← Ch.1365 | Ch.1367 → |
Chương 1367
“Tô Khiết, cô đừng chạy, tôi nói cho cô biết, đêm nay mẹ tôi đã sắp xếp xong mọi chuyện rồi, vốn đã sắp xếp người ở trong phòng của cô, nhưng cô không về phòng nên cô thoát được một kiếp, nhưng cô nhất định không ngờ tới mẹ tôi đã sắp xếp thêm người ở bên ngoài, lần này cô nhất định không chạy thoát được đâu, các người nhanh lên, mau bắt Tô Khiết lại, đừng để cô ta chạy mất, nếu để Tô Khiết chạy mất thì các người đừng mơ cầm được một đồng nào."Tô Khiết là chuyên gia tâm lý học tội phạm, mọi chuyện đến bây giờ cô đã đoán được đại khái rồi.
Lúc này, cô cố ý hét lên như vậy để những người đó lâm tưởng Tô Nghiên Nghiên là cô.
Cô cố ý nói kế hoạch của Lưu Vũ chính là để những người đó tin.
Nếu không phải con gái của Lưu Vũ thì làm sao có thể biết được kế hoạch của Lưu Vũ.
Mà vào lúc này, cô cố ý nói rõ ràng như vậy, sau đó, cho dù Tô Nghiên Nghiên có nói ra kế hoạch của Lưu Vũ thì những người đó sẽ cho rằng là bởi vì Tô Nghiên Nghiên nghe được những gì cô vừa nói, bọn họ sẽ không tin lời của Tô Nghiên Nghiên.
Tô Khiết biết chuyện này là do Lưu Vũ và Tô Nghiên Nghiên lên kế hoạch, hôm nay lại để cho Tô Nghiên Nghiên tự mình nếm hậu quả đi.
Nhưng mà lúc này, Tô Khiết không ngờ Lưu Vũ và Tô Trung Dung lại nhẫn tâm, lại mất hết nhân tính như vậy.
Tô Khiết hét xong, Tô Nghiên Nghiên sửng sốt, nhất thời còn chưa hoàn hồn.
Khi những người đang ẩn nấp xung quanh nghe thấy lời nói của Tô Khiết, họ nhanh chóng chạy ra ngoài và trực tiếp bao vây Tô Nghiên Nghiên.
Tô Khiết đã nói rõ kế hoạch của bọn họ, cho nên bọn họ cũng không nghỉ ngờ, hơn nữa bọn họ tưởng Tô Khiết là người của "mình, cho nên bọn họ cũng không đề phòng Tô Khiết.
Bọn họ trực tiếp trói Tô Nghiên Nghiên trước mặt Tô Khiết.
Tổng cộng có ba người lao ra, tất cả đều là đàn ông, cao lớn vạm vỡ, động tác rất nhanh, chắc chắn phải biết một số kỹ năng đấm đá.
“Không, không phải, các người bắt lâm rồi, tôi không phải Tô Khiết, cô ta, cô ta mới là… Sau khi Tô Nghiên Nghiên hoàn hồn thì liều mạng hét lên. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Một trong số những người đàn ông đó nghe thấy Tô Nghiên Nghiên nói vậy thì hơi sững sờ, có chút nghi ngờ nhìn Tô Khiết.
"Mẹ tôi nói rồi, khi mọi việc xong xuôi sẽ đưa số tiền còn lại cho các người." Tô Khiết nhìn thấy dáng vẻ hơi nghi ngờ của người đàn ông đó thì vội vàng nói một câu.
Tô Khiết không biết Lưu Vũ cho người bắt cô là muốn làm gì? Cô cũng không biết Lưu Vũ muốn làm gì với cô?
Chẳng qua, khi Tô Khiết nói xong câu này cũng đủ để tóm lượt tất cả.
Cô còn cố ý nhắc đến chuyện nhạy cảm như tiên bạc, người đó không nghi ngờ gì nữa, trực tiếp lấy ra một tấm vải bịt miệng Tô Nghiên Nghiên lại.
“Không… không phải…’ Tô Nghiên Nghiên còn chưa nói xong đã bị bịt miệng, cũng không phát ra âm thanh được.
Tô Nghiên Nghiên lắc đầu nguầy nguậy, sắc mặt trong chốc lát tái nhợt, sợ hãi đến toàn thân phát run.
Tô Nghiên Nghiên không biết Lưu Vũ định làm gì, nhưng Tô Nghiên Nghiên biết, cho nên Tô Nghiên Nghiên sợ, rất sợ hãi, thậm chí là tuyệt vọng!
Nhưng vào lún không thể nói chuyện, cũng không cử động được.
Hai người trực tiếp nhấc Tô Nghiên Nghiên lên, sau đó bước nhanh tới một chiếc xe tải bên đường, ném Tô Nghiên Nghiên vào bên trong.
Tô Khiết vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, ba người đàn ông hiển nhiên coi cô như người của "mình nên cũng mặc kệ cô.
← Ch. 1365 | Ch. 1367 → |