nguyễn Hạo Thần kêu bọn họ đến đây xin lỗi hả?" Trong lúc nhất thời, bà cụ Đường vẫn còn chưa nghĩ ra.
"Nguyễn Hạo Thần không cần phải nói rõ là kêu bọn họ đến đây, Nguyễn Hạo Thần chỉ cần để bọn họ biết người ở trong đoạn video trên là cô cả của nhà họ Đường, đương nhiên là bọn họ sẽ vội vàng đến rồi." Hiển nhiên là ông cụ Đường đã nhìn thấu hết tất cả, cái gì cũng không thể gạt được đôi mắt sắc bén của ông cụ Đường!
"Cho nên bọn họ đến đây là muốn kết thân với nhà họ Đường của chúng ta hả?" Bà cụ Đường cũng coi như hiểu được rồi, chính là bởi vì hiểu rồi cho nên trên mặt lại xuất hiện biểu cảm tức giận: "Chuyện của bọn họ với nhà họ Cổ vẫn còn chưa rõ ràng đâu, vậy mà lại chạy đến nhà của chúng ta muốn kết thân với nhà của chúng ta, bọn họ mơ tưởng quá đi thôi! Tại sao lại có loại người không biết xấu hổ như vậy?"
"Hơn nữa bọn họ dự định lướt qua chuyện của Tô Khiết, vợ thì Nguyễn Hạo Thần cũng chỉ có một thôi, bọn họ đây là muốn tìm cho Nguyễn Hạo Thần mấy nhà vợ?" Bà cụ Đường càng nói thì lại càng tức, trực tiếp nói với quản gia: "Nói với bọn họ là không gặp, kêu bọn họ đi về đi."
"Vâng!" Lần này quản gia không nói gì nữa, nhanh chóng đi ra ngoài.
Ông cụ Đường thờ ơ không nói, ông đã đoán đúng rồi, cho dù lần này có đuổi bọn người ông cụ Nguyễn đi rồi, không bao lâu sau chắc có lẽ là bọn họ cũng sẽ tới.
← Ch. 1407 | Ch. 1409 → |