← Ch.1118 | Ch.1120 → |
Chương 1120
Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng liếc nhìn annh ta, khóe môi Đường Lăng giần giật, rồi anh ta im lặng, rõ ràng có người không thích nghe lời anh ta nói.
Ông cụ Đường cũng cảm thấy ngơ ngác, nói thật lòng, vốn dĩ bọn họ chưa từng nghĩ đến chuyện chọn chồng cho Tô Khiết, đó chỉ là lời đồn đại thôi.
Nhưng vị trước mắt đã nói như thế, ông cụ cũng không tiện giải thích.
"Cô Đường, hôm nay tôi đến đây vì mến mộ danh tiếng của cô." Viên Quân Doanh đi đến trước mặt Tô Khiết, khóe môi của anh ta hơi cong cong, anh ta mỉm cười nhìn cô.
Tô Khiết nhìn người đàn ông ấy, anh ta rất đẹp, có vẻ ôn hòa và dịu dàng, nhưng trong đôi mắt lại có vẻ sắc lẻm như hiểu rõ mọi thứ, người đàn ông này không đơn giản, đây là phản ứng đầu tiên của Tô Khiết.
Tô Khiết lịch sự mỉm cười.
"Tôi có thể nói chuyện riêng với cô Đường được không?" Có thể nói là Viên Quân Doanh hết sức chủ động và thẳng thắn.
Vô số người đàn ông ở đây đều muốn có cơ hội nói chuyện riêng với cô Đường, chỉ có điều mọi người đều không dám đường đột.
Tô Khiết ngẩn người, cô biết rằng mình không tiện từ chối, thế nhưng nói chuyện riêng với anh ta? Nói cái gì?
Tô Khiết liếc nhìn Nguyễn Hạo Thần trong vô thức, vừa khéo lại thấy Nguyễn Hạo Thần đang nhìn cô đăm đăm.
Nếu như cô đồng ý nói chuyện riêng với anh ta, chắc hẳn Nguyễn Hạo Thần sẽ điên mất.
"Má, thẳng thắn vậy à?" Cậu năm Tần hít sâu một hơi: "Nghe nói trước giờ Viên Quân Doanh làm việc rất nhanh gọn, quả nhiên không sai, theo đuổi con gái mà cũng thẳng thắn như thế."
"Vậy chị ba có đồng ý không? Anh ba, anh nói xem, chị ba có thích Viên Quân Doanh không? Không cần anh nữa..." Bây giờ Tiểu Thất cũng sốt ruột, trong lúc nhất thời anh ta buột miệng nói thế, không cân nhắc đến việc lời lẽ này đã kích động anh ba của mình như thế nào.
"Trong tình huống như vầy, Tô Khiết không tài nào từ chối nổi đâu." Ánh mắt Đường Lăng hơi tối đi, gương mặt anh ta trở nên nghiêm túc.
Bây giờ, ở nơi này, dưới ánh mắt của mọi người, Viên Quân Doanh yêu cầu như thế thì làm sao Tô Khiết có thể từ chối được.
Nguyễn Hạo Thần híp mắt lại, anh lạnh lùng nhìn Viên Quân Doanh rồi lại nhìn Tô Khiết.
"Được." Tô Khiết mỉm cười, cô gật đầu khe khẽ.
Trong giây phút đó, đôi mắt Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng đến tột cùng, không ngờ cô lại đồng ý nhanh như vậy? Đồng ý nói chuyện riêng với Viên Quân Doanh à?
Người phụ nữ đáng chết này!
Ánh mắt Đường Lăng lóe lên, khẽ than thở trong lòng, Khiết Khiết đồng ý với Viên Quân Doanh là bởi vì suy nghĩ cho nhà họ Đường.
Sắc mặt của ông bà cụ Đường cũng trở nên khác lạ, bọn họ không muốn Khiết Khiết phải hy sinh bất cứ thứ gì cho nhà họ Đường.
Viên Quân Doanh khẽ nở một nụ cười nhẹ.
Đám đàn ông còn lại đều đã mất hết hy vọng.
Viên Quân Doanh có tình, cô Đường lại có ý, cũng đã đồng ý trước mặt mọi người rồi, những người khác còn có cơ hội nữa hay sao?
Nguyễn Hạo Thần nheo mắt lại, trong ánh mắt có vài phần tiêu điều.
“Đã sớm nghe nói ngài đây vì nước vì dân mà cúc cung tận tụy, lúc nào cũng lo lắng cho dân, giờ tôi là người nhà họ Đường, tuy không có những bản lĩnh khác nhưng chuyện phá án vẫn có thể giúp đỡ một hai, nếu là chuyện liên quan đến vụ án, ngài có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào, nhất định tôi sẽ không từ chối. ” Tô Khiết nhìn về phía Viên Quân Doanh, nụ cười trên gương mặt dần phai nhạt, từ tốn nói ra những lời này.
← Ch. 1118 | Ch. 1120 → |