← Ch.1103 | Ch.1105 → |
Chương 1105
"Cái này cũng đẹp quá đi thôi, sao có thể có người đẹp như vậy được chứ?" Hạ Điềm Điềm đứng ở bên cạnh của Trác Hiểu Lam thầm thì nói nhỏ.
"Thật là kỳ lạ, ngày hôm nay những người có thể đến đều đến hết rồi, vậy mà lại không nhìn thấy ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn ta." Trác Hiểu Lam nhìn về phía Hạ Điềm Điềm, giả vờ như là tùy ý mà nói một câu.
"Hả?" Hạ Điềm Điềm hoàn hồn lại, nghe thấy lời nói của cô ta, theo bản năng nhìn bốn phía: "Thật đó, người nhà họ Nguyễn thật sự không có đến, mà cậu ba Nguyễn cũng không đến nữa."
Cậu ba Nguyễn không đến đây, Hạ Điềm Điềm đã phát hiện từ trước, bởi vì từ lúc vừa mới bước vào thì cô ta liền tìm cậu ba Nguyễn, nhưng mà lại không tìm được.
"Nghe nói là gần đây ông cụ Nguyễn với bà cụ Nguyễn muốn để Nguyễn Hạo Thần kết hôn, vẫn luôn đang chọn người phù hợp cho Nguyễn Hạo Thần." Trác Hiểu Lam nhìn cô ta, lại giống như là tùy ý mà nói thêm một câu.
"Thật hả?" Sắc mặt của Hạ Điềm Điềm thay đổi: "Sao tôi lại không biết chuyện này chứ, vậy ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đã chọn được người thích hợp chưa?"
Hạ Điềm Điềm vẫn luôn rất thích Nguyễn Hạo Thần, chuyện này Trác Hiểu Lam biết rõ ràng nhất.
"Hình như là chọn xong rồi, nghe nói là Cổ Doanh Doanh, nghe nói là hai người lớn của nhà họ Nguyễn đối với Cổ Doanh Doanh đặc biệt hài lòng, đã gặp qua mấy lần rồi, còn mời Cổ Doanh Doanh đến nhà họ Nguyễn nữa." Trác Hiểu Lam chậm rãi bưng ly rượu lên đưa đến gần bên môi nhẹ nhàng nhấp một ngụm, trên mặt của cô ta không có quá nhiều cảm xúc, chỉ là hai mắt hơi nheo lại.
"Cổ Doanh Doanh à, cô ta có cái gì tốt chứ? Lại không xinh đẹp, cũng không có khí chất, quê mùa muốn chết, có điều là ở trong nhà có chút tiền mà thôi." Hai mắt của Hạ Điềm Điềm nhanh chóng nhìn về phía Cổ Doanh Doanh ở cách đó không xa, trong ánh mắt tràn đầy ghen tị và đố kỵ, tức tối và phẫn nộ, phẫn nộ chắc chắn sẽ muốn làm một vài chuyện.
"Tôi thấy một người bạn, để tôi đi đến đó chào hỏi, cô ở đây chơi đi." Trác Hiểu Lam nghe thấy lời nói của Hạ Điềm Điềm, hai mắt hơi lóe lên một chút, sau đó bưng ly rượu rời đi.
Hạ Điềm Điềm không trả lời lại cô ta, mà hai mắt chỉ hung tợn nhìn chằm chằm vào Cổ Doanh Doanh, vẻ ghen tị ở trên mặt của cô ta càng ngày càng lộ rõ hơn, lửa giận càng ngày càng rõ ràng hơn.
Mà đổi thành một bên, cậu năm Tào nhìn thấy Tô Khiết, thật lâu sau cũng không có cách nào hoàn hồn lại, quá là đáng sợ.
Cô không phải là người phụ nữ lần trước đến cục cảnh sát phá án đó ư? Hóa ra lại là em gái ruột của anh cả.
Lần trước anh ba đã đến cục cảnh sát ngăn cản cô…
Lần trước anh ba nói là anh nghi ngờ cô chính là người phụ nữ vào năm năm trước, nhưng mà sau đó chứng minh người phụ nữ năm năm trước thật ra chính là Tô Khiết, cho nên anh ba chắc là không có quan hệ gì với cô đâu nhỉ?
Nguyễn Hạo Thần cũng không giải thích gì nhiều về chuyện lần trước với anh ta, cho nên Tào Du cũng không biết MSR Đường và Tô Khiết chính là cùng một người.
Nhưng mà cậu năm Tào suy nghĩ một hồi, vẫn lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho Nguyễn Hạo Thần.
"A lô." Vừa nghe thấy giọng nói của Nguyễn Hạo Thần xong thì liền biết tâm trạng của anh không tốt, dường như còn hơi không kiên nhẫn.
"Anh ba, anh đoán xem em nhìn thấy ai nè?" Cậu năm Tào cũng không để ý cho lắm, chủ yếu là đã thành thói quen rồi.
"Ai?" Nguyễn Hạo Thần ngẩn người, hai mắt nhẹ nhàng lóe sáng.
"Anh còn nhớ người phụ nữ lần trước đã giúp chúng ta phá án ở cục cảnh sát không? Chính là người phụ nữ mà lần trước anh đến cục cảnh sát chặn lại đó." Lần này cậu năm Tào cũng không thừa nước đục thả câu nữa, anh nói thẳng.
← Ch. 1103 | Ch. 1105 → |